Tác giả: Trà Trà Hảo Manh
◆
Tang Yếu Miễu chưa kịp chuẩn bị, cả người đã bị áp đảo trên giường.
"Anh... anh hai..." Nháy mắt khuôn mặt cô trở lên ửng hồng, bàn tay đặt trước ngực của Cố Nhĩ Thăng, "Hiện tại không phải buổi tối a!"
Đầu của Cố Nhĩ Thăng chôn sâu xuống hõm cổ Tang Yếu Miễu, hai cánh môi mềm mại nóng bỏng cắn ʍút̼ để lại những dấu ấn hồng ngân, anh tham lam hít lấy hương thơm mê người trên cơ thể cô, mơ hồ nói: "Ai nói nhất định phải là buổi tối mới được làm?"
Tang Yếu Miễu ngửa đầu, tóc dài buông xõa lên trên giường, vạt áo đã bị kéo lên, một bàn tay không an phận cách lớp áo lót vuốt ve một bên nhũ hoa của cô.
"Nhưng... Túng dục quá độ không tốt." Mở miệng, Tang Yếu Miễu mới phát hiện ra thanh âm của mình có bao nhiêu yêu kiều, hoàn toàn không giống ngữ điệu ngày thường, như tiếng mèo kêu vậy.
"A." Cố Nhĩ Thăng ngồi dậy, chậm rãi nhìn đầu ɖú bắt đầu cương lên, thật muốn đem nội y lột sạch mà, anh cười âm trầm, "Lại Lại, anh đã bảy ngày không chạm vào em."
"..."Tang Yếu Miễu nhất thời không thể phản bác, từ bỏ mọi giãy giụa, tự mình với tay ra sau lưng cởi áo, rất nhanh áo ngực liền bị cởi bỏ, cô đỏ mặt nói, "Vậy đến đây đi!"
"...Lại Lại thật ngoan."
Cố Nhĩ Thăng xoa nắn hai luồng tròn trịa, thỏa mãn mỉm cười, nhìn hai đầu nhũ hoa đã trở lên cương cứng, liền há mồm ngậm lấy một bên.
Đầu lưỡi mang theo sự ẩm ướt của nước bọt lướt nhẹ quanh đầu vú, kích thích nó càng thêm cương cứng, thân mình Tang Yếu Miễu cứng nhắc, bụng dưới co rút, bị lời nói của anh khiến cho cô không cách nào nói lên lời.
Một tay khác của Cố Nhĩ Thăng trườn xuống, tìm kiếm nơi u cốc ngọt ngào. Ngón tay chạm nhẹ vào hai cánh hoa môi, khiến chúng trở lên run rẩy, anh cọ cọ thêm một chút, mật dịch ở tiểu huyệt liền chảy ra.
"Đều ướt còn không thừa nhận."
Tang Yếu Miễu nặng nề nâng mí mắt nhìn anh, vừa định phản bác thì phía dưới đã bị một ngón tay của anh đi vào!
"Ân..." Tiểu huyệt run rẩy, kẹp chặt lấy ngón tay, theo trơn trượt ngón tay nhẹ nhàng khuấy động bên trong u cốc, giúp tiểu huyệt thả lỏng.
Cố Nhĩ Thăng nắn nhẹ tiểu hạt châu giữa hai cánh hoa môi, kích thích hoa huyệt mở rộng hơn một chút, mật dịch bên trong theo khe hở chảy ra, thừa lúc anh đưa thêm một ngón tay vào, trực tiếp khiến tiểu huyệt trở lên tràn đầy.
"Lại Lại thả lỏng, anh hai xoa xoa một chút, lát nữa đi vào em mới không đau. "
"...anh... anh đừng nói bậy!" Tang Yếu Miễu ngoài miệng phản bác, trong lòng thì âm thầm điều chỉnh hô hấp, muốn tiểu huyệt thích ứng dị vật xâm lấn.
"Anh nơi nào có nói bậy? Ân?"
"A... A... Đừng... Đừng quá nhanh a!"
Ngón tay bắt chước ƈôи ȶhịȶ thọc vào rút ra, xung quanh u cốc ướt đẫm ɖâʍ thủy, đột nhiên Cố Nhĩ Thăng rút ngón tay ra, đỡ lấy dương vật đang ngạnh đến phát đau không báo trước liền xông vào hoa huyệt.
"Ê a..." Không có đau đớn trong dự đoán, ngược lại có một sự tê dại đang khuyếch tán trong cơ thể, Tang Yếu Miễu khó chịu xoay người, muốn ƈôи ȶhịȶ luận động, "Anh hai... Động... Động một chút đi..."
"Không e lệ." Cố Nhĩ Thăng cười trêu chọc cô một câu, động tác mạnh mẽ không ngừng, nâng chân cô lên, bắt đầu kích thích hạ thân hai người, thúc mạnh từng nhịp, ɖâʍ thủy chảy xuống từ nơi giao hợp, phát ra tiếng "phụt phụt" ɖâʍ mĩ.
Cố Nhĩ Thăng hành động càng lúc càng nhanh, mang đến sự thoải mái không ngờ, Tang Yếu Miễu mở rộng hai chân tiếp nhận ƈôи ȶhịȶ ra vào, môi anh đào khẽ mở, tràn ra thanh âm rên rỉ yêu kiều: "A... A ha... anh hai..."
"Gọi anh hai làm gì?"
ƈôи ȶhịȶ vẫn chôn mình trong mị thịt ấm nóng, mỗi lần thâm nhập đều mang đến khoái cảm tốt đẹp, chỗ hai người giao hợp, không ngừng chảy ra dịch thủy làm ướt đẫm một mảng khăc trải giường.
Lúc này không kêu "anh hai " thì kêu gì? Tang Yếu Miễu mấp máy môi, cũng không đáp lời.
Cố Nhĩ Thăng biết cô sẽ không trả lời, gia tăng tốc độ luận động,thay cô nói: "Nga, nói anh hai "làm" em."
"...A... A... anh đừng nói chuyện!" Tang Yếu Miễu đỏ mặt, không biết là thẹn thùng hay là bị nóng do hoạt động mạnh.
Cố Nhĩ Thăng rất thích bộ dáng thẹn thùng của cô trên giường, ngoài miệng nói không cần, nhưng thân thể lại thành thật, bằng chứng là mỗi lần anh nói, âm đạo cô lại co rút, cắn chặt lấy ƈôи ȶhịȶ.
ƈôи ȶhịȶ càng lúc càng ra vào tàn nhẫn, mị thịt bị đâm liên tục, mạnh đến nỗi Tang Yếu Miễu cảm giác như hoa huyệt của mình có phải bị trầy xước không nữa? Đôi chân quấn lấy eo Cố Nhĩ Thăng cũng trong tình trạng không chống đỡ được, sắp tuột xuống.
Nửa tiếng trôi qua, rốt cuộc ƈôи ȶhịȶ cũng rục rịch muốn phóng thích.
Cố Nhĩ Thăng gắt gao ôm lấy Tang Yếu Miễu, hôn lên đôi môi cô, nuốt hết tiếng thở rốc của cô, rồi phun vào tận cùng hoa huyệt thứ tinh dịch nóng bỏng.
Một lát sau, Cố Nhĩ Thăng hơi chuyển động dương vật, "ba" một tiếng mật dịch trộn lẫn với tinh dịch liền ào ạt chảy ra.
Ngước mắt lên nhìn Tang Yếu Miễu, cô có vẻ rất mệt nên ngủ thϊế͙p͙ đi, Cố Nhĩ Thăng nghĩ thầm quyết định buông tha cho cô lần này, bế cô vào phòng tắm.
*
Tang Yếu Miễu ngủ thẳng đến chiều tối mới tỉnh dậy.
Quay đầu nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, cô động đậy thân mình, trừ bỏ cảm giác bủn rủn cũng không có nhiều khó chịu mới nhẹ nhàng thở ra, nếu lại đau như lần trước, cô thật sự muốn chạy khỏi đây.
Cố Nhĩ Thăng ôm cô rất chặt, thân thể hai người dính sát vào nhau, cô có thể cảm nhận thấy một vật ấm áp đang dán lên cái bụng nhỏ của mình....
Tang Yếu Miễu mệt mỏi, không để ý tới thứ ấm áp đó, tham lam ngắm nhìn dung nhan Cố Nhĩ Thăng khi ngủ.
Thật là đẹp mắt, ngũ quan tinh xảo, làn da đã đẹp vậy mà ngay cả lỗ chân lông cũng không thấy, Tang Yếu Miễu nghiến răng, đột nhiên tiến lên cắn một phát vào khuôn mặt anh.
Thật giống đậu hủ.
Cố Nhĩ Thăng không hề mở mắt, nhưng Tang Yếu Miễu biết anh đã tỉnh.
Bởi vì cái thứ ấm áp dưới bụng kia đang dần dần ngẩng đầu, hơn nữa còn có một bàn tay đang di chuyển, xoa nắn mông cô.
"Anh hai, em muốn xuống kia chơi."
Cố Nhĩ Thăng dừng lại động tác, thình lình đánh một cái vào mông cô: "Vậy em còn muốn quyến rũ anh! Hửm! "
"Bang" một tiếng rất là thanh thúy, Tang Yếu Miễu lại không cảm giác đau, cô cười hì hì: "Hắc hắc, thật không nhịn được."
"Không có lần sau." Cố Nhĩ Thăng buông cô ra, xốc chăn xuống giường, cứ như vậy cái gì cũng không mặc mà đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát sau liền nghe thấy tiếng nước chảy.
Mà Tang Yếu Miễu nằm liệt trên giường, ngây ngốc nhìn trần nhà, trong đầu toàn là khuôn mặt của Cố Nhĩ Thăng, quá giống đậu hũ.