Chẳng bao lâu, thầy Matthews quay về cùng xe cảnh sát. Ngay khi hiểu ra vấn đề, cảnh sát gọi về đồn bằng điện đài trên xe và ít lâu sau, năm chiếc xe cảnh sát chạy đến cùng lúc và cảnh sát mặc quân phục xâm chiếm ngôi nhà.
Cảnh sát tháo những tấm ván mà Tony đã làm tróc đinh, nhưng để y nguyên phần còn lại để chụp hình và xem xét thỏa thích. Thế là Jeff có dịp theo dõi một cuộc điều tra của cảnh sát thật cho đến tối.
Cảnh sát gõ tường bằng búa, để tìm cửa mật, kéo các tấm ván phủ cửa sổ, bò trên mái nhà để kiểm tra xem gạch ngói có bị xê dịch hay không.
Cánh sát biết được rằng các tấm ván bị đóng đinh trên cửa vào và cửa số xuất xứ từ ván nằm phía sau gara mà Tony chưa xây xong. Đinh cũng được lấy từ một cái hộp bỏ gần đống ván. Búa cũng được lượm tại đó: Tony bỏ đó phòng trường hợp có ngày ông lại muốn làm gara cho xong. Vậy là bất kỳ một ai cũng có thể sử dụng dụng cụ và vật tư đó. Phía này cũng không có dấu vết gì.
Cuộc điều tra vẫn không tiến triển. Rõ ràng là không ai có thể ra khỏi một ngôi nhà đã trở nên kín mít, kể cả một con mèo. Nhưng Harley Newcomb đã biến mất. Cảnh sát rất mong tìm ra một cánh cửa mật hay một cửa sập trên mái nhà, nhưng không có. Tony Higgins liên tục kêu rên:
- Tôi đã nói với các anh là không có cửa mật hay cái gì như thế. Tôi biết mà, vì chính tôi đã tự tay xây dựng cái nhà này, cùng với Gioe Caruso, công nhân của tôi, cách đây năm sáu năm. Tường thì bằng đá tốt, vữa ximăng tốt, nền đất bằng bê tông tốt, mái nhà tốt chưa bao giờ bị dột. Và ngay khi nhà xây xong, là ông Newcomb đến ở cho đến nay. Tôi chưa bao giờ bị rắc rối với ông ta. Chưa lần nào. Vậy mà bây giờ ông ta bốc hơi mất, mà không chịu trả tiền nhà! Đáng nhẽ phải cấm mấy trò phù phép ảo thuật.
Cảnh sát không hài lòng với giải thích này, nhưng không tài nào tìm ra dấu vết nào của Harley Newcomb. Nếu nhà văn lừng danh không bốc hơi mất, như Higgins khẳng định, thì sự mất tích của ông ấy càng bí ẩn thêm…
Cuối cùng cánh sát thừa nhận rằng Harley Newcomb đã cố tình biến mất, để tự quảng cáo cho mình, nhưng không ai tin. Nhất là thầy Matthews.
- Họ nói bậy, Jeff à - thầy tuyên bố khi đưa cậu bé về nhà. Harley rất ghét quảng cáo. Ông cố gắng tránh quảng cáo phô trương.
- Vậy thầy nghĩ rằng… công thức ma thuật đã thật sự có tác dụng à?
- Chắc chắn là không có chuyện đó đâu! Thầy giáo trả lời bằng một giọng không tự tin lắm. Nói thật, thầy cũng không biết nghĩ sao nữa. Chúng ta biết được rất nhiều nếu có ý nào về cách ông ấy đã ra khỏi được ngôi nhà hay về cách mà thi thể của ông - thầy không thích nói về ông Newcomb tội nghiệp thế này chút nào - đã được mang ra.
- Thầy nghĩ…
- Thầy không biết. Thầy hy vọng là không. Nhưng có thể. Dù sao, thầy biết chắc một điều, người chịu trách nhiệm về chuyện này không phải Harley mà là một kẻ khác. Tuy nhiên, theo thầy biết ông ấy không hề có kẻ thù.
- Có thể ông ấy thử ứng dụng cái ý mà ông đã nói - Jeff giả thiết. Ông ấy muốn kiểm tra cho chắc là làm được và ông ấy bị thương.
- Nếu vậy, chúng ta đã tìm thấy một dấu vết gì đó, một chỉ dẫn nào đó rồi. Thầy cảm thấy chóng mặt quá. Ta hãy về ngủ, qua một đêm đầu óc sẽ sáng suốt hơn. Em biết là cảnh sát không tìm ra được quyển tiểu thuyết mà ông ấy đang viết. Cảnh sát có gọi về New York, và nhà xuất bản nói là chưa nhận được gì. Em có hiểu như vạy nghĩa là thế nào không?
- Dạ... dạ không - Jeff trả lời. Dường như em không hiểu.
- Có nghĩa là bản thảo đã bị đánh cắp. Mà đánh cắp bản thảo truyện trinh thám chưa viết xong có thể giúp ích dược gì?
- Dạ phải, em không thấy có lợi gì.
- Thầy cũng không thấy. Trừ phi bản thảo đó có chứa bí mật về sự mất tích của Harley Newcomb… Tới nhà em rồi đó Jeff. Ngày mai, thứ hai, thầy sẽ gặp lại em ở trường. Có thể cảnh sát sẽ phát hiện điều gì đó.