Bà Xã, Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em!

Quyển 1 - Chương 27: Trăng mật ở Maldives ( một )

Ngày hôm sau Hạ Tịch Nguyệt tỉnh lại đã thấy mình ở trên máy bay. Mở mắt ra nhìn thấy một nơi xa lạ.

“Em đã tỉnh?” Âu Dương Thụy ôn nhu hỏi.

“Đây là đâu? Tôi nhớ hôm qua tôi ngủ ở khách sạn mà.”

Hạ Tịch Nguyệt kinh ngạc hỏi.

“Đây là máy bay tư nhân của anh, em ngủ ngon quá nên anh không có đánh thức em dậy, anh ôm em lên máy bay.”

Âu Dương Thụy điềm tĩnh giải đáp.

"Chúng ta đang đi đâu?"

"Đương nhiên là đi hưởng tuần trăng mật ở Maldives."

Âu Dương Thụy cười, trả lời tất cả những nghi vấn của Hạ Tịch Nguyệt. Vì có thể dành 1 tháng để đi nghỉ tuần trăng mật, Âu Dương Thụy đã liên tục làm thêm giờ trong một tuần lễ mới đánh đổi lượng công việc của một tháng.

Hạ Tịch Nguyệt đứng dậy, chăn rơi xuống đất, lúc này cô mới nhìn thấy mình vẫn còn mặc áo ngủ, khi nãy anh vừa nói là anh ôm mình tới, không phải nhiều người sẽ nhìn thấy mình vẫn còn mặc đồ ngủ sao? Cô thấy có chút mắc cỡ khi nghĩ đến.

Âu Dương Thụy thấy Hạ Tịch Nguyệt đứng lên, chăn rơi xuống, anh đứng dậy nhặt nó lên hướng về phía Hạ Tịch Nguyệt nói:

“Ở đó là phòng vệ sinh, còn phòng thay quần áo ở bên kia, đã chuẩn bị quần áo cho em tắm rửa rồi.”

Hạ Tịch Nguyệt nghe xong đỏ mặt lập tức chạy đi tới phòng thay quần áo. Cô không muốn mặc đồ ngủ chạy đi khắp nơi.

Khi máy bay hạ cánh thì đã có xe riêng tới đón họ đến khách sạn, đi tới nơi đã chạng vạng tối, bọn họ đi vào phòng tổng thống để hành lí vào, Âu Dương Thụy nói:

“Hôm nay khuya lắm rồi, ngày mai anh dẫn em đi chơi một chút.”

Hạ Tịch Nguyệt vui mừng nói:

“Được.”

Thật ra Hạ Tịch Nguyệt rất ít khi đi du lịch, trước kia phần lớn thời gian là đi học khiêu vũ, cũng không có nhiều thời gian, Hạ Tịch Nguyệt nhìn thấy Âu Dương Thụy vẫn chưa đi nên nhịn không được hỏi anh:

“Anh tối nay sẽ không ngủ ở nơi này chứ?”

Âu Dương Thụy cười nói đến:

“Anh ngủ ở phòng khách, tân hôn của chúng ta, em thử nghĩ nếu anh không vào chung phòng cùng em nếu kí giả bắt gặp lại nói lung tung như vậy toàn bộ cố gắng của chúng ta không phải sẽ uổng phí sao?”

Hạ Tịch Nguyệt nghe Âu Dương Thụy nói như vậy quả thật rất có lí, nhưng ở cùng anh trong một phòng có chút khẩn trương. Trừ cha cô ra Hạ Tịch Nguyệt vẫn là lần đầu tiên ở cùng phòng với đàn ông. Trước kia với Quan Hi Triết là chưa hề có, Âu Dương Thụy nhìn ra Hạ Tịch Nguyệt khẩn trương, nghĩ thầm không nên ép cô quá, anh nói:

"Khuya lắm rồi, anh đi tắm trước rồi ngủ. Em cũng tắm rồi ngủ đi."

Âu Dương Thụy nói xong đi tới một gian phòng khác. Nhìn thấy Âu Dương Thụy đi rồi Hạ Tịch Nguyệt lúc này mới an tâm lấy áo ngủ đi tới phòng tắm. Cả đêm cô ngủ rất tốt nhưng Âu Dương Thụy ở bên kia nằm trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, anh đang nghĩ làm thế nào để ngủ cùng bảo bối, đến rạng sáng mới ngủ.

Buổi sáng Hạ Tịch Nguyệt đã nhìn thấy Âu Dương Thụy mặc đồ ở nhà ngồi đọc báo ở cạnh bàn ăn, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh như vậy, thoạt nhìn anh như một sinh viên đại học, tràn đầy sức sống không phải là một giám đốc cao cao tại thượng. Hôm nay Hạ Tịch Nguyệt mặc một cái váy dài có đai đeo, nhìn thấy Âu Dương Thụy đang nhìn mình, cô lập tức cười nói:

"Chào buổi sáng."

Âu Dương Thụy nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt đi xuống lầu, thu hồi tờ báo trong tay đáp lời:

“Chào buổi sáng, mau ăn bữa sáng đi, ăn xong điểm tâm, anh dẫn em đi đến hòn đảo trăng tròn nổi tiếng ở Maldives.”

Maldives nằm ở Ấn Độ Dương, đất nước này được tạo thành từ hàng vạn hòn đảo nhỏ, giống như một chuỗi trân châu, đặc biệt nhờ điều kiện tự nhiên ban cho Maldives như một thiên đường. Ánh mặt trời rực rỡ, biển xanh ngắt và bờ cát mộng ảo hấp dẫn du khách khắp nơi trên thế giới đến đây. Những nhà kiến trúc sư đã thiết kế nên những ngôi nhà nhỏ trên mặt nước hết sức đặc sắc, ngăn cách hoàn toàn với những dịch vụ của khách sạn, nơi này gồm những trò giải trí hấp dẫn du khách chỉ muốn vứt bỏ những hỗn loạn trong cuộc sống để có một ngày nghỉ tuyệt vời.

Đi tới đảo trăng tròn, Hạ Tịch Nguyệt đã nhìn thấy khắp nơi toàn là hoa tươi, đủ màu sắc. Ở đây có thể chèo ghe độc mộc, đạp xe trên nước, câu cá và nhiều hoạt động khác nữa.

Hạ Tịch Nguyệt muốn cùng Âu Dương Thụy chèo ghe độc mộc, thật là thì chính là Âu Dương Thụy chèo, Hạ Tịch Nguyệt cởi giày đặt chân xuống nước biển, giang hai cánh tay nhắm mắt lại tận hưởng sự tinh khiết của trời và biển. Khoảnh khắc này Âu Dương Thụy thấy Hạ Tịch Nguyệt như một thiên sứ xinh đẹp, anh nhìn cô đến ngây người. Hạ Tịch Nguyệt mở mắt ra, thấy Âu Dương Thụy đang nhìn cô, vui mừng nói:

“Anh cũng thử đặt chân ở trong nước như tôi đi, thật thoải mái nha.”

“Không cần, anh ở đây nhìn em là được rồi.”

Âu Dương Thụy cười nói đến.

Bơi bè gỗ xong Hạ Tịch Nguyệt và Âu Dương Thụy chuyển sang ngồi thuyền. Hôm nay Hạ Tịch Nguyệt chơi rất vui, cô chưa từng chơi đùa vui như vậy. Âu Dương Thụy nhìn dáng vẻ vui mừng của cô cũng biết anh đưa cô đến đây là đúng.

Chơi một ngày xong Âu Dương Thụy không đưa Hạ Tịch Nguyệt về khách sạn mà lại ở lại làng du lịch này.

Ăn cơm tối xong, Âu Dương Thụy đưa Hạ Tịch Nguyệt đi ra ngoài đi dạo. Hai người nhìn thấy ở trên bờ cát có đốt lửa trại, Hạ Tịch Nguyệt vui vẻ kéo tay Âu Dương Thụy đi tới. Âu Dương Thụy nhìn cô vui vẻ anh cưng chìu cười cười, đi theo cô.

Hạ Tịch Nguyệt nhìn thấy bọn họ đang khiêu vũ tập thể, liền kéo Âu Dương Thụy đi vào khiêu vũ cùng. Lần đầu tiên Âu Dương Thụy cùng với một nhóm người khiêu vũ, không khỏi có chút lúng túng, nhưng nhìn Hạ Tịch Nguyệt vui vẻ như vậy, anh cố gắng gạt bỏ tất cả, cùng khiêu vũ với mọi người.

Sau khi nhảy xong, đến trò chơi nam nữ hợp sức, Hạ Tịch Nguyệt đương nhiên muốn chơi trò này cùng Âu Dương Thụy. Quy tắc là nam cõng nữ từ đầu bên này chạy đến đầu bên kia, sau đó nữ dùng ống hút quả bóng nhỏ trong cái sọt. Cuối cùng đôi nào thua sẽ phải hôn 30 giây.

Hạ Tịch Nguyệt nghe thua thì phải hôn 30 giây liền quay đầu nói với Âu Dương Thụy không muốn thua. Âu Dương Thụy cười cười nhưng không nói gì.

Chuẩn bị.

Hạ Tịch Nguyệt nhảy lên lưng của Âu Dương Thụy, Hạ Tịch Nguyệt dựa vào lưng của anh, cô có chút đỏ mặt nhưng nghĩ đây chỉ là trò chơi nên cô không có xấu hổ nữa. Âu Dương Thụy cõng Hạ Tịch Nguyệt, anh cảm thẩy cô nhẹ quá, 168 cm mà chỉ có 90 cân (=45kg), hơi gầy, anh nghĩ về sau phải nuôi cô cho béo một chút.

Bắt đầu.

Trọng tài ra lệnh bắt đầu, Hạ Tịch Nguyệt dùng ống hút trong tay hút quả bóng nhỏ, nhưng quả bóng như có thù với cô, cô hút thế nào cũng không tới, có mấy lần suýt ngã xuống vì mất thăng bằng cũng may Âu Dương Thụy lấy tay ôm cô, một đôi nam nữ khác đã chạy qua chạy lại mấy lần rồi, không nghi ngờ gì là Hạ Tịch Nguyệt và Âu Dương Thụy đã thua. Trọng tài dùng tiếng Anh nói với hai người:

“Hai người đã thua, theo quy tắc hai người phải hôn 30 giây.”

Hạ Tịch Nguyệt có chút ngượng ngùng, chậm chạp cử động đôi nam nữ bên cạnh liền la lớn:

"Kiss, Kiss, Kiss. . . . . . ."

Âu Dương Thụy nhìn Hạ Tịch Nguyệt đang xấu hổ, liền chủ động ôm hông của Hạ Tịch Nguyệt, cúi đầu nhắm vào đôi môi anh đào nhỏ nhắn kia hôn lên, Hạ Tịch Nguyệt không ngờ Âu Dương Thụy lại hôn cô như vậy, cô mở to mắt nhìn thấy Âu Dương Thụy nhắm mắt đang rất nhập tâm, Hạ Tịch Nguyệt cũng không kiềm chế được nhắm hai mắt mình lại, hoàn toàn để tâm vào nụ hôn.

“Môi của em thật mềm, giống như trong tưởng tượng của mình rất ngọt ngào.” Âu Dương Thụy nghĩ ở trong lòng. Nụ hôn này kéo dài đến 1 phút, một phút đi qua Âu Dương Thụy rời khỏi môi của Hạ Tịch Nguyệt, lấy sợi tơ màu bạc ra khỏi miệng cô, cười cười nhìn Hạ Tịch Nguyệt. Hạ Tịch Nguyệt mở mắt ra nhìn thấy sợi tơ màu bạc đỏ mặt xấu hổ, không dám ngẩng đầu nhìn Âu Dương Thụy. Đôi nam nữ ở bên nhìn thấy hai người hôn xong liền vỗ tay, lớn tiếng gọi:

"Oh —— oh ——. . . . . . .

Sau đó họ lại tiếp tục chơi trò chơi, Hạ Tịch Nguyệt vì xấu hổ nên không chơi nữa kéo tay Âu Dương Thụy trở về phòng của mình ở làng du lịch.

Hạ Tịch Nguyệt trở về phòng, lập tức chui vào phòng mình. Âu Dương Thụy nhìn cô xấu hổ cũng không nói gì, nở nụ cười trở về phòng của mình.

Một đêm nay Âu Dương Thụy ngủ ngon hơn, bởi vì rốt cuộc anh đã hôn được bảo bối trong lòng mình. Mà Hạ Tịch Nguyệt lại nằm lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, trong đầu đều nghĩ đến nụ hôn kia.

‘Anh ta không phải là gay ư? Sao nụ hôn của anh ta lại nhiệt tình như vậy?”

Hạ Tịch Nguyệt nghĩ mãi cũng không thông, đến gần sáng thì ngủ thiếp đi.