Cho đến mười một giờ Vy Vy cuối cùng cũng làm xong bài tập . Sau khi Phó Hàn Tranh kiểm tra lại xong , nhìn đồng hồ nói , “ Cũng không còn sớm nữa , mau đi ngủ đi . ”
Vy Vy liếc nhìn xấp tài liệu trên bàn , “ Hai người còn phải tăng ca sao ? ” Phó Hàn Tranh gật đầu , “ Ừ , có mấy phần tài liệu cần xử lý gấp . ”
Vy Vy dọn dẹp đồ đạc rời khỏi phòng làm việc , cất sách vở xong thì vào bếp , rót hai ly hồng trà , đem một ly vào phòng khách cho Phó Thời Khâm , một ly bưng vào phòng làm việc cho Phó Hàn Tranh .
“ Cảm ơn anh đã giúp tôi làm bài tập tối nay . ”
Phó Hàn Tranh bưng ly hồng trà lên khẽ nhấp một hớp , hương thơm thuần khiết ấm áp , khóe môi khẽ nhếch , “ Cảm ơn hồng trà của em , nghỉ ngơi sớm đi . ”
Có lẽ là phát hiện thú vui của việc dạy kèm ai đó làm bài tập , ngày hôm sau Phó Hàn Tranh cố gắng tan ca về sớm , kết quả là đến giờ ăn tối , vốn nên sớm tan học Vy Vy vẫn chưa về nhà , vì vậy anh mới gọi một cuộc điện thoại .
“ Còn chưa tan học sao ? ”
Bên kia điện thoại ,Vy Vy thấp giọng nói , “ Tôi đăng ký lớp học bổ túc , bây giờ vẫn còn đang học , sẽ về trễ . ”
Phó Hàn Tranh trầm ngâm chốc lát , “ Được rồi , vậy em tiếp tục học đi . ”
Nhưng Vừa tắt máy thì mặt liền đen xì lại .
Là anh dạy không tốt sao ?
Cô thế mà lại . . . đi học ở lớp bổ túc .
Vy Vy học xong lớp bổ túc , khi trở về chung cư Cẩm Tú thì đã hơn chín giờ rồi .
“ Lớp bổ túc như thế nào ? ” Phó Hàn Tranh thờ ơ hỏi một câu .
Vy Vy buồn bực thở dài , “ Vốn là giáo viên dạy rất tốt , khi tan học đột nhiên nói trong nhà có việc , muốn hủy lớp bổ túc , còn trả học phí lại cho tôi . ”
Phó Hàn Tranh nhíu mày , “ Vậy làm sao bây giờ ? ”
Vy Vy thở dài , “ Ngày mai lại đi chỗ khác xem sao , có rất nhiều lớp bổ túc xung quanh trường học . ”
Phó Thời Khâm đang chơi trò chơi bên cạnh đột nhiên nói , “ Cô trực tiếp để cho anh tôi dạy kèm cho cô là được rồi , còn đi tìm lớp bổ túc gì nữa , phiền phức . ”
Cho dù ngày mai cô có đi tìm cũng phí công , phỏng chừng ngày mai tất cả các lớp bổ túc số học xung quanh Trung học Anh Thành đều phải đóng cửa .
Cũng tại bọn họ , ai bảo sự tồn tại của bọn họ tước đoạt thú vui dạy kèm của ai đó làm gì chứ .
Hai giờ trước , anh ta chính mắt nhìn thấy người nào đó vô sỉ gọi điện thoại , cho người đóng cửa trung tâm bổ túc mà cô đang học .
Người ngày ngày cùng bọn họ nói phải công tư rõ ràng , nay lại vô sỉ như vậy , thật sự làm đổi mới tam quan của anh ta ...
Vy Vy lắc đầu , “ Không cần đâu , như vậy sẽ làm chậm trễ công việc của hai người . ”
“ Không chậm trễ . ” Phó Hàn Tranh nói .
Phó Thời Khâm oán thầm : Đúng đúng đúng , cái gì cũng không thể làm chậm trễ việc anh tán gái .
Vy Vy liếc nhìn gương mặt đẹp trai , tuấn tú của Phó Hàn Tranh , vẫn kiên quyết cự tuyệt , “ Tôi vẫn muốn học lớp bổ túc hơn , cũng rất thuận tiện . ”
Cách sắc đẹp quá gần , lỡ như không kiềm lòng được thì biết làm sao ?
Phó Hàn Tranh nghe vậy không nói nữa, bình tĩnh mở tài liệu ra .
Đúng như dự đoán , ngày hôm sau , sau khi tan học Vy Vy đi tìm xung quanh trường học , không tìm được trung tâm bổ túc số học nào cả .
Mang một bụng nghi ngờ Về đến nhà , nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ưu nhã dùng cơm ở đối diện .
“ Toàn bộ trung tâm bổ túc ở bên cạnh trường học không dời đi thì là đóng cửa , có phải là do anh làm hay không ? ”
Một nhà hai nhà còn có thể nói là trùng hợp , toàn bộ đều không thấy , dùng cái đầu gối suy nghĩ cũng biết là có vấn đề .
Những người bên cạnh cô có thể trong vòng một ngày làm được chuyện này , trừ anh ra , cô cũng không nghĩ ra là ai khác .
Phó Hàn Tranh cười khẽ , hỏi ngược lại , “ Em nghĩ tôi sẽ làm chuyện ngây thơ như vậy sao ? ”
Khóe miệng Phó Thời Khâm giật giật , trong nội tâm đang gào thét : Chính là anh ấy đó ! Chính là do cái đồ mặt dày vô sỉ này làm đó !