Anh Hùng

Chương 71: Ngụy Thần Vương Thông

Lão già Võ Thánh dẫn Hùng, Dương mỗi người tiến vào một gian phòng vừa phải. Theo sắp xếp ở Hoàn Kiếm Tông, căn phòng này chỉ chuyên dùng để đệ tử bình thường ở.

Lão không nói năng gì bỏ đi luôn.

...

Sau khi thu xếp cho Luật trị thương xong. Tông chủ đi tới sâu trong Hồ Gươm. Tới trước một ngọn tháp bằng đá, lão bước vào cung kính quỳ xuống.

Ở giữa toà tháp, một thanh niên 20 tuổi đang ngồi giữa hư không, kiếm ý sau đầu quay không ngừng, nhập vào xuất ra liên tục, kiếm đạo tối cao bay lượn quanh người, vô cùng thần uy không gì sánh được. Tựa như một đấng tối cao, khuôn mặt anh tuấn như trải qua tang thương muôn đời.

-Nó đã tham ngộ được Kiếm Đạo tại Hồ Gươm.

Giọng nói của thanh niên vang lên như tiếng sấm rền, nhưng thứ âm thanh khiến người ta hoảng hốt này chỉ quẩn quanh ở trong toà tháp mà thôi.

Tông chủ Hoàn Kiếm Tông ở bên ngoài rất là uy phong, tu vi đỉnh Võ Đế, nhưng lúc này lão nơm nớp lo sợ, lão quỳ trước thanh niên kia:

- Bẩm cụ tổ, hồi nãy bên ngoài nó đã dẫn động Hồ Gươm như lời ngài nói.

- Ta biết rồi, lui xuống đi. Tối mai đưa nó tới gặp ta.

Giọng nói hùng hồn như sấm rền ấy lại vang lên, khiến cho người nghe phải run rẩy, dù có nhắm mắt lại cũng không hết sợ.

Tông chủ không dám lỗ mãng, vâng dạ lui xuống một cách cẩn thận. Sau khi rời khỏi đó, cả người ông ta đã ướt đẫm. Nhưng lão vô cùng vui mừng, chỉ cần cụ tổ đạt tới Võ Thần mang lão phi thăng thọ cùng trời đất trường sinh bất tử.

Haha! Haha!

Tông chủ lau mồ hôi trán cười ầm lên.

Một lát sau, khuôn mặt cụ tổ vặn vẹo dữ tợn, hắn gầm lên:

-Vì cái gì vì cái gì ngươi thà truyền Thần Thuật cho một thanh kiếm cũng không truyền cho ta.

-Không cần thần thuật của ngươi, ta cũng đạt tới Võ Thần.

-Hừ, cái gì mà Bá Hoàng Đại Thần, ta không cần tới Võ Thần cũng đủ ăn hắn.

Tiếng cười điên cuồng vang lên nhưng chỉ quanh quẩn trong toà tháp.

Cụ tổ nhắm mắt điều chỉnh tâm thần tới trạng thái tốt nhất. Hắn quyết định tối mai hấp thu Luật.

......

Việt Nam đại lục qua các thời đại, xếp thứ tự thời gian là: thần thoại, khai hoang, viễn cổ đại thần. Cho tới hai mươi vạn năm trước linh khí khô kiệt kéo dài mãi dến bây giờ có thể coi là thời đại kiếp nạn.

Anh Hùng phá thông đạo giới thời khai hoang tạo nên Việt Nam đại lục.

Thời viễn cổ, Lê Lợi tu vi Võ Thánh đã thu một đồ đệ, chính là thanh niên cụ tổ kia, hắn tên Vương Thông, là thiên tài võ học triệu năm mới có.

Ngàn năm sau Lê Lợi đột phá Võ Thần tự xưng Thái Tổ Đại Thần.

Lúc đó, hàng tỉ ngoại tộc nhà Minh từ trung cuốc đại lục sang xâm chiếm Việt Nam. Thái Tổ Đại Thần cùng chúng tướng đánh đuổi ngoại tộc bảo vệ Việt Nam đại lục.

Nhận thấy dã tâm của Vương Thông. Thái Tổ Đại Thần không truyền lại thần thuật với kiếm đạo cho hắn. Sau khi Thái Tổ Đại Thần đánh đuổi nhà Minh liền phi thăng. Vương Thông căm hận nhưng không làm được gì liền bỏ đi tu luyện. Hai mươi vạn năm trước, hắn tìm tới hậu nhận Thái Tổ Đại Thần uy bức dụ dỗ lập lên Hoàn Kiếm Tông bên Hồ Gươm nhằm mục đích từ Hồ Gươm tham ngộ kiếm đạo thành tựu Võ Thần. Hiện tại Vương Thông thực lực Ngụy Thần.

Trên Bán Thần là Ngụy Thần và Hư Thần.

Lực lượng đột phá Võ Thần được gọi là Ngụy Thần. Ngụy Thần có thể chiến 2000 chiêu với Võ Thần không sử dụng Thần Thuật.

Pháp tắc đột phá Võ Thần, tìm ra đạo của mình, sáng tạo Thần Thuật nhưng lực lượng không đạt tới Võ Thần được gọi là Hư Thần. Hư Thần có thể chiến trên 2000 chiêu với Võ Thần vận dụng Thần Thuật.

Mặc dù Ngụy Thần, Hư Thần có thọ nguyên vô hạn nhưng không vĩnh sinh bất diệt.

Vương Thông dã tâm rất lớn, hiện tại lực lượng của hắn đạt tới Võ Thần chỉ cần hắn hấp thu pháp tắc từ Luật liền đột phá Võ Thần, vô địch thiên hạ.

.....

Ngồi trên giường nhìn con chim sâu màu xanh nhỏ cứ cọ cọ đầu vào người, Hùng vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó.

- Chim nhỏ, nếu ngươi có thể nghe được tiếng người, ngươi biết ta đang nói gì thì gật đầu một cái, không biết thì lắc đầu.

Hùng muốn biết sao nó theo mình.

Chim sâu nghe xong lời của hắn, ánh mắt xoay chuyển kêu lên chíp chíp, thật nhân tính hóa gật đầu.

Hùng mừng rỡ, quả nhiên nó nghe hiểu tiếng người.

-Ngươi biết ta?

Chim nhỏ lắc lắc đầu.

-Ách vậy sao ngươi theo ta?

Chim nhỏ mở to mắt rồi bay lên không trung xoay tròn vài vòng, sau đó nó trợn mắt cổ nghiêng sang một bên rơi xuống đất. Hùng mờ mịt, nó muốn nói cái gì.

-Thôi được rồi sau này ngươi theo ta đi!

Hùng bó tay nói.

Chim sâu líu ríu một hồi không được gì liền ủ rũ, nó cúi đầu bay tới nấp vào lòng Hùng nằm lăn ra ngủ ngon lành.

Không có việc gì làm Hùng liền xếp bằng tu luyện, không hề lãng phí một giây nào.

Hùng rõ hơn ai hết, Việt Nam đại lục bị bịt kín, linh khí dần cạn kiệt. Thời gian không còn nhiều nữa, hắn phải mau chóng đạt Võ Thần.

Ò ó o o.

Sớm hôm sau tiếng gà gáy vang lên, Hùng tỉnh lại từ trong nhập định.

-Cứ hấp thu linh khí như này phải mất hàng triệu năm mới có cơ hội tấn thăng Võ Thần, xem ra phải tìm cách khác.

Hùng thì thào nhận thức rõ tình huống trước mắt của mình.

Từ sau khi đi ra khỏi Bí Cảnh, hắn cùng phân thân không ngừng tu luyện nhưng tới nay vẫn sơ cấp Võ Tôn không ăn thua gì cả.

Kẹt!

Lúc này, Dương mở cửa vào nhìn Hùng nói:

-Đệ cảm thấy không ổn chúng ta đi xem một chút.

Hùng nghĩ cũng đúng, ba huynh đệ họ trải qua sinh tử, cả đêm mà không thấy Luật liên lạc gì cả. Hùng liền cùng Dương bước ra bên ngoài.