Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Quyển 10 - Chương 9: Đẩy ngã em chồng 9

Thùng tắm không lớn, vốn chỉ đủ cho một mình Diệp Huyên tắm. Lục Cẩn vóc người cao ngất, ngồi xếp bàng trong thùng cũng chiếm gần hết không gian, chỉ còn một khoảng trống nhỏ. Diệp Huyên bị hắn ôm ngồi trên đùi, cơ thể trần truồng dán lên lồng ngực hắn, muốn cách xa người nam nhân nguy hiểm này một chút cũng không được.


"Ta chỉ muốn tắm cùng với tẩu tử thôi mà!" Bàn tay hắn xoa nắn bầu ngực tròn trịa, khiến hai trái anhđào run rẩy se cứng lại, lồng ngực hắn dán chặt trước ngực nàng, nhẹ nhàng cọ cọ xát xát, miệng thìnói đàng hoàng như vậy nhưng cái thứ trong quần hắn đã sớm cương cứng, thiết bổng nóng hổi cắm vào giữa hai chân nàng cọ tới cọ lui.


"A...." Thân thể Diệp Huyên bị hắn đụng chạm đến nỗi mềm nhũn ra, hai chân bị tách ra kẹp lấy thắt lưng hắn, hoa huy*t phía dưới đã xuân thủy tràn lan. gậy th*t cứng ngắc chà đạp hai phiến hoa môi, thỉnh thoảng lại đụng phải tiểu hoa châu e thẹn, kích thích hoa huy*t lại phun ra một cỗ d*m thủy. "Đừng mà... Đừng như vậy, Cửu đệ..." Nàng cố gắng để đứng lên nhưng cả người tê dại, mềm nhũn đến cả sức lực để đẩy hắn ra cũng không có. Dù trong lòng đang điên cuồng gào thét muốn hắn thao nàng nhưng lý trí lại nhắc nhở Diệp Huyên, nàng là một nữ nhân ɖâʍ đãng phản bội phu quân, khiến Diệp Huyên xấu hổ vô cùng.


"Tẩu tử không muốn vậy ta cũng không ép." Lục Cẩn nắm lấy eo nàng, trong tiếng kinh hô của nàng đem nàng nhấc lên tựa lưng vào vách thùng tắm, "Ta cùng tẩu tử cùng chơi một trò chơi, nếu tẩu tử có thể chống đỡ thân thể không để mình rơi xuống trong vào một khắc (


tương đương 15 phút
), ta sẽkhông thao tiểu tao huyệt của tẩu nữa, được không?"


Trong tình thế này, Diệp Huyên đã không có cơ hội nói không. Nửa người trên của nàng đang dựa trênvách thùng tắm, nếu làm như Lục Cẩn nói thì nàng chỉ có cách ôm lấy cổ hắn, dùng hai chân kẹp chặt lấy hông hắn. Nhưng cái thứ hừng hực khí thế đang dựng đứng giữa hai chân nàng, mỗi lần nàng hít thở, hoa môi đều đụng phải nó, khiến thân thể của nàng run rẩy một đợt.


"Ngươi... Ngươi nói thì phải giữ lời!" Nàng không thể làm gì khác đành phải cố nhấc cao mông để cơ thể cách cái thứ nóng rực đó của hắn xa một chút, nhưng tư thế như vậy nàng muốn chống đỡ được cũng rất cực khổ.


"Tất nhiên rồi!" Lục Cẩn dịu dàng vuốt ve gò má của tiểu tẩu tử, rồi đem một ngón tay vói vào trong miệng nàng đùa bỡn cái lưỡi thơm tho.


Diệp Huyên bị hắn trêu chọc thở hổn hển, tay mềm chân cũng mềm, cả người dần dần trượt xuống, vừa mở miệng nói chuyện nước bọt liền chảy xuống theo khóe môi: "A, ngươi... Đồ xấu xa... Ưm ô, rõràng... rõ ràng là nói cho ta thời gian một khắc...."


Lục Cẩn thấy nàng mở miệng nói chuyện đầu lưỡi thoáng ẩn thoáng hiện, biểu cảm vừa đáng yêu vừa đáng thương càng khiến hắn điên cuồng: "Tẩu tử đổ oan cho Cửu đệ rồi." Tay hắn trượt xuống, dán lên bắp đùi của nàng chậm rãi vuốt ve, "Ta chỉ nói không thao tiểu huyệt của tẩu, chứ không nói sẽ khôngđùa bỡn cái miệng nhỏ của tẩu."


hắn quả nhiên nói được thì làm được, đầu ngón tay lướt qua hộ khẩu của Diệp Huyên, rồi dùng mộtngón tay xoa lên mép ngoài cái động tiêu hồn mà hắn yêu nhất, thậm chí ngay cả ƈúƈ ɦσα hắn cũng không tha, tay phải thì vân vê đầu v* của nàng, lúc nặng lúc nhẹ, d*m thủy từ trong hoa huy*t khôngngừng tuôn ra, dính đầy cả bàn tay hắn, Lục Cẩn lại đem d*m thủy trên tay xoa lên bầu ngực của nàng.


Đến lúc này Diệp Huyên mới hiểu ra Lục Cẩn âm hiểm như thế nào, toàn thân cao thấp đều bị hắn âu yếm chỉ riêng cái chỗ ngứa nhất lại bị vắng vẻ. Hoa kính vì trống rỗng mà không ngừng co rút, dừng như đang đòi thứ gì đó cắm vào, vô cùng vô cùng muốn, mà d*m thủy cũng tuôn ra không ngừng.


thật muốn, thật là muốn.... Tuy biết đây chính là mục đích của Lục Cẩn nhưng ý chí đã không khống chế được dục vọng đang dâng trào. Muốn ngón tay đang đảo quanh mép hoa môi cắm vào, không, như thế cũng không thỏa mãn được khát vọng của nàng, nàng muốn một thứ lớn hơn, nàng muốn gậy th*t thô cứng đó lấp đầy tiểu huyệt đang đói khát của mình!


"A..." Cơ thể dần trượt xuống cuối cùng cũng chạm đến gậy th*t của hắn, Diệp Huyên chỉ nghe thấy "ba" một tiếng nhỏ, hoa huy*t đã đợi không kịp mà chủ động hút lấy cự vật, quy đầu vừa đâm vào đã đem tới cho nàng một cỗ khoái cảm mãnh liệt, khiến nàng nhịn không được mà ngẩng đầu bật ra tiếng rên rỉ.


"Tẩu tử, tẩu thua rồi." Lục Cẩn thì thầm bên tai nàng.


"Thua, ta thua... A, ha..." gậy th*t bị ăn hết, cảm giác ngứa ngáy trong hoa huy*t cuối cùng cũng dịu đi, nhưng đợi đến khi cảm giác căng đầy qua đi, dục vọng trong cơ thể nàng lại càng thêm điên cuồng, "Động.. Động một tý a...." Diệp Huyên cũng chẳng biết mình đang nói cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng ngước nhìn Lục Cẩn, đôi mắt nàng say mê, mơ màng mị thái tràn lan.


"Động cái gì?" Lục Cẩn tiếp tục bất động.
"Động, động của ngươi...." Nàng gấp đến độ suýt bật khóc, đôi mắt to ngập nước, điềm đạm đáng yêunhư vậy không người nam nhân nào có thể chống cự.


"Ta đã dạy cho tẩu tử rồi mà." Giọng nói của Lục Cẩn trở nên trầm thấp, đồng tử đen nhánh âm u, ngữ khí dịu dàng như đang dụ dỗ nàng, nơi đáy mắt của hắn dục vọng điên cuồng sắp sửa bùng nổ, "Cái đó gọi là gì? Tẩu... biết mà, nói ra nhanh lên!"


"Gọi là đại... đại..." Cuối cùng Diệp Huyên gần như sụp đổ vừa khóc nức nở vừa nói, "Đại nhục bổng... Van cầu ngươi,.. động một tý a... Ưm..... Nhúc nhích đại nhục bổng một tý a..."


Vừa dứt lời, cuồng phong bão táp đã ập đến, Diệp Huyên chỉ bị hét lên một tiếng ngắn ngủi đã bị nam nhân đâm một cái đẩy đến cao trào. Nàng giống như một con thuyền lênh đênh giữa bão tố, cơ thể không ngừng xóc nảy, vừa mới bắt đầu đã bị đẩy lên cao trào, sau đó khoái cảm càng lúc càng nhiều, nàng gần như nghẹt thở nói không ra tiếng.


Theo động tác điên cuồng của nam nhân, nước từ trong thùng tắm tràn ra ào ào, bắn tung tóe khắp phòng. Có lẽ là do không gian quá nhỏ không đủ tận hứng, Lục Cẩn ôm nàng đứng dậy, nhấc chân mộtcái bước ra khỏi thùng tắm.


"Ưm... A!" Động tác của hắn vừa dứt quy đầu đã ngay lập tức chọc thẳng lên tử cung của nàng, d*m thủy ào ạt chảy ra, âm thanh va chạm "phụp, phụp" vang dội, Diệp Huyên sung sướng đến nỗi nước mắt cũng trào ra bị nam nhân đặt xuống giường. Ngay sau đó, hắn đem hai chân nàng khiêng trên đầu vai, gậy th*t "phốc" một cái cắm thẳng vào hoa huy*t, lại tiếp tục cắm rút không ngừng nghỉ.


Đêm nay nàng không biết Lục Cẩn đã làm bao lâu, Diệp Huyên bị hắn đẩy lên cao trào rồi hôn mê bất tỉnh, mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện mình đang ngồi tựa lưng trong ngực hắn, bị hắn nắm lấy eo nhấc lên hạ xuống giày vò. "không được, Cửu đệ... Ta chịu không nổi nữa..." Nàng vô lực nỉ non, trong bụng nàng đã căng đầy tinh dịch nóng hổi của hắn. không lâu sau nàng lại chìm vào giấc ngủ mê man, nam nhân lại đè nàng xuống, bóp miệng nàng mở ra ép nàng ngậm lấy gậy th*t của hắn. Tiểu huyệt của nàng bị hắn ngậm lấy, d*m thủy chảy ra đều bị hắn nuốt xuống. "Ưm... A... Cửu đệ... Cẩn lang..." Nàng nửa mê nửa tỉnh gọi hắn rồi chìm hẳn vào mộng đẹp.