Sáng nay Lê Hinh Nhi mới nghe được đoàn làm phim nói tối qua Phó Hàn Tranh , tổng giám đốc của tập đoàn Phó thị tới thăm .
Cô ta hối hận không thôi , cô ta không muốn chúc mừng sinh nhật Mộ Vy Vy nên mới không đi ăn liên hoan với đoàn làm phim , không ngờ cũng vì thế mà bỏ lỡ cơ hội quen biết Phó Hàn Tranh Vì vậy , cô ta chờ tới khi Phó Thời Dịch quay xong đang ngồi nghỉ liền cầm đồ uống tới hỏi thăm , “ Cậu ba , nghe mọi người trong đoàn làm phim nói , tối qua tổng giám đốc Phó tới thăm bạn , có đúng không ạ ? ”
“ Ừ , thì sao ? ” Phó Thời Dịch cà lơ phất phơ cười cười .
“ Vậy thì . . . Tổng giám đốc Phó còn ở đây không ? ” Lê Hinh Nhi dịu dàng cười , “ Lúc trước , nhà họ Ngụy muốn hợp tác với tập đoàn Phó thị nhưng không thành , bạn trai tôi . . . vẫn luôn muốn tự mình gặp mặt tổng giám đốc Phó . ”
Cô ta không thể nói là bản thân muốn gặp Phó Hàn Tranh nên dùng Ngụy Tử Đình làm cớ .
“ Anh trai tôi bận rộn như vậy , không phải ai muốn gặp là gặp được . ” Phó Thời Dịch cúi đầu chơi di động , không chút để ý nói .
Nếu không phải vì muốn chúc mừng sinh nhật của bạn gái thì anh sẽ không tới đây .
Lê Hinh Nhi xấu hổ cười cười , cũng không dám mặt dày hỏi tiếp . Từ lúc bắt đầu quay phim tới giờ , cô ta vẫn luôn nỗ lực tạo mối quan hệ tốt với Phó Thời Dịch . Nhưng cậu chủ ăn chơi trác táng này không thèm để ý , lại chủ động đi tập diễn với Mộ Vy Vy , đồ đê tiện đó chưa từng làm cho anh ta cái gì .
“ Cậu ba , thực ra . . . Tôi và Mộ Vy Vy cũng coi như chị em , mẹ tôi tái hôn với cha cô ấy . ”
“ Cho nên ? ” Phó Thời Dịch hờ hững gật đầu .
“ Từ sau khi mẹ Vy Vy mất , cô ấy liền bỏ nhà đi theo mấy người đàn ông lớn tuổi . ” Lê Hinh Nhi nhìn Mộ Vy Vy đứng ở xa xa nghe điện thoại , giả vờ đau lòng mà thở dài .
“ Ồ. ” Phó Thời Dịch gật đầu . Đối một cô gái mới mười chín tuổi như Mộ Vy Vy thì anh trai anh ta hơi lớn tuổi thật .
Lê Hinh Nhi thở dài , thấm thía nói , “ Chúng tôi khuyên cô ấy bao nhiêu lần nhưng cô ấy đều không nghe . Cậu ba cũng coi như là sếp của cô ấy , nếu có cơ hội thì hy vọng anh khuyên nhủ cô ấy đừng lui tới với mấy người đàn ông như thế nữa , sớm quay về nhà . ”
Cô ta nói mấy lời này tự nhiên không phải hy vọng Phó Thời Dịch đi khuyên nhủ cô mà là muốn nói cho anh ta biết , cô có quan hệ mờ ám với mấy ông già , để tránh cho anh ta nảy sinh hứng thú với khuôn mặt như hồ ly tinh của cô .
Nếu để đồ đê tiện này ôm được đùi nhà họ Phó thì đối với nhà họ Lê hay nhà họ Chu đều không có lợi .
“ Chuyện này , tôi thực sự không khuyên được . ”
Phó Thời Dịch cười lạnh . Bảo anh ta đi khuyên cô chia tay với anh trai anh ta , có cho anh ta một trăm lá gan anh ta cũng không dám .
Lê Hinh Nhi thấy anh ta cười lạnh như vậy thì cho rằng anh ta đã hiểu ý cô ta nên âm thầm đắc ý .
Mộ Vy Vy muốn ôm đùi nhà họ Phó cũng phải xem xem bản thân có mấy cân mấy lạng , có xứng hay không với nhà họ Phó .
Vy Vy nghe điện thoại xong thì quay lại đi dặm phấn , lại gặp phải Lê Hinh Nhi .
“ Mộ Vy Vy , đừng tưởng rằng cô ký được hợp đồng với Thời Ức là có thể ôm được đùi nhà họ Phó nhé . ”
“ Theo tôi thì cô mới là người muốn ôm đùi nhà họ Phó đấy . ” Vy Vy lạnh lùng cười .
Mới sáng ra đã đi hỏi thăm mọi người trong đoàn về việc Phó Hàn Tranh tới thăm ban , chỉ sợ đang hối hận muốn chết vì chuyện không thể gặp được Phó Hàn Tranh .
Lê Hinh Nhi khinh miệt mà liếc cô một cái , cười lạnh , “ Đừng quên việc cô lên giường với Vương Vệ Đông , chúng tôi đều biết rõ ràng , cô muốn leo lên nhà họ Phó thì chờ mà xem mọi người đều biết chuyện xấu xa này đi . ”
“ Rõ ràng ? ” Vy Vy cười cười , ý vị sâu xa nói , “ Theo tôi thấy thì chưa chắc đâu . ”
Ảnh giường chiếu của Chu Mỹ Cầm vẫn luôn nằm trong tay cô .