Edit: Nhí Boo
Beta: Vân
Trong quán cà phê Gốc Cây Già, Doãn Phỉ Phỉ nhìn An Thần sắc mặt lần lượt trắng rồi lại đen, nghe xong đoạn ghi âm, anh quả nhiên là rất tức giận!
“An Thần, đến với em đi, cô gái kia căn bản sẽ không yêu anh!!”. Cô muốn rèn sắt khi còn nóng, trong TV cả trai lẫn gái đều bị công kích như vậy, bình thường đều sẽ đáp ứng vì trả thù, chỉ cần An Thần đáp ứng với cô, cô có tự tin trói buộc anh.
An Thần nghiêm mặt, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, chút tính nhẫn nại gần đây của anh bị cô làm cho không còn.
“Cô thật biết nhiều chuyện!!!”.
“Cái gì?”. Doãn Phỉ Phỉ không khỏi ngẩn ra, một loại dự cảm không may mắn từ tâm sinh ra.
An Thần nhấp một ngụm cà phê, hai mắt nheo lại: “Cô biết nhiều chuyện không nên biết như thế, cô nói xem, tôi nên đối phó cô như thế nào?”.
Anh đem vấn đề quăng trả lại cô ta, thanh âm không nhanh không chậm, không to không nhẹ, lại ở trong lòng Doãn Phỉ Phỉ nện xuống một mảnh gợn sóng.
Hai tay Doãn Phỉ Phỉ nắm chặt, con ngươi cũng trở nên cảnh giác, anh đây là sẽ đối phó với mình sao.
“An Thần, em giúp anh, anh đó là có ý tứ gì?”.
“Cô như thế nào lại không nói tới chuyện cô rình coi chuyện riêng tư của tôi?”. Đôi mắt An Thần hiện lên một tia cay độc, cơn tức lại một lần nữa dấy lên.
Doãn Phỉ Phỉ đột nhiên cảm thấy lạnh toát sống lưng, cô mơ hồ cảm thấy An Thần muốn thu thập không phải cô gái kia, mà là cô!!!
“Em không phải cố ý, em chỉ là, chính là ở thời điểm quét tước phòng không cẩn thận thấy, cho nên mới...”.
“Cho nên cô mới dùng cái này đi quấy rối người phụ nữ của tôi? Cho nên cô cầm cái này chuẩn bị đến uy hϊế͙p͙ tôi? Doãn Phỉ Phỉ, cô quả nhiên là một người phụ nữ cực đại ngốc nghếch, tôi sớm nói với cô, tôi yêu Tô Thiển, cô ấy yêu hay không yêu tôi đều không sao cả, tôi nhận định là cô ấy, ai cũng không thể thay thế được địa vị của cô ấy ở trong lòng tôi, về phần cô... A, nếu cô muốn, cô thật ra chỉ xứng lau giày cho cô ấy!!!”.
An Thần nổi giận nheo lại hai mắt, người phụ nữ này mà quét tước phòng, coi anh thành đứa ngốc sao?
Rõ ràng đem chủ ý đánh tới trên người Tô Thiển, cô ta nên chết!!!
“An Thần, em so với cô ta rốt cuộc kém ở đâu, em yêu anh như vậy, hy sinh cho anh nhiều như vậy, anh vì sao hoàn toàn không liếc mắt nhìn em một cái?”. Doãn Phỉ Phỉ bất chấp chung quanh còn có những người khác, hướng tới bóng dáng đang đi tới cửa rống to.