Vừa về đến chung cư , người sai vặt Phó Thời Khâm vừa vác hành lý lên nhà , Phó Hàn Tranh đã vô tình nói .
“ Không phải mỏ quặng ở Châu Phi xảy ra vấn đề sao ? ”
Sống lưng Phó Thời Khâm chợt lạnh , có loại dự cảm không tốt .
“ Em tới đó xem xem , giải quyết xong vấn đề thì về . ”
Phó Hàn Tranh nói xong , liền đi vào nhà bếp hâm nóng thức ăn cho bạn gái .
“ Châu Phi , anh , anh nói thật sao ? ”
Phó Thời Khâm không thể tin được , vậy mà lại phái anh ta đi khai quặng , còn là một nơi đầy động vật hoang dại như Châu Phi .
Anh không sợ mấy con sư tử với hổ kia sẽ ăn mất em trai anh sao ?
“ Ngày mai đi . ” Phó Hàn Tranh nghiêm túc nói .
“ Em . . . ” Phó Thời Khâm vừa tức vừa tủi thân , “ Chỉ vì em nói cô ấy . . . ”
“ Nói cô ấy cái gì ? ” Cặp mắt lạnh lùng của Phó Hàn Tranh híp lại .
“ Đó là lúc trước , lúc đó cô ấy quấn lấy anh , bản thân anh không phải cũng thấy phiền sao , bây giờ lại tìm em tính sổ , quá đáng quá . ” Phó Thời Khâm giải thích .
Lúc đó , sao anh ta biết là Mộ Vy Vy sẽ đẹp như tiên chứ , ai bảo trang điểm thành bộ dáng cay mắt đó làm gì .
Vy Vy kéo hành lý về phòng mình , vừa mở cửa phòng ra đã phát hiện phòng mình hoàn toàn thay đổi .
Giường của cô không còn , tủ quần áo cũng không còn , cả phòng trở thành một phòng chứa quần áo , treo đầy các thiết kế mới nhất của các thương hiệu lớn .
“Phòng của tôi đâu ? ”
“ Đặt mua nhiều quần áo cho em quá nên để không hết , phải sửa thành phòng chứa quần áo . ” Phó Hàn Tranh nói .
Phó Hàn Tranh tiến lại , kéo đến phòng mình .
“ Sau này đây là phòng của em . ”
“ Vậy anh ở đâu ? ” Vy Vy kinh ngạc nhìn phòng đã được sửa mới lại như phòng tân hôn , đầu óc rối tung . Trước hết là dọn vào ở , sau đó thì ngủ trên giường cô .
Cô ra ngoài hai tháng , anh liền phá mất phòng của cô , ép cô phải ở cùng phòng với anh .
“ Chúng ta ngủ chung một giường , tôi mất ngủ . ”
“ Chậm rãi thích nghi là được . ” Phó Hàn Tranh nói .
Sớm muộn gì cũng ngủ cùng nhau , dù sao cũng phải quen với việc ngủ bên cạnh anh .
Vy Vy ôm đầu thở dài , sao bản thân lại phải quay nhanh để về sớm chứ ?
Đợi khai giảng rồi trở về , báo danh xong là có thể đi tuyên truyền phim rồi . Bây giờ về sớm là về ngủ cùng anh .
“ Đi rửa tay đi , bữa tối của em được hâm nóng rồi . ” Phó Hàn Tranh sờ sờ đầu cô .
Vy Vy nghiến răng , dù sao cũng ở không đến hai ngày lại cùng đoàn làm phim đi tuyên truyền phim đến hơn một tháng mới về , cô nhẫn nhịn .
Ừ , ngày mai phải gọi cho Kiều Lâm , để anh ta sắp xếp nhiều công việc một chút .
Tốt nhất , có thể để ngày nào cô cũng bận đến mức không thể về nhà .
Cô đi rửa tay rồi đi vào phòng ăn , Phò Hàn Tranh đã đem thức ăn hâm nóng rồi bày ra trên bàn cho cô .
“ Em ăn đi , tôi có chút việc phải xử lý . ”
Cô gật đầu , một mình ngồi trong phòng ăn ăn xong , liền cầm lấy một bộ đồ ngủ đi tắm .
Cô tắm xong trở về phòng , Phó Hàn Tranh đã xử lý xong công việc , nằm trên giường đợi cô .
Cô hít sâu một hơi , gượng gạo tiến vào ổ chăn , ngáp một cái rồi nhắm mắt chuẩn bị ngủ .
Phó Hàn Tranh thấy cô thực sự mệt mỏi , chỉ cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô một cái , “ Ngủ ngon . ”
Vốn cho rằng sẽ mất ngủ đến sáng , kết quả vì quá mệt nên không bao lâu đã ngủ say .
Sáng sớm , cô đang ngủ ngon lại bị người đàn ông đã thức dậy hôn tỉnh .
“ Hôm nay có công việc gì không ? ”
“ Không có , hôm nay được nghỉ . ”
Cô mơ hồ nói một tiếng , xoay người tiếp tục ngủ .
Phó Hàn Tranh cắn nhẹ lên môi cô , “ Dậy đi , cùng tôi đến công ty . ”
“ Tôi đến công ty của anh làm gì chứ ? ” Vy Vy mở mắt hỏi .
Tuy công ty Thời Ức là dưới trướng Phó thị , nhưng cô cũng không tội gì mà chạy đến tổng công ty .
Phó Hàn Tranh trực tiếp ôm người đứng lên , đưa vào phòng quần áo .
“ Thay quần áo đi , đi làm với tôi . ”