Tô Thiển cảm thấy, cô cùng An Thần sống chung một chỗ thời gian càng lâu, liền thay đổi càng ngày càng không có khí phách.
Tô Thiển nhàm chán ngồi ở sôpha, cầm điều khiển TV một vòng lại một vòng chuyển kênh, trong phòng tắm, một tên con trai đang tỉ mỉ pha nước nóng cho cô.
Xác định nước ấm thích hợp, anh mới hài lòng cong cong khóe môi.
Cô gái nhỏ này, nước phải ấm như vầy, nóng một chút cũng không được, lạnh một chút cũng không được, cô vậy mà dám nói mình không kiểu cách.
"Nước được rồi? Cục cưng em muốn tự tắm hay là để anh làm giùm em".
Nói là nói như vậy, anh đã giang hai cánh tay nhào qua rồi. Tô Thiển giật mình tránh né, nắm lấy khăn tắm chạy thẳng vào phòng tắm.
Sắc lang, muốn anh tắm cho, không phải tự dâng mình vào miệng sói sao?
An Thần nhìn bàn tay mình trống trãi, trong mắt tia lửa bắn ra bốn phía, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm kia đang đóng, hận không đâm xuyên qua nó được.
Ngâm mình ở trong nước ấm, Tô Thiển thoải mái thở dài một hơi, ở bệnh viện băng bó cùng với cái bánh chưng không khác gì nhau, tắm cũng không cho tắm, toàn thân cũng dơ bẩn xấu xí.
Không ngừng cho thêm cánh hoa vào trong nước, các loại matxa, cảm thấy trên người mình có mùi hương của người trở lại, mới hài lòng bước ra khỏi phòng tắm.
Vừa ra khỏi cửa, đã nhìn thấy một tên con trai mắt lộ lục quang, nhìn cô chằm chằm.
"Em tắm xong chưa, có đồ ăn nè, thật là đói quá”
Tô Thiển hé miệng cười yếu ớt, chân hơi nhếch lên nhắm hướng cửa mà đi.
An Thần từ sôpha bật dậy, một tay ôm lấy cô kéo dến bên giường, sau đó, nặng nề đè cô xuống.
Nụ cười trên mặt, có thể nói là quyến rũ chết người.
Tô Thiển trong lòng hồi hộp dâng lên, trước kia, cô đối với An Thần không có tình cảm, chuyện này đều do anh dùng sức mạnh mà xẩy ra.
Hiện tại, quan hệ tình cảm cũng đã thay đổi, sẽ cùng An Thần tiếp xúc thân mật, ít nhiều gì cũng cảm thấy rất lo lắng.
"Cục cưng em cho anh đi, được không, hay là em muốn làm anh nghẹn chết?".
Mọi ngưới nói cô nên gật đầu hay không đây!
Ngượng đỏ cả mặt cô lấy một cái gối liều chết vùi sâu mặt vào bên trong.
Đây chẳng phải nói với An Thần, anh muốn làm gì thì làm, em cái gì cũng không biết, cái gì đều không hiểu.
An Thần khóe miệng cũng nở ra như một đóa hoa, soạt soạt soạt mấy cái quần áo của hai người được tháo bỏ, thân thể Tô Thiển phơi bày ra ngoài, ở dưới ánh đèn tản mát ra màu ấm nhu hòa mê người.