"Tiểu Lạc, có đó không? Gần đây đang bận gì vậy?" Lưu Miêu không hiểu Trương Trì bị làm sao. Buổi trưa thì tươi cười đi ra ngoài, trông thế nào cũng cứ thấy sai sai, vậy mà vừa quay về công ty đã lập tức sai mình liên lạc với fan cuồng. Chuyện này thật sự rất mất mặt, dù sao anh ta cũng là một phóng viên chính quy, tự nhiên lại tung ta tung tẩy đi tặng tin hot cho người ta… Nhưng may mà Lưu Miêu đã bán hết cái gọi là liêm sỉ từ lâu rồi, sếp giao gì thì sẽ làm nấy ngay.
"Anh Lưu, anh Lưu, là anh thật sao? Không ngờ anh lại trả lời. Anh đợi em tẹo, để em xem thử có phải là sự thật không?" Tin nhắn của Lưu Miêu vừa gửi tới, bên kia đã trả lời lại cả một tràng: "Ô, hình như thật sự không phải đang nằm mơ... Anh Lưu, anh tìm em để hỏi chuyện gì vậy?"
"À thì..." Lần trước, khi Lưu Miêu gặp Tiểu Lạc thì cô ấy cũng có chút điên điên khùng khùng, nhưng nhìn chung thì vẫn có thể coi là bình thường. Sao mới mấy hôm không gặp mà bệnh tình đã nặng thêm thế này? "Tôi nhớ hình như lúc trước cô tìm tôi là để hỏi về tin tức của Trình Phi có đúng không?"
"Đúng vậy, đúng vậy! Trí nhớ của anh Lưu Miêu tốt thật, em cảm động quá!" Tốc độ trả lời tin nhắn của cô khiến cho Lưu Miêu cũng có chút bội phục, dường như cho dù cách một lớp màn hình thì cậu ta cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ của đối phương: "Nhưng lần trước không phải anh nói rằng không thể nói cho em biết sao?"
"Lúc trước, Trình Phi mới debut nên không có nhiều tư liệu, nhưng gần đây tôi lại biết được vài chuyện thú vị, có hứng thú muốn biết không?" Mặc dù tự mình muốn tặng tin hot đi cho người ta, nhưng vẫn phải vòng vo sao cho khéo. Nếu không... sẽ thành làm mất giá của mình.
"Muốn! Vô cùng muốn ấy chứ! Anh Lưu định nói cho em biết sao?" Tiểu Lạc đọc tin nhắn mà suýt nữa thì nhảy cẫng lên. Nhưng cô đột nhiên nghĩ tới một vấn đề rất thực tế: "Nhưng mà... anh Lưu, gần đây em không có nhiều tiền, sau khi biết em hâm mộ thần tượng thì nhà em đã cắt thẻ của em rồi. Tiền đề dành lúc trước cũng đã mua thiết bị để theo đuổi thần tượng rồi. Có lẽ em không gửi lì xì cho anh được."
"Không cần lì xì, anh thấy em với anh khá có duyên nên coi như anh tặng em đó." Thật ra Lưu Miêu cũng không định kiếm khoản tiền này, chưa kể làm xong, có khi Trương Trì còn tăng lương cho cậu ta.
"Anh Lưu, anh nghiêm túc đấy chứ? Em sẽ tin là thật đó!" Tiểu Lạc này là người ngây thơ, vừa thấy có chuyện tốt như này thì miệng đã cười ngoác đến tận mang tai, thiếu điều chui qua màn hình ôm hôn Lưu Miêu thắm thiết: "Cảm ơn anh Lưu nha! Cảm ơn anh!"
"Anh chỉ có một điều kiện, em phải hứa với anh là không được ra ngoài nói lung tung." Lưu Miêu nhìn phản ứng của Tiểu Lạc, không khỏi thấy kỳ lạ, sao lâu như vậy mà cô gái này còn chưa bị người ta lừa bán vậy? Mặc dù Tiểu Lạc dễ lừa, nhưng Lưu Miêu vẫn phải diễn cho trọn vẹn: "Em mà nói ra là công việc của anh cũng đi tong đấy."
"Vâng, anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không nói cho một ai khác nữa. Em cũng chỉ muốn biết thêm chút thông tin về Trình Phi thôi, tuyệt đối sẽ không gây phiền toái cho anh." Tiểu Lạc thấy Lưu Miêu lo lắng thì lập tức thề thốt, rất sợ chậm thêm chút nữa thì cậu ta sẽ thay đổi ý định: "Rốt cuộc là chuyện gì mà anh phải bí mật như vậy ạ?"
"Chuyện này liên quan đến nhiều đối tượng, người trong giới đều không cho truyền ra ngoài đâu. Em biết video xung đột giữa Trình Phi và Hạ Thư ở studio bị truyền ra lúc trước không?" Lưu Miêu càng nói càng mơ hồ, khiến cho Tiểu Lạc cũng thấy hơi hồi hộp.
"Đương nhiên biết rồi, rõ ràng Trình Phi nhà em ngoan ngoãn biết bao, nhất định là Hạ Thư gây chuyện trước, cậy mình là ảnh đế..." Tiểu Lạc càng nói càng tức, cuối cùng mới sực tỉnh ra là còn có chuyện chính: "Anh Lưu, chuyện anh nói chẳng lẽ là..."
"Ầy, em nói đúng đó, Trình Phi ấy, cậu bé này đúng là quá thật thà. Vừa bước vào giới giải trí, gia cảnh lại tốt như vậy, chắc chắn sẽ có những người ngứa mắt, nhưng ai bảo cậu ta được giáo dục quá tốt làm gì. Nghe nói vì chuyện này mà bây giờ cậu ta vẫn bị anh trai cấm túc ở nhà đó, thật là đáng thương!" Thấy thời cơ đã chín muồi, Lưu Miêu đi vào vấn đề chính, nghiêm túc làm theo chỉ thị của Trương Trì, nói một cách thật uyển chuyển. Nhưng đối với Tiểu Lạc thì những câu chat này nhìn thế nào cũng rất chói mắt, rõ ràng là người kia đang bắt nạt thần tượng của mình!
"Tên khốn Hạ Thư!!!" Tiểu Lạc gửi một câu chửi kèm theo cả một chuỗi dấu chấm than, còn bản thân thì offline nhanh như một cơn gió.
Lưu Miêu cảm nhận được sự tức giận ập tới từ phía bên kia màn hình, trái tim mong manh của cậu ta cũng có chút chịu không nổi. Tuy nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc nhưng cậu ta lại không hề thấy vui vẻ.
"Cốc cốc!" Cuối cùng, Lưu Miêu vẫn gõ cửa phòng làm việc của Trương Trì.
"Thế nào? Làm xong rồi hả?" Trương Trì nhìn Lưu Miêu vừa vào cửa đã không nói tiếng nào, bèn chủ động lên tiếng.
"Em đã liên lạc với Tiểu Lạc rồi, có vẻ cô bé đấy rất tức giận, chưa nói xong đã off luôn." Mắt Lưu Miêu đảo như rang lạc, cuối cùng vẫn nói một cách tương đối khéo léo.
"Cậu đang lo cô gái kia giận quá sẽ gây ra chuyện gì sao?" Tuy lời của Lưu Miêu chỉ là một câu trần thuật nhưng Trương Trì nghe ra được giọng điệu nghi vấn bên trong.
"Anh cũng biết mấy fan cuồng thường hành xử rất quá khích mà, càng đừng nói đến loại cực phẩm như Tiểu Lạc." Trong lòng Lưu Miêu thật sự rất lo lắng, hơn nữa đối tượng của bọn họ nhằm vào lại còn là Hạ Thư: "Chưa kể, đối phương là ảnh đế, tuy gần đây dính phải rất nhiều scandal nhưng sức ảnh hưởng thì vẫn có."
"Cậu không cần quá lo lắng, Tiểu Lạc không phải chỉ là một cô gái thôi sao? Có thể gây ra chuyện gì được? Hơn nữa ngay cả Hạ Thư ở đâu cô ta cũng không biết." Kế hoạch của Lý Minh Vũ là hy vọng Tiểu Lạc có thể đứng ra kích động mọi người cùng bôi đen Hạ Thư, ngoài ra cũng không nghĩ được cô có năng lực gì khác, dù sao cô cũng chỉ là một fan cuồng nhỏ bé mà thôi.
"Tổng biên tập nói rất phải. Nếu như không còn chuyện gì thì tôi không quấy rầy sếp nữa, tôi đi làm việc trước." Lưu Miêu cũng chỉ là một kẻ làm thuê, nếu sếp đã nói như thế thì cậu ta cứ vậy mà làm thôi.
"Được, cậu đi làm việc trước đi. Có chuyện gì thì tôi tìm cậu sau." Trương Trì không ngờ chỉ vì một sự coi thường này mà suýt nữa đã gây ra họa lớn, may mà đến cuối cùng, Tiểu Lạc vẫn là người quá nhát gan.
Về phía Tiểu Lạc, sau khi offline, cô nhóc ném vỡ mấy cái cốc cũng không xả được hết cục tức trong lòng. Không biết có phải bởi vì xem phim thần tượng nhiều quá hay không mà trong đầu cô đột nhiên lóe lên một ý tưởng đáng sợ. Cô muốn dằn mặt Hạ Thư một phen, cho y biết không phải ai y cũng có thể đắc tội được.
Trương Trì nói rất đúng, vấn đề đầu tiên Tiểu Lạc gặp phải chính là cô không biết bây giờ Hạ Thư đang ở đâu. Nhưng cũng không biết Tiểu Lạc gặp phải vận may gì mà trước đó, khi theo dõi Trình Phi, cô đã gặp một fan cuồng của Hạ Thư, nghe nói người đó còn từng gắn thiết bị theo dõi lên xe Hạ Thư, không chừng fan cuồng kia biết được gì đó.
Fan cuồng của Hạ Thư vừa nghe thấy Tiểu Lạc muốn vượt tường* sang bên nhà mình thì cũng rất vui vẻ, cuối cùng cũng tìm được một đồng bọn cùng chung chí hướng rồi. Trước sự lừa gạt của Tiểu Lạc, fan cuồng kia lập tức đưa toàn bộ tin tức về Hạ Thư mà cô ta biết được cho Tiểu Lạc.
(*) Vượt tường: chỉ việc fan người này thích thêm người khác, thích nhiều người một lúc.
Sau khi kết thúc khóa bổ túc cho fan rất vui vẻ, Tiểu Lạc không chần chừ thêm nữa, lập tức lái xe đến địa chỉ hiện tại của Hạ Thư mà fan cuồng kia tiết lộ, tính tới đó ôm cây đợi thỏ.