Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 17: Em có muốn thi đấu chuyên nghiệp không?

Mục Vãn Vãn gọi điện cho Lâm Cửu: "Chị hai à, cậu tham gia vào chuyện này làm cái gì..."
"Tớ không tham gia?" Lâm Cửu rõ ràng là cũng đang tức, "cậu tưởng cái bài Weibo đó của nó chỉ nhắm vào mình cậu thôi chắc?"
Mục Vãn Vãn chớp chớp mắt: "Hả?"
"Khúc card âm thanh là nói tớ đấy."


"...Quao, ai cho cô ta cái gan chó đó!"
"Nói nhảm," Lâm Cửu cắt ngang lời cô, "Phòng live stream của cậu bị khóa rồi à?"


"Ừa, khóa hai chiều luôn rồi, quay thao tác tay cũng không được, khán giả bây giờ đều khó tính như vậy hết hả?" Mục Vãn Vãn chậc một tiếng, "bỏ đi, ai bảo tớ mạnh quá làm gì, đáng ra tớ nên diễn vài ván mới phải."
"...Giờ cậu tính sao."


"Chả tính sao cả, cầm tiền đi thôi, cùng lắm thì không stream nữa, vừa hay có thể được về nhà sớm."
Lâm Cửu trợn mắt nhìn trời: "Cậu có bị ngốc không thế."
"Hả?"
"Cậu mà đi như thế thì một đồng cũng không lấy được đâu."
Mục Vãn Vãn trợn tròn mắt: "Tại sao chứ?"


"Số giờ stream mỗi tháng không đủ thì xem như cậu không đạt yêu cầu, toàn bộ quà tặng sẽ bị trừ hết sạch." Lâm Cửu nói, "lúc kí hợp đồng chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi sao?"
"..."
Mục Vãn Vãn tuyệt vọng, "vậy tớ có thể làm gì được đây?"
"Đơn giản mà, đi tham gia cái..."


Mục Vãn Vãn lập tức cự tuyệt: "Không được, cái đó phô trương quá."
"Doumao chỉ là cái giải nhỏ thôi, phô trương gì chứ? Có phải bảo cậu đại diện Trung Quốc đi đấu chung kết thế giới đâu! Cái giải này cậu có muốn để bác Mục biết cũng khó nữa ấy chứ."


Mục Vãn Vãn hơi dao động: "Nhưng lỡ mà tớ bị người khác nhận ra..."
"Nếu nhận ra thật thì lúc cậu live stream đã nhận ra lâu rồi," Lâm Cửu cắt đứt lời cô, "Cậu nghĩ đi, số quà tặng tháng này cậu cực khổ stream mới kiếm được, cứ vậy mà mất à?"
"..."


"Cậu nghĩ lại xem, đi tham gia cậu có thể tự tay dìm chết con Miêu Miêu Quyền đó—— lại còn được live stream ngay hiện trường nữa."
Mục Vãn Vãn: "Tớ đi."
"Tớ đi là được chứ gì."
**
Do chỉ giới hạn streamer Doumao được tham gia, nên lịch thi đấu của giải này cực kì đơn giản.


Mười streamer, đầu tiên là trận solo, sau đó mười người chia thành hai đội đánh 5v . Đội sẽ được quyết định bằng hình thức bốc thăm, đương nhiên, streamer có quen biết với nhau cũng có thể hẹn nhau vào chung một đội.
Lâm Cửu vừa đọc quy tắc vừa giúp cô trang điểm mắt.


Cô cầm gương dựng trước mặt: "Thấy sao, đủ đậm chưa?"
Mục Vãn Vãn gật đầu, nhìn thời gian: "Đi thôi, nếu không thì muộn mất."
Cô khoác một cái áo lông thật dày, đội mũ, gần như không thấy được mặt đâu nữa.


Trong tàu điện, con ngươi cô cong lại: "Biết vậy tới đeo khẩu trang cho rồi, đỡ phải trang điểm."
"Ờ, đến lúc đó tiêu đề sẽ thành "người chơi game hộ của Wanan đeo khẩu trang tham gia giải đấu"."
"..."
Trong quán net người không là người, rất nhiều khán giả đến đây.


Mục Vãn Vãn kéo chặt áo lại, cẩn thận theo sau Lâm Cửu chen vào.
Cô vừa nhìn đã thấy Miêu Miêu Quyền.
Miêu Miêu Quyền nhuộm tóc tím, đang nói chuyện với một người đàn ông.


"Người đàn ông đó là nhà tài trợ lần này. Keo thật chứ, quán quân cũng chỉ có một trăm nghìn tệ." Lâm Cửu lầm bầm. (≈332 triệu VND)
Mục Vãn Vãn không đáp, mắt liếc nhìn xung quanh.


Trước khi làm streamer, cô từng vào rất nhiều phòng live stream để lấy kinh nghiệm, giờ nhìn sơ thôi cũng đã thấy được hai người quen.
Lâm Cửu đột nhiên quay đầu lại, hỏi: "Sao cậu vẫn còn đứng đây?"
Mục Vãn Vãn khó hiểu: "Không thì tớ phải đi đâu?"


"Chiều có trận chia đội, cậu không đi tìm đồng đội à, sao, muốn chọn những người còn dư lại đấy hả?"
"Tớ mà còn cần phải tìm á?" có người mở cửa chính, một đợt gió lạnh thổi vào, Mục Vãn Vãn rụt cổ lại theo bản năng, "đợi xong trận solo sáng, bọn họ sẽ tự tới tìm tớ thôi."


Lâm Cửu: "..."
Mặc dù về mặt tiền thưởng Doumao có keo kiệt bủn xỉn, nhưng những mặt khác thì lại rất chu đáo—— Họ mời một người dẫn chương trình địa phương tương đối có tiếng tới.
Người dẫn chương trình cầm cuốn sổ nhỏ, đọc tên từng streamer một.
Mục Vãn Vãn là người cuối cùng.


"Wanan."
Cái tên này vừa xuất hiện, mọi người đều yên lặng một hồi.
Mục Vãn Vãn thản nhiên bước lên sân khấu.
Ánh mắt của những người bên dưới sân khấu không giống nhau, cũng may Mục Vãn Vãn bị cận, cũng không có hơi đâu mà đi nhìn khán giả, bốc thăm xong thì lùi về sau một bước.


Kết quả bốc thăm được công bố, đối thủ solo Mục Vãn Vãn bốc được là một nam streamer, kĩ thuật chơi game tốt và hay thích nói mấy câu tấu hài, rất nổi tiếng, luôn đè đầu phòng live stream của Mục Vãn Vãn, mọi người gọi anh ta là Doumao Nhất Ca.


Anh ta cười hì hì: "Em gái, chỉ cần em gọi anh một tiếng "anh", thì tiền thưởng anh không cần nữa, em cầm lấy đi."
Khán giả bên dưới phá lên cười.
Mục Vãn Vãn cũng cười: "Thắng rồi hãy gáy."
Nam streamer ngẩn người, theo đó là cười ha ha, nói: "Được lắm được lắm."


Trước khi xuống sân khấu, Mục Vãn Vãn liếc nhìn nhanh một phát, thấy giữa đám đông có một cái...nón xanh cực kì đặc biệt.
Trên cái nón còn có hình vẽ mặt trời màu vàng, cực kì bắt mắt, nhưng cô bị cận, với lại đối phương cúi đầu xuống quá thấp, cô không thể nhìn rõ được.


Cô và Doumao Nhất Ca là trận đầu tiên.
Khi lấy bàn phím từ trong ba lô ra, cô có thể nghe thấy tiếng cười trộm của mọi người xung quanh.


Không thể so với cái bàn phím bắt mắt sặc sỡ của Doumao Nhất Ca, bàn phím và chuột của cô giá cộng lại cũng không tới bốn con số, hơn nữa dùng lâu rồi, trên bàn phím thậm chí còn có mấy phím đã bị mất cả chữ.
Cô không hề bị tiếng cười xung quanh ảnh hưởng.


Mấy người này thì hiểu cái gì? Càng quen thuộc thì dùng càng thoải mái, không cần phải ép bản thân mình mỗi ngày đổi một kiểu để theo kịp trào lưu làm gì—— Đồ gì cũng vậy cả.


Ván đấu bước vào trang chọn tướng, cạnh bên có người cầm máy quay, có lẽ là nhân viên phụ trách live stream hiện trường.
Mục Vãn Vãn đang chuẩn bị đeo tai nghe vào thì nghe thấy tiếng nói từ phía đối diện: "Em gái, để anh nhường em vậy, em muốn anh chọn tướng nào nè?"


Mục Vãn Vãn lười phải bận tâm đến anh ta, đeo luôn tai nghe của mình vào.
Phía bên kia chọn tướng rất nhanh, chưa tới hai mươi giây đã chọn xong rồi.
Còn phía cô, khi thời gian đếm ngược còn mười giây vẫn chưa chọn được tướng.


Bên cạnh có người không nhịn được mà nhắc nhở cô: "Nếu quá giờ khiến trận đấu bị hủy, sẽ tính là thua luôn đấy."
Mục Vãn Vãn vẫn không đáp lại.
"Có phải cô cố ý không chọn tướng không?"
"Đáng ghét, người chơi hộ của người ta còn chưa tới, đừng có giục thế chứ?"


"Ha ha ha được được được."
Mục Vãn Vãn khẽ nhếch môi.
Thật kì lạ, cô cảm thấy mình như nghe được những bình luận có âm thanh vậy.


Ba giây chọn tướng cuối cùng, cô hỏa tốc kéo chuột xuống, khóa vào vị tướng mình đã nghĩ xong từ trước, thành thạo điều chỉnh bảng ngọc bổ trợ, nhanh chóng tiến vào trò chơi.
Người bên cạnh còn chưa kịp phản ứng lại.


Mãi cho đến khi hình bóng nhỏ nhỏ lùn lùn đó xuất hiện tại khu vực nhà chính, mọi người mới đồng loạt "đậu má" ra tiếng——
Người này thế mà lại chọn đội trưởng Teemo!
Teemo là vị tướng có hình tượng đáng yêu nhất trong LOL, thân hình nhỏ bé, sức mạnh khổng lồ.


Đầu trận có thể bón hành cho rất nhiều tướng đường trên, đến cuối trận, cơ bản chính là vật trang trí, Teemo trong rank Thách Đấu gần như không có chỗ đứng.
Mà tướng đối phương chọn là Syndra.
——Này sao mà đánh?
Bình luận trong phòng live stream lập tức nhốn nháo.


[Tèo rồi, sao tôi lại có cảm giác Wanan hơi tự sinh tự diệt rồi? Chắc cô ấy không phải thật sự nhờ người chơi hộ đấy chứ?]
[Thôi rồi thôi rồi... tôi lại còn đi khắp nơi nói với người khác cô ta sẽ không nhờ ai chơi hộ cơ đấy.]


Trận đấu bắt đầu, Teemo tiến ra đường, ăn mấy con lính, rồi bắt đầu không ngừng dùng những phát đánh thường có mang theo độc để quấy rối Syndra.
Syndra cũng dùng Q (Quả Cầu Bóng Tối) cấu máu Teemo mấy lần, hai người cùng mất đi một ít máu, không đau không ngứa.


Trước cấp sáu chính là giai đoạn chơi trên cơ của Teemo, sau cấp sáu sẽ vô cùng bị động, nếu trang bị của Syndra mà tốt một chút, một bộ kĩ năng là có thể hạ gục cô.
Hai người hòa bình đến cấp sáu.


Người sau lưng Mục Vãn Vãn bắt đầu chậc chậc lắc đầu, có người trào phúng, có người tội nghiệp.
Bùi Lộ kéo mũ thấp xuống, nhìn thao tác của người trước mặt mình.
Syndra chậm rãi tiến ra đường, đang định lên quấy rối một phen—— Bùm.
Chuẩn xác giẫm phải một cái bẫy nấm độc của Teemo.


Năm giây sau, lại bùm lần nữa——
Lại là một cái bẫy nấm độc.
Hai cái bẫy nấm độc phát nổ khiến thanh máu đầy của Syndra chỉ còn một nửa.
Mọi người xung quanh đều ngẩn người, Wanan quăng bẫy nấm độc đều rất lệch, tại sao lần nào Doumao Nhất Ca cũng đều giẫm đúng vào đó


Syndra dường như cũng hơi đơ người, sau khi giẫm vào hết các bẫy nấm độc được quăng ra, lượng máu chỉ còn lại rất ít.
Anh ta chửi "MÁ" một câu, nhanh chóng xoay người muốn biến về.


Chính vào lúc này, Teemo đột nhiên Tốc Biến lên, quăng ngay Thiêu Đốt lên đầu anh ta. Syndra quay lại muốn đánh, cùng lắm thì một đổi một, ai biết được mấy quả cầu ném ra, nhưng lại chỉ trúng được đúng một quả.
Hơn nữa Teemo chỉ mất có một chút xíu xiu máu.


Doumao Nhất Ca ngu người, mở bảng trang bị ra xem, không biết đối phương đã mua một cái Áo Vải kháng phép giá 450 vàng từ lúc nào.
Thấy không đổi mạng được với đối phương, Doumao Nhất Ca Tốc Biến muốn chạy, ai ngờ trên đường Tốc Biến, một cú Q (Phi Tiêu Mù) trí mạng vững vàng bay tới.


Một tiếng "dong" vang lên, màn hình của anh ta trong chớp mắt chuyển xám.
[First Blood!]
Giọng nữ của hệ thống vang vọng khắp quán net.
Mọi người xôn xao, chụm đầu ghé tai nhau bàn tán.
Pha thứ hai, Doumao Nhất Ca biết điều rồi, không đi mấp mé bên góc nữa, nhắm ngay chính giữa mà đi—— Bùm!
Doumao Nhất Ca: "..."


Cô ta trồng bẫy nấm kín cả một nơi rộng lớn như vậy luôn hay gì
Mười phút sau, trận đấu kết thúc, Teemo với số liệu 3/0/0 giành chiến thắng trận đấu solo này.
Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại, bao gồm cả Doumao Nhất Ca.


Hồi lâu sau, anh ta cười gượng đứng dậy: "Không ngờ cô lại chơi một vị tướng không có tính chiến thuật như vậy."
Câu này vừa xuất hiện, không cần đợi Mục Vãn Vãn trả lời, những bạn nữ thích chơi Teemo đã lên tiếng bình luận rồi.


[Cái gì gọi là không có tính chiến thuật? Người bị giết ba lần liền là ai thế nhờ?]
[Con người này căn bản là không muốn nhận thua, trước đó còn gáy rõ to nữa chứ, giờ nghĩ lại thấy buồn cười vl.]
Mục Vãn Vãn xóa xong trang bảng bổ trợ thì đứng dậy.


Cô cười một tiếng: "Tướng nào cũng đều rất mạnh, quan trọng là anh có biết chơi hay không thôi."
Câu này, là ám chỉ anh không biết chơi Syndra?
Doumao Nhất Ca tức đến độ mặt đỏ tai hồng, đứng thẳng người bỏ đi.


Mục Vãn Vãn rời khỏi chỗ ngồi, mười mấy phút ngắn ngủi qua đi, quán net đã kín người đứng xem, lại thêm trận solo kế tiếp cũng đã bắt đầu, mọi người vô cùng hào hứng, cô muốn ra ngoài hít thở không khí cũng khó khăn.
Trong lúc chen chúc, trán cô bị phần lưỡi của chiếc mũ lưỡi trai đụng trúng.


Cô ngẩng đầu lên theo phản xạ, đối mặt với một cặp mắt.
Con ngươi nhìn gần hơi nâu nâu, ánh mắt rất sáng, lông mi rất dài.
...Bùi, Bùi Lộ
"Anh, ưm..."
Cô đang định nói gì đó thì lập tức bị Bùi Lộ dùng tay che mất miệng.


Bùi Lộ nhìn xung quanh, xác định chắc chắn không ai chú ý đến phía bên này, mới thở phào một hơi: "Nhỏ tiếng chút."
Mục Vãn Vãn gật đầu như giã tỏi, ý bảo anh lấy tay ra.
Cô hỏi: "Anh đến chỗ này làm gì, hóng hả?"
"Tôi đến tìm em."
"" Mục Vãn Vãn không hiểu, "tìm tôi?"


Bùi Lộ gật đầu, có sao nói vậy: "Quản lí đội chúng tôi bảo tôi đến xác nhận xem có phải em nhờ người chơi hộ hay không."
Mục Vãn Vãn giở khóc giở cười: "...Vậy giờ đã xác nhận xong chưa?"


"Ừm, xác nhận xong rồi," Bùi Lộ nhìn cô, đột nhiên nghiêm túc nói, "em có muốn thi đấu chuyên nghiệp không?"