Hơi nước tràn ngập trong điện, Diệp Huyên thân mình lõa lồ bị nam nhân đặt dưới thân tùy ý vuốt ve đùa giỡn. Ngón tay Tiêu Diệp kẹp chặt lấy hai cánh hoa môi, tiểu hoa châu run rẩy xuất hiện, Diệp Huyên nức nở một tiếng, thân thể không tự chủ được mà mềm xuống. Bầu ngực bị Tiêu Diệp nắm trọn trong bàn tay, đầu ɖú bị ngón tay hắn ma sát mà trở nên cứng rắn, lưỡi Tiêu Diệp không ngừng ɭϊếʍƈ dọc tấm lưng Diệp Huyên: “Đều đã cứng rắn, còn chạy làm gì.” Hắn tựa hồ rất đắc ý sau khi lừa gạt được Diệp Huyên, đầu lưỡi mang theo mùi rượu lại tấn công cái miệng nhỏ của Diệp Huyên, giữ chặt cằm nàng bắt buộc nàng cùng hắn dây dưa.
Diệp Huyên bị hắn hôn đến nỗi thở hổn hển, cái lưới thơm tho bị Tiêu Diệp cuốn lấy, một lát bị hắn ʍút̼ lấy, một lát lại bị cuốn vào trong miệng hắn. Hắn đem nước bọt trong miệng Diệp Huyên nuốt vào, lại đem nước bọt của mình mạnh mẽ đẩy vào trong miệng Diệp Huyên. Mùi rượu nồng nặc ập đến, Diệp Huyên bị nghẹn đến đỏ cả hốc mắt, chỉ có thể phát ra vài tiếng vụn văt: “Dừng tay… Ngươi mau, dừng tay… Đừng, đừng có sờ nơi đó…”
“Hừ.” Tiêu Diệp ngậm lấy đầu lưỡi Diệp Huyên, dùng sức ʍút̼ lấy. Ngày thường luôn là dáng vẻ nhu hòa đoan chính, bây giờ say đến thần chí không rõ, lại bá đạo, tà khí như thế, động tác đùa bỡn hoa huyệt càng thêm kịch liệt, cắn lên đầu lưỡi Diệp Huyên một cái, “Ta càng muốn sờ nơi đó, còn không chỉ muốn sờ thôi đâu…” hắn đem ɖâʍ thủy dính đầy bàn tay xoa lên ƈôи ȶhịȶ, cả cây gậy thô to dính đầy ɖâʍ dịch ẩm dính, càng thêm ɖâʍ mỹ, “Còn muốn cắm đi vào.”
“Đừng!” Diệp Huyên trong lòng căng thẳng, nhận thấy quy đầu một lần tiếp một lần đỉnh lên huyệt khẩu bản thân, nàng vừa sợ vừa vội, “Cửu lang, ngươi nhìn ta! Ngươi có biết ta là ai không? Mau dừng tay!” Ngay trong lúc nàng đang giãy giụa la hét ầm ĩ, Tiêu Diệp thẳng thắt lưng, bắt đầu đem ƈôи ȶhịȶ tiến vào từng chút.
Hoa huyệt nữ nhân thật sự rất chặt, hoa kính vừa nhỏ vừa hẹp, tuy rằng trên vách tường tràn đầy ɖâʍ dịch ẩm nóng, Tiêu Diệp cũng dùng ngón tay khuếch trương qua, nhưng dương vật thô to của hắn tiến vào vẫn rất gian nan. Thêm vào đó Diệp Huyên luôn liều mạng giãy giụa, hoa kính càng thêm co rút, ép ƈôи ȶhịȶ Tiêu Diệp đau đớn không thôi.
“Thật chặt…” nam nhân thở hổn hển bên tai Diệp Huyên, hắn tuy được xem như tính tình tốt, nhưng suy cho cùng là ngôi cửu ngũ, người dám làm trái ý hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vốn dĩ uống say mơ mơ màng màng, cố nén dục vọng làm tiền diễn cho nữ nhân dưới thân, lúc này, sức nhẫn nại của Tiêu Diệp cuối cùng cũng khô kiệt. ƈôи ȶhịȶ trướng lớn bị ép đau đớn, hắn không thể nào khắc chế dục vọng đang kêu gào trong cơ thể thêm nữa, hừ một tiếng đem ƈôи ȶhịȶ hung hăng đâm vào.
“A!” Diệp Huyên cảm thấy đau nhức như muốn xé rách da thịt từ hạ thân truyền đến, ƈôи ȶhịȶ to lớn như một cây sắt nhọn, ở giữa hai chân nàng ra ra vào vào, càng lúc càng nhanh càng lúc càng sâu. “Không cần, đau quá… Thật trướng… A, không được… Mau dừng lại…” Nữ tử dưới thân chặt kinh người, bởi vì xâm nhập từ phía sau, khiến Tiêu Diệp có thể đỉnh thẳng đến nơi sâu nhất, quy đầu bị hoa tâm bao bọc, trên ƈôи ȶhịȶ giống như có ngàn vạn cái miệng nhỏ nhắn hút lấy hắn. Khoái cảm cực hạn khiến hắn kém chút thất thủ bắn tinh thì làm sao có thể dừng lại.
Không chỉ có như thế, hắn vuốt dọc theo đường cong duyên dáng trên lưng Diệp Huyên dừng lại nơi tuyết đồn, xoa bóp đem hai cánh mông mở lớn. Lập tức đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, chỉ chừa quy đầu tắc ở huyệt khẩu. Không đợi Diệp Huyên thở dốc, hắn hung hắng đâm vào, mở ra tầng tầng lớp lớp mị thịt bao quanh, đỉnh đến hoa tâm Diệp Huyên, đem phân nửa bổng thân cắm vào trong tử cung.
“A… quá sâu, quá sâu… không cần…” Diệp Huyên khóc nức nở, vừa mới phá thân, thân mình chưa từng trải qua khai phá, làm sao có thể chịu được động tác kịch liệt như vậy. Nàng đau đến nỗi gần như hôn mê bất tỉnh, mặc dù tính tình cứng cỏi, nhưng cũng nhịn không được mà ô ô khóc lên. Tiếng khóc xen lẫn tiếng thở dốc, cùng với âm thanh da thịt va chạm vào nhau, tiếng nước vang lên nơi giữa hai chân không những không khiến Tiêu Diệp mềm lòng ngược lại càng khiến càng thêm điên cuồng.
“Không cần? Không cần mà ngươi còn cắn nhanh như vậy.” Tiêu Diệp dùng sức trừu cắm, rút ra cả căn sáp vào cũng cả căn, hai túi thịt nặng trịch theo động tác kịch liệt của hắn đánh lên mông Diệp Huyên, đem cặp mông trắng nõn va chạm hồi lâu thành một mảng đỏ bừng. Tốc độ co rúm của hắn càng ngày càng nhanh, hai chân Diệp Huyên như nhũn ra, không thể tiếp tục chống đỡ thân thể đã lung lay sắp đổ.
Phát hiện nàng sắp ngã xuống, Tiêu Diệp nắm lấy eo nàng, đem mông nàng nhấc cao lên. Hắn vừa không ngừng trừu sáp vừa lôi kéo Diệp Huyên theo động tác ra vào của hắn. Xâm nhập quá mạnh mẽ khiến Diệp Huyên cảm thấy bụng của mình cũng sắp bị hắn xuyên thủng, hắn nhiều lần đỉnh đến hoa tâm, Diệp Huyên rất nhanh liền thét chói tai từ trong hoa tâm phun ra một cỗ ɖâʍ dịch.
Âm tinh nóng rực phun lên quy đầu Tiêu Diệp, mã mắt co rút một trận, hắn cắn răng nhịn xuống cảm giác muốn bắn tinh mãnh liệt. “Giáp thật chặt, hút cũng nhanh, nước lại nhiều như vậy.” Nam nhân ʍút̼ lấy vành tai Diệp Huyên, động tác nơi hạ thân càng thêm dũng mãnh, “Ta sáp nát ngươi, sáp nắt tiểu tao huyệt của ngươi… Thật nhanh, cái miệng nhỏ nhắn ʍút̼ thật thoải mái…”
ɖâʍ ngữ xấu xa không ngừng quanh quẩn bên tai Diệp Huyên, nhưng nàng đã không thể nghe rõ, khoái cảm xen lẫn đau đớn khiến thần chí của nàng trở nên mê muội, chỉ có căn ƈôи ȶhịȶ không ngừng va chạm dưới thân tựa hồ vĩnh viễn không thể ngừng lại…