Phó Hàn Tranh kinh ngạc , sau khi trầm mặc một lát , giọng nói trầm thấp vang lên , “ Em rất muốn biết ? ”
“ Ừm . ” Vy Vy bị gợi lên lòng hiếu kỳ .
Phó Hàn Tranh cười nhẹ , “ Muốn biết thì trở về sớm một chút . ”
“ . . . ” Vy Vy giật giật khóe miệng .
Cô mới không bởi vì chuyện nhàm chán như vậy mà trở về sớm đâu .
“ Tôi muốn tắm rửa đi ngủ , cúp máy đây . ”
Mặc dù Phó Hàn Tranh không nỡ cúp máy , nhưng vẫn chủ động cúp máy , không làm phiền cô nghỉ ngơi .
Vy Vy tắm rửa nghỉ ngơi , buổi sáng đúng giờ dậy sớm , hầu như đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống ở đoàn làm phim .
Sau khi ở lại cùng cô nửa tháng , Kiều Lâm cũng rời đoàn làm phim về thủ đô chuẩn bị công việc tuyên truyền sau này .
Vốn dĩ cho rằng ở chung một đoàn làm phim với Lê Hinh Nhi , sẽ có không ít xung đột , kết quả người ta vì giữ hình tượng trước mặt người khác , quả thật luôn tỏ ra dịu dàng lương thiện .
Cộng với cảnh diễn phối hợp giữa Đường Thiếu Kỳ và Lâm Thanh Tuyết cũng ít , ngoại trừ lúc hóa trang có thể gặp gỡ , bình thường đến mặt cũng không chạm .
Ngày tháng trôi qua thanh nhàn , nhoáng cái đã qua một tháng . Cuối cùng , đến cảnh của Đường Thiếu Kỳ và Lâm Thanh Tuyết , đó là cảnh sau khi Đường Thiếu Kỳ trở thành tay sai của tam vương gia Kim Quốc , Kim Quốc và Mông Cổ liên minh , mưu đồ chiếm đoạt Trung Nguyên , giang sơn của Nam Tống .
Đạo diễn và người của đoàn làm phim đều đây , cô đương nhiên không thể cự tuyệt .
Vừa bắt đầu , là cảnh Lâm Thanh Tuyết đối đầu với sát thủ Kim Quốc , sau khi đoàn người ngã xuống chính là lúc Đường Thiếu Kỳ ra tay , thực lực áp đảo , trọng thương Lâm Thanh Tuyết .
Kiếm của Vy Vy đã đâm tới , theo kịch bản yêu cầu Lâm Thanh Tuyết do Lê Hinh Nhi diễn phải tránh đi ,
kết quả cô ta chậm một bước , một kiếm đâm trúng cánh tay cô ta .
Tuy rằng là kiếm đạo cụ nên không sắc bén , nhưng tay của Lê Hinh Nhi cũng bị trầy da chảy máu .
“ Sao lại thế này ? ”
“ Làm sao vậy ? ”
Đạo diễn và người của đoàn phim vội vàng chạy lại , nhìn vết thương không nghiêm trọng mới thở phào nhẹ nhõm .
“ Ngại quá , là tôi không để ý , đừng trách cô ấy . ”
Lê Hinh Nhi che vết thương , mỉm cười hào phóng nói .
Không trách cô ?
Vy Vy nhướng mày , là cô ta tự mình không làm theo kịch bản , động tác chậm một nhịp , lại trách cô ?
“ Hinh Nhi , cô về khách sạn nghỉ ngơi đi , cảnh diễn hôm nay của cô cũng coi như là quay xong rồi . ”
Đạo diễn Dịch An nói xong , lại dặn dò quản lý và trợ lý của Lê Hinh Nhi , đưa cô ta trở về nhớ xử lý miệng vết thương đừng để nhiễm trùng .
Vy Vy và những diễn viên khác vẫn ở .lại phim trường , lại quay vài cảnh đến tối mới thu dọn trở về khách sạn .
Trên đường trở về trợ lý Tiểu Từ hỏi , “ Vy Vy . . . Chúng ta có cần đến thăm Lê Hinh Nhi không ? ”
“ Không cần đi . ” Vy Vy lạnh nhạt đáp .
Cô là dựa theo kịch bản , cô ta tự mình phản ứng chậm không tránh kịp , đây cũng không phải lỗi của cô , huống hồ cũng chỉ là trầy chút da , cũng không bị thương đến gân cốt .
Cô trở về khách sạn , như bình thường gọi điện thoại cho Phó Hàn Tranh , sau đó tắm rửa nghỉ ngơi .
Kết quả , hôm sau trời vừa sáng , quản lý Kiều Lâm từ thủ đô đã gọi điện thoại tới .
“ Vy Vy , Lê Hinh Nhi lại bắt đầu giở trò rồi , em mau xem Weibo . ”
Vy Vy ngồi dậy , “ Làm sao vậy ? ”
Kiều Lâm than thở , “ Em xem Weibo của cô ta thì biết . ”