Có đôi khi Lăng Hàm cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng cậu vẫn luôn ở bên cạnh Lục Tư Nguyên, những người tiếp xúc cũng giống nhau, nhưng dường như Lục Tư Nguyên luôn có thể nắm được tình hình nhiều hơn cậu một chút.
Hai người kia thấy Lục Tư Nguyên cùng Lăng Hàm chủ động đến tìm thì thấy hơi bất ngờ nhưng rất nhanh chóng thể hiện vẻ hoan nghênh, chào đón họ bước vào.
Lục Tư Nguyên dẫn theo Lăng Hàm đi vào.
Lúc trước hai người bạn ngoại quốc này ở một khách sạn khác, nhưng sau bữa uống say chúc mừng sinh nhật với Lục Tư Nguyên thì Lục Tư Nguyên với Vương Việt đã thuê phòng cho bọn họ ở lại khách sạn này, lại nói đây cũng là duyên phận.
Ngoại ngữ của Lăng Hàm không tốt nên chỉ có thể nhìn Lục Tư Nguyên dùng tiếng nước ngoài nói chuyện với hai người kia, từ biểu cảm của họ phán đoán tình hình. Hai người ngoại quốc vừa nghe nói có người mời bọn họ tới Trung Quốc thần bí để du lịch lập tức động tâm, liên tục gật đầu nói hay lắm.
Lăng Hàm: “...”
Vốn dĩ cậu nghĩ để hai người ngoại quốc không rành ngôn ngữ tới nước mình sẽ rất khó, không ngờ hai cái người này chẳng hề có một chút do dự mà sảng khoái gật đầu.
Vì vậy tới ngày hôm sau, số người về nước từ hai biến thành năm. Lần này Lục Tư Nguyên không giấu giếm hành tung nữa mà đường đường chính chính xuất hiện, với vẻ ngoài cùng dáng người xuất chúng đã thu hút không ít ánh mắt, vừa lên máy bay đã có người nhận ra anh. Lục Tư Nguyên cũng bỏ đi bộ dạng lạng lùng cao ngạo mà mỉm cười chào hỏi đối phương, dẫn tới một trận hỗn loạn nho nhỏ.
“Oa, là Lục Tư Nguyên kìa!” Mọi người hân hoan vây lại.
“Lăng Hàm! Lăng Hàm cũng ở đây!”
Lăng Hàm lập tức nhập vai, lộ ra một nụ cười đẹp trai rồi lễ phép chào hỏi mọi người xung quanh.
“Oa, ba anh chàng đẹp trai kia là ai vậy? Vừa nhìn đã thấy đẹp trai rồi nha!”
“Bọn họ đi cùng Lục Tư Nguyên, chắc là bạn bè đó!”
Đang lúc mọi người bàn tán xôn xao, mấy người họ ngồi xuống, sau đó không lâu tiếng phát thanh viên vang lên, mặc dù mọi người còn đang tò mò muốn tiếp lời nhưng cũng chỉ có thể ngồi xuống ghế.
Về đến sân bay trong nước, lúc kéo hành lý ra khỏi phòng khách chờ chuyến bay, Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm lập tức bị những hành khách nhanh mắt phát hiện. Từ sau bài đăng của Đại Vĩ trên mạng trở nên phổ biến thì rất nhiều người biết Lục Tư Nguyên cùng Lăng Hàm đang đi du lịch ở Maurice, gần đây sẽ về nước cho nên ở gần sân bay có rất nhiều fan nữ hâm mộ cầm bảng hiệu đứng chờ.
Bọn họ chỉ vừa ra khỏi phòng chờ đã thấy một đám các fan nữ đến bên ngoài giơ bảng hiệu, vừa thấy bọn họ đã lập tức phấn khích hô lớn.
“Lục Tư Nguyên! Lục Tư Nguyên! Em yêu anh!!!”
“Lăng Hàm! Lăng Hàm!”
Những người hâm mộ cuồng nhiệt giơ bảng hiệu cùng que sáng, thậm chí còn có người xông đến tặng quà. Đối diện trước tình thế này, cả Lục Tư Nguyên lẫn Lăng Hàm đều là những người già đời, quá dày dạn kinh nghiệm cho nên họ mỉm cười nhận lấy quà, sau đó vẫy tay chào hỏi với fan hâm mộ.
Toàn bộ quá trình này, hai người bạn ngoại quốc kia chỉ biết lộ vẻ ngơ ngác, bọn họ bị những chiến trận lớn này làm cho sợ hãi. Ngẫm lại xem, người anh em kề vai sát cánh cùng mình uống rượu nói chuyện đột nhiên biến thành một ngôi sao lớn, dù ai biết cũng sẽ ngất xỉu.
“Cậu thật sự là Lục Tư Nguyên đấy à?” Irving nói.
Câu này Lăng Hàm nghe hiểu liền giúp Lục Tư Nguyên trả lời.
Hai người họ lập tức lộ vẻ hiểu ra.
Trước đó, Lục Tư Nguyên với Tần Vĩnh đã bàn bạc hành trình xong xuôi, Tần Vĩnh nhanh chóng dẫn người đến sân bay, nhanh chóng mang một đám vệ sĩ kéo dãn khoảng cách đám Lục Tư Nguyên cùng với những người hâm mộ cuồng nhiệt, sau đó đoàn người cùng lên xe.
Lục Tư Nguyên bảo Tần Vĩnh đưa đám Irving về khách sạn, anh với Lăng Hàm về lại công ty rồi bận bịu tới tận tối mịt.
Để tránh hiềm nghi, Lăng Hàm kiên quyết không về nhà cùng với Lục Tư Nguyên, khuyên can mãi mới có thể khiến Lục khổng tước miễn cưỡng đồng ý ở riêng một thời gian.
Lăng Hàm cảm thấy sự chiếm hữu của Lục Tư Nguyên ngày càng mạnh, lúc ở Maurice, cậu không mang theo di động đi ra ngoài một giờ mà Lục Tư Nguyên lại chạy đi báo cảnh sát. Sau khi về nước, rõ ràng quan hệ của hai người đã bị đưa ra ánh sáng, nằm trên đầu sóng ngọn gió nhưng người này vẫn không cảnh giác, âm mưu tiếp tục ở chung với cậu.
Quả thật không biết trời cao đất dày là gì.
Trông dáng vẻ của Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm cảm thấy dường như anh chỉ ước gì cho cả thiên hạ đều biết hai người họ ở bên nhau.
Y như là bị bệnh tâm thần vậy đó.
Tần Vĩnh cũng không đồng ý cho hai người tiếp tục ở chung một chỗ, thật sự rầu đến héo úa.
Chờ Lục Tư Nguyên làm việc, Tần Vĩnh lén lút đi tìm Lăng Hàm nói chuyện, đưa ra ý kiến của mình.
“Cậu khuyên nhủ Tư Nguyên một chút, đừng để cậu ấy làm xằng làm bậy.” Tần Vĩnh lộ vẻ vô cùng bất đắc dĩ, gần đây Lục Tư Nguyên có quá nhiều hành động không bình thường, phải nói là không hề lý trí như trước đây khiến những người phía dưới rất khó làm việc, đặc biệt là những chuyện có dính dáng đến Lăng Hàm thì cứ y như bị trúng tà, chuyện gì cũng không được thuận lợi.
Không biết chính bản thân Lục Tư Nguyên có biết hay không, hay là có biết cũng vui vẻ chấp nhận.
Nhưng mà Tần Vĩnh thì không chấp nhận.
Không phải vì anh ta chán ghét Lăng Hàm mà vì cho rằng Lục Tư Nguyên hẳn nên cân bằng giữa tình cảm và lý trí, không thể quá buông thả tình cảm của mình rồi bỏ quên sự nghiệp được. Dù sao sự nghiệp không phải chỉ của một mình anh mà còn là của cả mọi người, liên lụy rất nhiều. Nhất là hiện giờ chỉ vừa mới hợp tác với Ứng Thiên Media - là thời khắc mẫn cảm của một công ty mới.
“Cậu ấy bây giờ là yêu mỹ nhân không yêu giang sơn! Ai khuyên cũng không nghe, chỉ nghe lời của tiểu mỹ nhân là cậu thôi.” Tần Vĩnh trêu ghẹo.
Lăng Hàm bị nói vậy liền xấu hổ, cậu rất muốn nói kỳ thật Lục Tư Nguyên cũng không nghe cậu, nhưng nói như vậy giống như cậu đang trốn tránh trách nhiệm nên chỉ sờ mũi một cái, nói: “Anh Vĩnh, anh yên tâm, em tuyệt đối không để anh ấy làm loạn đâu! Em cũng có suy nghĩ giống anh, thời điểm công bố quan hệ của em với anh ấy còn chưa tới, hiện giờ phải giữ bí mật.”
Cậu cũng rất phiền lòng với sự biến thái của Lục Tư Nguyên, quản đông quản tây, không nói tới sự nghiệp, ngay cả cậu muốn quan hệ với ai cũng muốn xen vào, ăn cái gì cũng can thiệp, ngủ mấy giờ cũng quản lý, quả thật là còn nghiêm khắc hơn cả mẹ nữa. Thành thật mà nói thì Lăng Hàm cảm thấy hơi phiền.
Xòe đầu ngón tay mà đếm, sau khi ở bên Lục Tư Nguyên thì cậu có mấy lần gặp gỡ bạn bè?
Không một lần nào!
Tuy rằng cũng có nguyên nhân là bận rộn quay phim, nhưng mà những thời gian không phải làm việc đều bị Lục Tư Nguyên chiếm lấy... đương nhiên cậu cũng rất vui lòng cùng Lục Tư Nguyên dính một chỗ thế nhưng dính một người lại bị quản đông quản tây thật sự có chút áp lực.
Giờ thì hay rồi, Tần Vĩnh cho rằng cậu túm chặt lấy Lục Tư Nguyên không thả, nhìn ánh mắt của anh ta kìa, cứ như thể là cậu là hồ ly tinh biến minh quân thành hôn quân không bằng.
Cậu cũng rất oan uổng có được không?
Rõ ràng hầu hết thời gian đều do Lục khổng tước quyết định, vui buồn thất thường mà ra!
Lăng Hàm bày tỏ cậu không muốn gánh cái trách nhiệm này.
Thậm chí Lăng Hàm có chút ước ao cuộc sống độc thân, hy vọng có thể ra ngoài gặp gỡ chơi đùa linh tinh với bạn bè, xả hơi một chút.
Tần Vĩnh vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Cậu đề nghị đem dư luận hướng về phía ‘Hạ Thiên’ để tuyên truyền là một ý tưởng hay, công ty đã dùng! Tôi có thể hiểu tâm trạng của hai người nhưng dù sao hai người cũng là nhân vật của công chúng, phải cân nhắc chu đáo cẩn thận! Coi như bây giờ đang phải giữ bí mật thì chẳng phải hai người vẫn ở bên nhau đó thôi?”
Lăng Hàm gật đầu. Cậu không dám nói là cậu đã cầu hôn Lục Tư Nguyên, mà Lục Tư Nguyên thậm chí còn muốn kéo cậu đi đăng ký, nếu nói ra đoán chừng sẽ làm vị quản lý chuyên nghiệp đang ngồi trước mặt cậu nổi điên mất. Có đôi khi Lăng Hàm rất đồng tình với Tần Vĩnh, có một ông chủ xằng bậy như vậy thì thân làm cấp dưới thật sự rất khó sống, nhất là kiểu ông chủ có tính cách ngang ngược như Lục Tư Nguyên, khó cho Tần Vĩnh làm công mười năm như một ngày cho anh.