Vy Vy ngơ ngác nhìn người đàn ông
đột nhiên xuất hiện trước mặt , không phải anh đang tham dự bữa tiệc quan trọng gì đó sao ?
“ Gọi điện thoại cho tôi khó khăn như vậy sao ? ” Ánh mắt Phó Hàn Tranh lạnh lẽo , kìm nén lửa giận .
Anh đã nói qua với cô bao lần là nếu có phiền toái thì gọi điện cho anh , giao cho anh xử lý .
Vy Vy nhíu mày , nhìn người đàn ông không hiểu sao lại tức giận trước mặt , “ Tự tôi . . . Có thể giải quyết mà . ”
Người khϊế͙p͙ sợ hơn Vy Vy chính là Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đứng bên cạnh cô , sững sờ nhìn người đàn ông anh tuấn cao quý trước mặt .
Người đàn ông này có mày kiếm , sống mũi như dao gọt , cả khuôn mặt hoàn mỹ không thể nào bắt bẻ , cho dù đặt ở giới giải trí cũng tuyệt đối đè bẹp sự tồn tại của những người khác . Huống hồ anh lại có khí thế của con cái dòng dõi quý tộc , càng khiến không sao nam nào trong giới giải trí có thể sánh kịp .
Phó Hàn Tranh rũ mắt xuống nhìn cánh tay bọc trong áo khoác của cô , duỗi tay vén ra , nhìn thấy cánh tay dính đầy vết máu , đôi
mắt nhíu lại , “ Đây là cái em nói mình có thể giải quyết ? ”
“ Vết thương nhỏ thôi mà . ” Vy Vy nói , bị thương nặng hơn chính là đám người bên trong kia .
Phó Thời Khâm mới từ bên trong chạy ra , nhìn cô bằng ánh mắt như đang nói cô không phải người , chỉ chỉ bên trong , “ Anh , anh nên vào xem đi . ”
Bên trong có tới mười mấy người nhưng đều bị cô đánh cho đầu rơi máu chảy , răng rơi đầy đất .
Đây sao có thể là chuyện mà một học sinh trung học mười tám tuổi có thể làm chứ , rốt cuộc cô là người đột biến hay là người biến dị ?
Phó Hàn Tranh cũng không để ý tới lời của Phó Thời Khâm , vươn tay giữ lấy vai cô , kéo người vào lòng mình .
“ Lên xe . ”
Vy Vy che lại miệng vết thương , ngoan ngoãn đi đến chiếc Rolls - Royce của anh .
Đi được vài bước , nhớ tới Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên , quay đầu nói với Phó Thời Khâm .
“ Cậu hai , nhờ anh đưa hai cậu ấy về . ”
Vừa mới dứt lời , cô đã bị Phó Hàn Tranh nhét vào trong xe .
“ Từ Khiêm , lái xe . ”
Từ Khiêm lập tức quay đầu xe , đưa hai người đến bệnh viện trước .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ngơ ngác nhìn chiếc Rolls - Royce Phantom đen kia biến mất trong bóng đêm , thật lâu không thể hồi phục tinh thần .
“ Thiên Thiên , có phải mình hoa mắt rồi không , mình nhìn thấy Phó Hàn Tranh , chính là Phó Hàn Tranh đẹp trai nhất , có tiền nhất của Trung Quốc ý . ”
“ Mình cũng nhìn thấy , anh ta còn đưa Vy Vy đi . ”
Phó Thời Khâm nhìn hai người , duỗi tay quơ quơ trước mặt họ , “ Cũng muộn rồi , hai người cũng nên về nhà đi , lên xe tôi đi. ”
Lúc này , Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên mới hồi phục tinh thần , nhìn thấy mặt Phó Thời Khâm thì sửng sốt , sau đó mừng rỡ như bắt được vàng.
“ Thời . . . Thời Dịch ? ”
“ Tôi là Phó Thời Khâm , anh hai của Phó Thời Dịch . ” Phó Thời Khâm bất đắc dĩ giải thích .
Bởi vì là anh em sinh đôi có ý nhau , từ nhỏ đến lớn vô số lần anh ta bị
nhận nhầm .
Sau khi Phó Thời Dịch vào giới giải trí , người nhận nhầm anh ta ngày càng nhiều .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên vừa nghe thấy không phải nam thần Thời Dịch thì thất vọng thở dài , đi theo anh ta lên xe .
“ Hóa ra nam thần Thời Dịch thật sự có anh sinh đôi . ”
“ Tôi cũng không muốn làm anh em với nó đâu . ” Phó Thời Khâm tức giận phỉ nhổ .
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ngồi ở ghế sau , nhớ tới Vy Vy vừa bị Phó Hàn Tranh mang đi , tò mò hỏi han , “ Cậu hai , Vy Vy và Phó Hàn Tranh . . . Là quan hệ gì vậy ? ”
Phó Thời Khâm thần bí cười cười , “ Chính là quan hệ mà hai người đang nghĩ đó “.
Kỷ Trình lấy hai tay vỗ vỗ mặt mình , nói thầm , “ Thiên Thiên , mình cảm giác hôm nay mình đã bị kinh sợ hơi nhiều . ”
“ Mình cũng vậy . ” Lạc Thiên Thiên nói .
Tất cả chuyện xảy ra tối nay quả thật giống như một giấc mộng huyền ảo .