Anh Hùng

Chương 74: Tức Giận

Liếc qua đám đệ tử đang trợn mắt há hốc mồm, Hùng lộ vẻ xấu hổ xoè tay.

-Ách, cái kia... ta chỉ mới đấm nhẹ một cái, là hắn tự lăn ra.

Hùng chỉ vào tên trưởng lão bị đập bẹp nói.

Tiểu Vi há hốc cái miệng nhỏ nhắn, một lúc lâu sau vẫn không thể khép lại được. Vài phút sau nàng hoàn hồn lại, hai mắt toả sáng.

-Yaa! Đẹp trai quá a.

Tiểu Vi hò hét lao tới ôm Hùng. Bàn tay búp măng xoa loạn trên người hắn.

Về phía các đệ tử Hoàn Kiếm Tông xung quanh, tất cả đều chết lặng, nhất thời chưa thể hoàn hồn. Không nói tới Duy tu vi Võ Thánh, ngay cả trưởng lão cảnh giới sơ cấp Võ Đế vậy mà lại bị Võ Tôn đấm thành đống thịt. Cảnh tượng kích thích ấy khiến bọn họ không có cách nào bình tĩnh được.

Lúc này, Hùng bế bé Vi lên véo véo mũi nàng:

- Chúng ta đi gặp cha muội.

Dưới Tiểu Vi chỉ đường, mười phút sau, ba người tới một căn phòng khá lớn, bên ngoài lập loè kiếm ý.

Tiểu Vi vừa đẩy cửa lớn ra, không kìm nổi cao giọng gọi lớn:

- Cha, con dẫn người yêu về này!

Lúc này, một thanh âm hư nhược đáp lại:

-Khụ....khụ.. vào đi.

Hùng lập tức biến sắc vội tiến vào phòng. Chỉ thấy một nam nhân trung niên đang nằm trên giường hẹp, sắc mặt trắng bệch, cả người suy yếu, lão chính là cha của Tiểu Vi!

-Huhu! Cha làm sao vậy?

Tiểu Vi vừa khóc vừa nói, sáng sớm nàng rời đi, cha vẫn khoẻ không ngờ hiện tại suy yếu tới vậy.

-Không... không có việc gì, một chút thương thế mà thôi!

Trung niên xoa tay, miễn cưỡng dựng người lên, nhưng mà sắc mặt lại ửng hồng, đầu vừa ngóc lên lại gục xuống, liên tục ho khan.

- Người đừng động!

Hùng vội vàng đỡ lão, truyền ít linh lực vào kiểm tra. Kiểm tra một lượt mặt Hùng cau lại, không ngờ lão bị chấn đứt toàn bộ kinh mạch, lão cố gắng dùng tu vi cao thâm áp chế. Hiện tại lão chỉ có cái vỏ ngoài, bên trong nát hết rồi.

Nhìn lão lắc đầu, Hùng quay sang Dương nói:

-Đệ đưa Tiểu Vi ra ngoài giúp ta.

Dương lạnh nhạt gật đầu.

-Không muội muốn ở đây?

-Ngoan! Nghe lời ta.

Hùng nghiêm mặt, Tiểu Vi ủy khuất cùng Dương ra bên ngoài

Lão đánh giá Hùng từ trên xuống dưới một lần:

-Người là nam nhân của Tiểu Vi?

Hùng gật đầu.

-Ài chỉ tiếc tu vi hơi yếu.

Nhìn Hùng chỉ có tu vi sơ cấp Võ Tôn, lão buồn bã thở dài.

-Ngài yên tâm đụng tới nữ nhân ta cho dù thiên địa này ta cũng hủy.

Nhìn mặt lão tỏ vẻ không tin. Hùng vận chuyển Trấn Thiên Thể tới mực tận cùng.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn. Hai mắt Hùng có nhật nguyệt tinh tú chớp động, trong cơ thể hắn đột nhiên tản ra một cỗ khí tức bá đạo như muốn trấn áp hết thảy. Chưa tới một giây sau khí thế trên người Hùng trở lại bình thường.

Mà chỉ vẻn vẹn không đến một giây này, tất cả mọi người trên Hoàn Kiếm Tông đều không khỏi run lên, sắc mặt đại biến. Giờ phút này, bọn họ đều rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức bá đạo không thể địch nổi, làm tâm thần cực kỳ đè nén. Thậm chí rất nhiều cao thủ bế tử quan cũng bị bừng tỉnh, kinh ngạc vạn phần. Cỗ khí tức bá đạo này khác với uy áp tu vi, mà đó là sự trấn áp từ cả linh hồn lẫn thể xác, mặc dù có thể dựa vào ý chí mạnh mẽ của võ giả để vượt qua sự sợ hãi trong tâm lý, nhưng thực lực chắc chắn sẽ bị giảm sút. Sau khi cảm nhận được cỗ khí tức này, nhất thời có vài cao thủ Võ Đế bay lên trời cao cẩn thận tìm tòi. Nhưng thật lâu sau vẫn không có thu hoạch, cỗ khí tức đó giống như đã hư không tiêu thất vậy.

Trong ngọn tháp bằng đá, cảm nhận khí tức kia, Vương Thông lẩm bẩm:

-Xem ra phải hấp thu Thần Kiếm luôn, để lâu chỉ sợ sẽ sinh biến.

- Đưa nó tới gặp ta.

Vương Thông dùng bí pháp nói với Tông chủ.

.....

Nhìn cha Tiểu Vi ngẩn người Hùng hỏi:

- Là ai đả thương ngài?

Cha Tiểu Vi im lặng, một lát sau mới hồi phục tinh thần nói:

-Hơn tháng trước ta tình cờ nghe được bí mật động trời, không may ta bị phát hiện. Ta thiêu đốt tinh huyết chạy thoát nhưng trọng thương không sống nổi.

Hùng sửng sốt, lão tu vi cao cấp Võ Đế không ngờ thiêu đốt tinh huyết chỉ để chạy, hắn nhìn lão nói:

-Là tên nào đả thương ngài, ta đi làm thịt nó.

Cha Tiểu Vi lắc lắc đầu:

-Ta tình cờ nghe Tông Chủ nói muốn hủy Kiếm Thần.

-Cái gì? Kiếm Thần kia là Gia Luật?

Hùng biến sắc hỏi. Nhìn lão gật đầu khẳng định, mặt Hùng lạnh băng, như bão tố sắp bùng nổ. Hít sâu một hơi Hùng hừ lạnh:

-Dám động tới huynh đệ ta, không biết sống chết.

-Tiểu Vi từ nhỏ được nuông chiều mong ngươi chăm sóc nó đừng để nó bị ủy khuất.

-Ta sẽ yêu thương chăm sóc nàng cả đời này.

-Có thời gian dẫn Tiểu Vi tới Long Đảo tìm mẹ nó. Tất cả nhờ ngươi.

Nói xong lão trút hơi thở cuối cùng mỉm cười nhắm mắt lại.

-Long Đảo.

Hùng nghi hoặc lẩm bẩm, nhưng hắn tạm thời bỏ qua việc này, trước tiên phải cứu Luật.

- Cha!

Lúc này, Tiểu Vi đạp cửa lung la lung lay chạy vào, hai tay ôm lấy cha mình, nhưng thân thể của lão nhân đã lạnh như băng.

-Huhu.... Cha.... úc... cha...?

Tiểu Vi khóc nấc lên. Nhìn hai mắt nàng sưng đỏ khác hẳn vẻ mặt vui tươi hoạt bát thường ngày Hùng rất khó chịu. Một lúc sau Tiểu Vi khóc ngất đi. Hùng thu cha con nàng vào trong Trấn Thiên Bi.

Hùng nhìn Dương nói:

-Chúng ta đi giết người.