Bà Xã, Hãy Đợi Anh

Chương 24: Giải thích

Lời lẽ ở giữa trằn trọc dây dưa hương vị mằn mặn ở trong miệng hai người tràn ra.

Khúc Trì Nghiêu đơn giản hơi tách chút, đưa tay bàn tay giúp lau nước mắt, trầm thấp ám ách thanh ngừng nỉ non, “Thực xin lỗi, Tiểu Cảnh, thực xin lỗi.....”

Lý trí dần dần lấy lại, Trương Cảnh lúc này mới phát tay mình còn khoác lên cổ đối phương, mặt lập tức cảm giác mảng nóng rát, ngượng ngùng muốn lấy tay xuống, nào biết Khúc Trì Nghiêu căn bản chưa cho cơ hội, mà lại bồng lên, bước đến chiếc ghê so pha dài trong phòng khách, ôm ngồi xuống.

Làn da Trương Cảnh cực kỳ trắng nõn nhẵn nhụi, mặt da thịt thay đổi như như trẻ con trong suốt trơn bóng, biết có phải nguyên nhân là bởi vì lúc nãy khóc, mặt ửng đỏ mảnh.

Khúc Trì Nghiêu theo bản năng dùng môi hôn sờ đụng cái, Trương Cảnh lại giống như là bị phỏng co rúm nguời lại, giãy giụa ý nghĩ muốn đứng lên, “A, thả em ra.”

Khúc Trì Nghiêu chẳng những có đặt xuống, cánh tay vừa thu lại, ngược lại đem ôm càng chặt hơn. duỗi ra cái tay vuốt tóc, giống như là bình thường trấn an, “Lúc trước ta cùng Bành Di là giả kết hôn.”

Lần đầu tiên từ miệng Khúc Trì Nghiêu nhắc tới chuyện và Bành Di, Trương Cảnh thân thể cứng đờ, ngừng phản kháng, yên tĩnh tùy ý ôm ấp lấy.

”Em nhất định chỉ cho là năm đó là Em mực thầm mến phải hay?” Giọng Khúc Trì Nghiêu hơi cười làm cho Trương Cảnh trong nháy mắt lại đỏ mặt, thầm mến sao? Còn có sai rồi? phục.


”Ngốc nương, thầm mến người ta phải chỉ có em, còn có người khác, từng lần hoài nghi mình là biến thái, bởi vì năm đó cái nhóc kia còn như vậy, cao đến ngực. Chờ lúc ý thức được chính mình đối với nhóc có vượt qua bình thường trong phạm vi ý tưởng, nhịn được ở trong lòng chửi mình xấu xa, khắc chế chính mình đối mặt nhóc lúc kia phần tình cảm khác thường, cho nên khi nhóc hỏi tại sao phải đối với tốt như vậy, trái lương tâm cùng, bởi vì em là em. Kỳ lúc ấy là nghĩ, TM em, TM ngụy trang.”

” nhóc kia về sau cũng trở thành thiếu nữ trưởng thành, ta vì cái gì còn muốn cùng những người khác kết hôn?” Trương Cảnh chằm chằm nhìn trước mặt, cũng nhịn được nữa mở miệng hỏi.

” ra em nhất định khinh bỉ, bởi vì lợi ích kinh doanh.” Khúc Trì Nghiêu như chuyện của người khác, nhàn nhạt trần thuật, “ nghĩ tới chờ nhóc lớn chút hãy cùng tỏ, vốn là cho là mình che dấu vô cùng tốt, cho đến khi cha của nhóc chủ động tìm, mới phát mình sai rồi. cha nhóc với rất nhiều, hy vọng nên quấy rầy con ông, ông cầu con được phú quý, chỉ cầu nữ nhi có thể cuộc sống yên tĩnh, nhóc thích hợp với gia đình có sinh hoạt phức tạp như nhà.

Lúc ấy cha bệnh nặng, công ty lâm vào cảnh khó khăn, mẫu thân tự chủ trương cho kết hôn, môn đăng hộ đối, buôn bán đám hỏi đối với công ty quay vòng nhất định là có trợ giúp, áp lực từ gia đình cùng với lời của cha nhóc, hết lần này đến lần khác đoán sai, đè xuống trong phần nội tâm tình cảm khác thường kia, cùng vị hôn thê ước định phần đối với hai phương đều có lợi, sau khi kết hôn lẫn nhau quấy nhiễu nhau, chỉ trước mặt người khác phối hợp diễn trò.”

Cha chưa bao giờ với chuyện tìm Khúc Trì Nghiêu, khó trách năm đó cha nhắc tới Khúc Trì Nghiêu lúc muốn lại thôi thở dài, khó trách ở trước mặt cố tình cha Khúc Trì Nghiêu muốn tở chứu đám cưới cho trước ngày. Trong tim có cảm giác khó lên lời lan tràn ra, chỉ cảm thấy ngực rầu rĩ căng căng, ngay cả ra lời cũng dẫn theo chút giọng mũi, “Vậy Tiểu Hằng là con của ai?”

” ràng lắm là của ai, Bành Di có cuộc sống của mình, có bí mật của mình, chúng ta lúc trước ước định tham gia vào việc riêng của đối phương, chỉ là có ngày Bành Di với ấy mang thai, ấy muốn sinh hạ đứa bé này, có phản đối, ấy có quyền lợi của mình, về sau ấy muốn xuất ngoại tìm người, muốn giúp ấy chiếu cố Tiểu Hằng, đáp ứng ấy chiếu cố Tiểu Hằng như con của mình, dù sao Bành Di ấy giúp việc rất lớn, có lý do gì làm những việc này.”

”Vậy nhiều năm như vậy vì cái gì tìm em” Trương Cảnh ngực cứng lại, lời vừa ra khỏi miệng mới cảm giác mình giọng đầyoán khí.”Vạn nhất em gả cho người khác rồi sao?”


”Vậy cũng lại tới quấy rầy.”

Trương Cảnh cẩn thận nhìn xem, cố gắng buông tha bất kỳ vẻ mặt nào của, hồi lâu nhịn được cười lạnh, làm sao lại có phát Khúc Trì Nghiêu là thánh nhân đại lương như vậy! Nghĩ tới đây nhịn được từ trong ngực ngồi dậy, lên tiếng sặc, “Vậy bây giờ tốt nhất cũng cần lại tới quấy rầy em, em có bạn trai của mình, em có gia đình của mình, em có con của mình, em..... Đau”

”Chẳng lẽ phải là nếu như vậy?” giọng thầm, cúi đầu xuống bỗng nhiên hôn lên.

Trương Cảnh chấn động, đại não ngắn ngủi có chỗ trống, ngơ ngác mặc hôn môi ôm vào trong ngực, cho đến khi đầu lưỡi của đẩy hàm răng ra, tiến vào thăm dò trong miệng của mút vào, lúc này mới phản ứng tới, bất đắc dĩ cả miệng đều bị dầy đặc chận lại, phát được thanh, chỉ có thể nức nở nghẹn ngào, chỉ cảm thấy trong phổi khí đều muốn bị rút, thể hô hấp.

”Dùng mũi lấy hơi để thở.” bên cạnh thở dốc bên cạnh khiển trách, “Chẳng lẽ em cùng người cái gọi là bạn trai chưa từng có hôn sao?” Nghĩ đến trong miệng bị gả bạn trai từng hôn Khúc Trì Nghiêu chỉ cảm thấy trong nội tâm bốc lên mỏi nhừ.

lời trêu tức như vậy làm cho Trương Cảnh vừa thẹn lại phẫn, mạnh lắc đầu giãy giụa, tức giận gào ra, “ ấy so với chính trực so với thiện lương, giống như vậy biết xấu hổ!”

khí giống như là ngưng lại, Khúc Trì Nghiêu sắc mặt có chút khó xử, ước chừng có nghĩ qua, Khúc Trì Nghiêu, làm chủ khu nhà cấp cao Tân Quý, lại so sánh như người bình thường như vậy, nheo lại con mắt, vẻ mặt biến thành có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, “Em có biết hay chỉ cần câu, em bạn trai em còn có thể ở cục cảnh sát nữa??”


”Khúc Trì Nghiêu, là 100% đại khốn kiếp!” Trương cảnh tức phát run, đưa ngón tay chỉ.

Khúc Trì Nghiêu xuy cười ra tiếng, cúi đầu ở bên tai như người vậy nỉ non, “Tiểu Cảnh, em nên biết còn có thể làm ra chuyện khốn kiếp khác phải sao?”

” đến cùng muốn như thế nào.” có chút vô lực, biết người đàn ông trước mắt này rốt cuộc là suy nghĩ gì.

Giọng bất đắc dĩ làm cho Khúc Trì Nghiêu trong lòng khỏi mềm nhũn, thanh cũng thả mềm rất nhiều, “Tiểu Cảnh, ở cùng, bây giờ ai còn có thể ngăn cản chúng ta?” Kỳ những lời này là thời điểm Khúc Trì Nghiêu trong lòng cũng rất nắm chắc, biết được, năm đó Bành Di tính tình mạnh như thế cuối cùng đều có chút chịu được áp lực, biết Tiểu Cảnh có thể hay....

Trương Cảnh cúi đầu xuống, giọng, “Em, mẹ em còn biết...” Mẹ Lưu Tố Vân từ trước đến nay phong kiến, coi như mình biết Khúc Trì Nghiêu là cùng Bành Di giả kết hôn, nhưng là mẹ biết, nếu năm đó cha tìm Khúc Trì Nghiêu, chắc hẳn mẫu thân sớm biết được năm đó có tâm tư này, chẳng qua là có đâm phá mà thôi. còn biết mẹ mình có phản ứng như thế nào.

Khúc Trì Nghiêu nửa ôm, bàn tay vỗ lưng của, trấn an, “Yên tâm, chờ Tiểu Hằng khỏi bệnh rồi chúng ta cùng gặp nhà em.”

” Khúc, có hay nghe thấy được cỗ mùi khét lẹt?” phải là mất hứng, mà là thực cỗ mùi khét lẹt từ phòng bếp truyền tới.

Khúc Trì Nghiêu bất đắc dĩ trần thuật, “Hình như là cháo bị nấu cháy...”


Mà xa ở giường trong bệnh viện Tiểu Hằng nằm chết chán, chu môi mắt tức giận tức nhìn về phía trước mặt hai người Tình chàng ý thiếp, trực tiếp đem bỏ qua hai người, “Ba ba, ba cùng dì quái dị về sau ăn mì tôm có bao gia vị!”

ăn mì tôm Trình Linh trừng to mắt, mơ hồ chỉ trích, “Còn tuổi mà tâm địa cư nhiên ác độc như thế, Lâm Dật xem chút a, rốt cuộc là di truyền người nào đó!”

” là di truyền ai?” Khúc Trì Nghiêu cùng Trương Cảnh mang theo hộp giữ nhiệt sau khi vào liền nghe được câu này, thanh trầm thấp bên trong hơi tia cảnh cáo.

”Á, tôi đâu có gì đâu!” Trình Linh giọng thầm, bưng mì tôm tự động nhường băng ghế, thể trêu vào còn trốn dậy nổi?

”Ba ba,dì Tiểu Cảnh!” Tiểu tử thấy bọn họ ôm đồ tiến đến, mắt to đen bóng đen bóng, “Là cháo sao?”

”Con trai, hôm nay khả năng lại muốn ủy khuất cin chút.” Khúc Trì Nghiêu sờ sờ cái đầu của, hơi áy náy.

”Vì sao?” Tiểu tử ràng như lọt vào trong sương mù.

Cho đến khi Trương Cảnh từ hộp giữ nhiệt bên trong đổ ra chén cháo bưng lại cho, thể chờ đợi được nếm thử miếng, khuôn mặt nhắn khổ sở, “Ba ba..... Tại sao là cháy.....”