Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 11 - Chương 11: Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (11) (cao H)

"Ngươi... Tránh ra!" Margaret theo bản năng giơ chân đá Arthur ra, mắt cá chân lại bị nắm chặt. Arthur chưa từng đối đãi thô bạo như thế với nàng, bàn tay to nhanh chóng giữ chặt cẳng chân nàng, dùng sức rất lớn, thậm chí để lại vết đỏ trên làn da thiếu nữ mềm mại.


Vùi đầu ở giữa hai chân nàng, tuy rằng động tác cái lưỡi ôn nhu, nhưng Margaret không có lý do chỉ thấy sợ nổi da gà, phảng phất như đôi môi mỏng đang ɭϊếʍƈ, sẽ nuốt nàng vào trong bụng. Nàng vốn là người thông minh, mấy ngày nay đang cố ý kích thích Arthur, sao không rõ nam nhân này rốt cục là ghen tị.


Muốn hắn ghen tị là một chuyện, kết quả là bị hắn đối đãi vô lễ như thế, kiêu ngạo của công chúa không cho phép Margaret ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, "Ngươi phát điên cái gì!" Nàng lấy tay đẩy đầu Arthur, giữa hai chân truyền đến tiếng hút ɖâʍ mỹ liên miên không dứt, xác định đã để lại dấu hôn lên bắp đùi điện hạ rồi, Arthur mới vừa lòng ngẩng đầu.


"Đương nhiên là hầu hạ ngài, điện hạ."
"Ta không cần ngươi hầu hạ." Thiếu nữ lạnh lùng trả lời.


Arthur lại không tức giận, đương nhiên cũng không buông nàng ra, mà lại cúi đầu ngậm hộ khẩu khảy lộng, đầu lưỡi đẩy bối thịt của hai cánh hoa khép chặt ra, lưỡi lớn cong lên, đẩy ra dũng đạo khít khao, dò xét đi vào.


"Ưm a..." Margaret kìm lòng không đậu cong người lên, tay nhỏ dừng ở trên đỉnh đầu nam nhân nắm chặt tóc hắn. Arthur rất hiểu biết thân thể nàng, ɭϊếʍƈ nơi nào sẽ làm cả người nàng run rẩy, hút nơi nào nàng sẽ phun ra từng cỗ d*m thủy, nam nhân này đều biết rõ. Cái lưỡi tiến hành theo chất lượng, không ngừng tiến công, miệng nhỏ của thiếu nữ không ngừng rên rỉ yêu kiều, một lát sau quân lính tan rã.


Arthur tham lam hấp thu d*m thủy tươi ngọt trong tiểu huyệt tràn ra, thơm quá, d*m thủy của điện hạ là thứ ngon nhất hắn từng uống... Đầu lưỡi cuốn lại đem từng đợt mật dịch nuốt vào họng rồi, hắn mới lưu luyến rút đầu lưỡi ra: "Người khác, có hầu hạ ngài thoải mái như ta không?"


Lúc nói ra những lời này, Arthur cảm giác tim mình đang co rút đau đớn. Quả nhiên là ngoài miệng nóihiên ngang lẫm liệt, đến cùng hắn là người ích kỷ lại ti bỉ. không thể chịu đựng được nam nhân khác ở bên điện hạ, càng không muốn tiếp nhận khối thân thể mềm mại này cũng sẽ bị nam nhân khác hưởng dụng.


Khi nghe Ellen trả lời, hắn còn có xúc động muốn giết chết tên kia tại chỗ. Nhưng hắn vẫn nhịn xuống, Ellen có thể hầu hạ điện hạ, nói trắng ra cũng là điện hạ ra lệnh. hắn không thể làm trái lệnh điện hạ, dù mệnh lệnh đó với hắn mà nói chính là bẻ xương cắt thịt.


đã như thế, ta đây làm tốt hơn hắn thì thế nào? Toàn tâm toàn ý hầu hạ điện hạ, để nàng cao trào, vậy có phải nàng sẽ không triệu nam nhân khác đến hầu hạ hay không?


"Kỹ thuật của ngươi quả thật là tốt nhất trong đám người đó", thiếu nữ cười lạnh nói, nàng hơi cúi đầu, thấy nam nhân quỳ gối dưới thân nghe thế, khắc chế không nổi run run một chút. Ánh nước dính trênmôi mỏng được ánh nến chiếu rọi phảng phất phát ra ánh sáng ɖâʍ mỹ, hắn hèn mọn mà gợi cảm như vậy, làm trong lòng thiếu nữ thản nhiên dâng lên xúc động muốn làm nhục hắn, "Lần sau lúc ta truyền triệu những người khác, ngươi cũng cùng đến thì tốt rồi, ba người? Bốn người? Ta nghĩ ngươi hẳn sẽ rất thích ý."


Vừa dứt lời, nàng đột nhiên bị túm mắt cá chân ném lên, bàn tay to nắm chặt eo nhỏ không đầy nắm tay của nàng, côn th*t thô cứng tiến quân thần tốc, một chút đã hung hăng đâm vào chỗ sâu nhất. Thiếu nữ há miệng lại không phát ra tiếng, sáp nhập vừa nhanh vừa sâu như vậy, thậm chí khiến nàng cảm giác mình bị Arthur xuyên thủng. Rên rỉ vừa đến bên môi, đã bị từng lần đâm sâu vào cung khẩu làm cho đứt quãng, "A, a... ư a..." Nàng theo bản năng nắm chặt tay vịn ghế dựa, theo va chạm mà không ngừng lay động, "A, dừng lại... ư a, Arthur, ngươi... Ngươi, a... Ngươi điên rồi sao?"


"Phải, ta điên rồi." Điên đến mức muốn làm nát nàng, ăn nàng vào trong bụng, thao nàng chết dưới khố! Đúng vậy, Arthur giật mình nghĩ, nếu hắn thao hỏng, thao vỡ tiểu tao huyệt của điện hạ, điện hạ có phải sẽ không thể câu dẫn nam nhân khác không? Ý niệm này làm hắn mê muội, nhìn chằm chằm hoa huy*t đang bị hắn đâm vào, thiếu nữ bị bắt mở rộng đùi ngọc, cái miệng nhỏ ɖâʍ đãng như mộtđóa nở rộ hoa. Cự vật kiêu ngạo đang ra vào trong hoa kính mềm mại, đem nhục phùng nhỏ hẹp căng ra thành cái động to bằng quả trứng gà.


Tiểu bi nhỏ như vậy, mềm như vậy, đến cùng làm thế nào nuốt vào dương v*t? hắn trìu mến nhìn hoa huy*t bị hắn làm đến đẩy mị thịt ra ngoài, côn th*t lay động lại hận không thể đem cả cái trứng cũng nhét vào. Lại một lần liều mạng đảo mạnh bị thịt mềm khi cao trào hút đến sắp phun ra, nam nhân thở hổn hển xé mở vạt áo thiếu nữ, dùng lực đạo mạnh hơn ở hạ thể hung hăng xoa nắn cái ɖú thiếu nữ.


"Ellen cũng làm nàng như vậy sao, điện hạ?" hắn cắn bờ vai thiếu nữ, răng nanh tinh tế nghiền lên da thịt tuyết trắng mềm mịn, rốt cục nhịn không được nói ra, "Cũng thao tiểu huyệt nàng, chơi cái ɖú nàng, còn dùng miệng uống tao thủy nàng phun ra như vậy sao?"


"Phải, a... phải..." Margaret bị làm đến trước mắt trắng bệch, biết rõ lúc này không phải là lúc chọc giận Arthur, nhưng cắn răng không chịu nhận thua, "côn th*t của hắn... Có thể sánh bằng ngươi, ư a... Thao, thao ta thích hơn..."


"Tao hóa!" một cái tát chụp lên mông thịt tuyết trắng, lập tức để lại dấu tay ửng đỏ. Cảm giác được thiếu nữ co rúm lại chảy ra một đám d*m thủy, Arthur kìm lòng không đậu, đau lòng hối hận, "Điện hạ, thực xin lỗi..." Môi mỏng dừng ở trên mông nhỏ chậc chậc ɭϊếʍƈ hôn, tựa hồ muốn hôn đết đau đớn vừa rồi hắn gây ra, "Ta là cầm thú, ta thẹn với tín nhiệm của ngài, nhưng ta..." Lưỡi hắn dọc theo rãnh mông ɭϊếʍƈ đến dưới, một đường lưu lại dấu vết nông nông sâu sâu, "sẽ không dừng lại."


Tuyết đồn nở rất tròn, nam nhân ngửi thật sâu chỗ đó, lưỡi thô lửa nóng áp lên mắt cúc tinh xảo giấu ở dưới. côn th*t của hắn còn đang kịch liệt trừu cắm trong hoa huy*t, đầu lưỡi tham tiến vào cúc huyệt giảo làm chung quanh, hai cái lỗ nhỏ trước sau bị đùa bỡn như thế, Margaret đâu chỉ là giãy dụa vặn vẹo, thậm chí khí lực khóc kêu đều không có.


Chó săn sẽ không mất đi hung tính, khác nhau chỉ là điểm mấu chốt làm cho bọn họ phát cuồng.


Người dưới thân nức nở liên tục run rẩy, nộn thịt trong ngọc đạo ẩm nóng gắt gao quấn quít lấy gậy th*t của Arthur, từng cỗ âm tinh dũng mãnh phun ra, hận không thể ăn nát cây gậy xấu xa này. Nam nhân vừa trừu sáp vừa càn rỡ vuốt ve hai ɖú tuyết trắng, liên tục lay động mông hẹp phun tinh dịch vào trong thân thể nàng, thậm chí sau khi nàng ngất đi vẫn không ngừng lại...