Đáy mắt của Lê Hinh Nhi xẹt qua một tia ngoan độc , cắn răng nói , “ Không biết hôm nay làm sao mà em vừa nhìn vào mắt của Mộ Vy Vy thì như bị trúng tà vậy , không thể khống chế được bản thân , không thể nhập diễn được . ”
Vì cảnh quay hôm nay , tối qua cô ta đã chuẩn bị tới tận nửa đêm , vậy mà cả ngày nay chẳng diễn lần nào ra hồn cả .
“ Chẳng lẽ cô ta đang ép diễn xuất của em ? ”
“ Không có khả năng ! ” Lê Hinh Nhi kiên quyết phủ nhận .
Loại việc ép diễn này chỉ có người có thiên phú cực cao hoặc là những diễn viên gạo cội có kinh nghiệm lâu năm mới làm được .
Mộ Vy Vy mới vào nghề , lại còn chưa từng học diễn xuất , sao có thể làm được chứ ?
Cô ta NG liên tiếp như vậy chắc là do ghét Mộ Vy Vy quá nên không thể tập trung diễn được .
Quản lý không hỏi nữa , nhìn di động rồi nói , “ Em nghỉ ngơi cho tốt , chị gọi điện với công ty đã , việc em ngất xỉu trên phim trường chắc chắn sẽ bị đăng lên , chị sẽ bảo công ty cố gắng khống chế dư luận , không cần nhắc tới việc NG . ”
Việc Lê Hinh Nhi ngất xỉu đi bệnh viện cũng chẳng khiến việc quay chụp của đoàn phim phải chậm lại , đoàn phim dọn đồ tới một khu bình nguyên cách trường phim 2km , chuẩn bị quay cảnh Đường Thiếu Kỳ và Cố Trường Phong cưỡi ngựa truy đuổi và đánh nhau .
{ truyện được đăng duy nhất tại Haivuongtruyen.vn Tuyết Cơ , đọc truyện trên trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor, để ủng hộ edittor vui lòng truy cập haivuongtruyen.vn để đọc }
Vì Cố Trường Phong cần thay đổi tạo hình nên Vy Vy và đoàn làm phim tới chỗ quay trước .
Cô dắt lấy con ngựa mà bản thân sẽ cưỡi lúc diễn tới chỗ Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên , tạo dáng cho hai cô nàng chụp ảnh thỏa thích .
Kỷ Trình càng chụp càng thích , thèm nhỏ dãi nói , “ Ôi trời đất ơi , đại thần , cậu ngầu như thế , mình lại muốn gả cho cậu rồi . ”
“ Thôi đi , mình không muốn cưới cậu đâu . ”
Ba người đang vui vẻ chụp ảnh , cách đó không xa , nhóm fan của Phó Thời Dịch cũng vây lấy con ngựa mà Phó Thời Dịch sẽ cưỡi để chụp , có fan gan lớn còn nhảy lên lưng ngựa .
Bất chợt , có một người bất cẩn để đèn flash chiếu vào mắt con ngựa khiến con ngựa hoảng sợ , hí lên một tiếng rồi cất vó chạy như bay ra ngoài .
Cô gái cưỡi trên ngựa lúc trước còn chưa xuống dưới , sợ tới mức ôm chặt lấy cổ ngựa , vừa khóc vừa kêu cứu .
Nhân viên đoàn phim sợ ngây người , vội vàng đuổi theo . Nhưng mà , người làm sao đuổi kịp ngựa được , nên chỉ có thể trơ mắt nhìn con ngựa càng chạy càng xa .
Vy Vy nghe thấy tiếng , vội kéo lại dây cương để ngựa quay đầu , giơ roi thúc ngựa đuổi theo .
Cô cưỡi ngựa đuổi theo con ngựa bị làm hoảng sợ kia , lớn tiếng gọi cô gái trên lưng ngựa , “ Đừng sợ , giữ chặt dây cương , khống chế tốc độ của ngựa ! ”
“ Tôi sợ lắm , tôi không dám , cứu tôi , mau cứu tôi với ! ”
Cô gái sợ tới mức ôm chặt lấy con ngựa , mắt cũng chẳng dám mở .
Vy Vy nhìn phía trước , đằng trước là một sườn núi , nếu không dừng lại sẽ gặp nguy hiểm ngay .
Cô cắn răng , thúc ngựa chạy nhanh hơn , lao tới phía trước con ngựa đang sợ hãi kia rồi nhảy xuống . Ngay tại lúc con ngựa kia chạy tới thì xoay người trèo lên lưng ngựa , một tay nắm lấy dây cương , mau chóng khống chế tốc độ , của con ngựa , dừng lại ở chỗ an toàn , sau đó , cười khẽ , vỗ vỗ lên cô gái vẫn còn run rẩy ôm chặt lấy cổ ngựa .
“ Bây giờ an toàn rồi , không cần sợ hãi . ”
Cô gái này tên là Mạnh Tiểu Phỉ , là fan trung thành của Phó Thời Dịch , vừa nghe được giọng nói dịu dàng vang lên thì chậm rãi nghiêng đầu nhìn phía sau , nhìn ân nhân cứu mạng của mình .
Giữa trời chiều , thiếu niên tuấn mỹ trong bộ trang phục cổ đại , cười dịu dàng mà xán lạn . Trong chớp mắt , cô ta có cảm giác như bản thân vừa xuyên qua thời không , ngơ ngác nói , “ Tôi không sợ , có anh ở , tôi chẳng sợ cái gì cả . ”
Đúng vậy , hiện tại trong lòng cô ta , người vừa bảo vệ cô ta chính là một chàng hoàng tử từ trên trời giáng xuống , cứu cô ta khỏi nguy hiểm . Mặc dù , lý trí nói với cô ta rằng , chàng hoàng tử này là một cô gái , nhưng mà cô ta đã không thể khống chế được trái tim đang đập như một chú nai con chạy loạn trong lồng ngực .