Kỳ thi đại học càng ngày càng gần , mỗi ngày Vy Vy đều đang khẩn trương ôn tập .
Chớp mắt đã đến ngày chụp thử trang phục cho “ Trường Phong ” . Thời gian chụp ảnh là buổi chiều , cho nên buổi sáng vẫn đến trường học nửa ngày , chỉ xin nghỉ buổi chiều tới nơi mà Kiều Lâm đã bảo .
Bởi vì studio còn đang chụp nữ chính , chuyên viên trang điểm liền đi đến giúp cô hóa trang tạo hình .
“ Xinh đẹp chính là giúp chuyên viên trang điểm chúng tôi bớt đi không ít việc . ”
Làn da vô cùng mịn màng , lông mi vừa dài vừa cong , ngũ quan cực kỳ tinh xảo .
Cô chỉ cần dặm chút phấn , kẻ mắt một chút là xong .
Vy Vy nhìn vào gương , quay lại cười cười với thợ trang điểm .
“ Chị cũng rất xinh đẹp . ”
Chuyên viên trang điểm đã hơn 30 tuổi còn được cô khen như vậy thì cười hớn hở , “ Ái chà , miệng em ngọt thật đấy , nếu bàn về tuổi tác em nên gọi chị là cô ấy chứ . ”
“ Sao thế được , chị cùng lắm cũng chỉ hơn 20 thôi , sao gọi là cô được ạ ? ”
Thợ trang điểm là người ảnh hưởng trực tiếp đến hình ảnh cuối cùng của diễn viên trên màn hình , đương nhiên không thể đắc tội .
Hai người trò chuyện với nhau rất vui , một người trợ lý hóa trang vội vàng chạy đến đây .
“ Chị Hân , nữ chính yêu cầu dặm phấn , muốn chị đi qua đấy . ”
Chuyên viên trang điểm được gọi là chị Hân thở dài , “ Chỉ chỉnh trang lại mà thôi , nhiều người như vậy cũng không làm được sao ? ”
Chị ta phải phụ trách hóa trang tạo hình cho bốn người : nam chính , nữ chính , nam số hai , nữ số hai , còn phải kiểm tra việc tạo hình của các vai diễn phụ khác , dặm phấn mà còn muốn chị ta tự mình đi ?
“ Ảnh vừa chụp không thích hợp , muốn chỉnh sửa lại để chụp . ”
Chị Hân giúp Vy Vy vẽ xong mắt , buông bút kẻ mắt xuống , “ Nếu vậy thì cô giúp cô ấy làm tóc và thay quần áo vậy . ”
Bởi vì muốn chụp tạo hình nhân vật Đường Thiếu Kỳ mặc đồ nam nên trang phục rất đơn giản , rất nhanh đã chuẩn bị xong .
Vì thấy chưa đến lượt mình nên cô lấy sách ra , ngồi sang bên cạnh , vừa chờ vừa ôn tập .
Đợi gần một tiếng , nữ chính đã chụp ảnh , xong mang theo hai người trợ lý đi vào phòng hóa trang , nhìn thấy Vy Vy ngồi chỗ kia thì sắc mặt lập tức thay đổi .
“Mộ Vy Vy , thật sự là cô ? ”
Không sai , người đóng vai nữ chính Lâm Thanh Tuyết trong “ Trường Phong ” đúng là Lê Hinh Nhi .
Mấy ngày trước biết người đóng vai nữ số hai Đường Thiếu Kỳ là một người tên Mộ Vy Vy , cô ta còn đang nghĩ có phải là Mộ Vy Vy mà cô ta biết không hay là một nghệ sĩ khác trùng tên trùng họ với cô , không ngờ đúng là có thật .
Vy Vy liếc mắt nhìn thoáng qua , cũng không ngờ bộ phim mà Lê Hinh Nhi cố gắng muốn được diễn lúc trước lại chính là bộ “ Trường Phong ” này .
Lê Hinh Nhi đi qua , ngồi trước kính hóa trang , lạnh lùng trào phúng , “ Lại nói , tôi có thể đoạt được nhân vật nữ chính này cũng là nhờ cô , tôi nên cảm ơn cô thật tốt mới được . ”
“ Không cần cảm ơn tôi , cảm ơn mẹ cô là được rồi . ” Vy Vy nghiền ngẫm cười khẽ .
Xem ra Lê Hinh Nhi cũng không biết vai diễn này của cô ta là do mẹ của cô ta giành được .
Nhưng bà ta chắn sẽ không dám nói chuyện này cho người khác biết .
Lê Hinh Nhi không nghe hiểu ý trong lời nói của cô , ngược lại liếc mắt nhìn cô một cái , hừ lạnh , “ Xem ra cô đã hầu hạ đồng sự Vương rất tốt , khiến ông ta cực kỳ hài lòng nên còn cho cô vai nữ số hai này . ”
Chỉ có điều , nể mặt cô giúp cô ta giành được vai nữ chính này , nên dù cô có muốn diễn vai phụ cô ta cũng sẽ không ngăn cản .
Nhân viên công tác đứng ở ngoài cửa hô lên , “ Đường Thiếu Kỳ , đến lúc chụp tạo hình của cô rồi . ”
Vy Vy cất sách vào trong túi , đứng dậy chuẩn bị ra ngoài chụp ảnh .
Lê Hinh Nhi thấy cô không phản ứng lại nói một câu , “ Đúng rồi , sắp đến sinh nhật ông cụ Ngụy , anh Tử Đình sắp về , cô có biết không ?”