Vy Vy nhìn chứng cứ , ngơ ngác chớp chớp mắt , rồi chợt nhớ ra chuyện hôm trước cô và phải Phó Thời Khâm , về phòng thay quần áo nên quên luôn tờ biên lại trong túi áo .
Xem ra , tuy đã hủy thi diệt tích que thử thai nhưng vẫn bất cẩn để lộ sơ hở khiến họ phát hiện . “ Tôi mua cái kia nhưng không đại biểu tôi có thai được . ”
“ Kỳ kinh của em chậm một tháng rồi . ” Phó Hàn Tranh nói .
Vy Vy nghiến răng , ngay cả chuyện này anh cũng biết rõ ràng , “ Kinh nguyệt của tôi không đều . ”
Phó Hàn Tranh nhìn đồng hồ , “ Em còn hai phút . ”
“ Tôi thật sự không mang thai , nếu không tin , giờ chúng ta có thể tới bệnh viện kiểm tra . ” Dù sao , chỉ cần không phải đứng trước của cục dân chính là được .
Phó Hàn Tranh bình tĩnh ngồi đó , trong mắt không gợn sóng , “ Xong xuôi rồi đi . ”
“ Tổng giám đốc Phó , anh bình tĩnh một chút , đây là việc lớn của đời người , anh đừng xúc động như vậy . ” Vy Vy nhẫn nại khuyên can .
Phó Hàn Tranh , “ Tôi rất bình tĩnh . ”
Vy Vy thở dài , nghiêm túc phân tích cho anh , “ Anh vì hoài nghi tôi có thai nên mới muốn kết hôn với tôi , nhưng chẳng phải anh nên xác định chuyện tôi có mang thai thật không trước sao ? ”
“ kết hôn rồi có con hoặc là có con trước rồi mới kết hôn đối với tôi đều giống nhau . ” Phó Hàn Tranh nói .
Dù sao thì , sớm muộn gì anh cũng sẽ lấy cô .
Vy Vy khóc không ra nước mắt , “ Nhưng tôi chưa từng nghĩ tới việc sẽ gả cho anh . ”
Nghe anh nói thì ý của anh là dù trong bụng cô có con hay không thì anh vẫn sẽ kết hôn .
Em còn một phút . ” Phó Hàn Tranh nhắc nhở .
Vy Vy thực sự muốn quỳ xuống trước mặt anh , “ Tổng giám đốc Phó , tôi không chấp nhận một cuộc hôn nhân không có tình yêu . ”
Phó Hàn Tranh vươn tay cởi dây an toàn cho cô , bình tĩnh nói , “ Tôi yêu em là đủ rồi , em có thể chậm rãi yêu tôi . ”
Vy Vy túm chặt lấy dây an toàn , thực sự muốn khóc đến nơi , “ Phó Hàn Tranh , chúng ta thực sự cần bình tĩnh một chút . Cả hai chúng ta đều không hiểu biết gì nhiều về nhau , vội vàng kết hôn như vậy không tốt . ”
Phó Hàn Tranh cởi dây an toàn xong , hơi cúi người nói , “ Tôi nghĩ , tôi đủ hiểu về em rồi . ”
“ Nhưng tôi không biết gì về anh hết . ”
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lát , nhẹ nhàng nói , “ Em muốn biết gì về tôi thì có thể hỏi thẳng tôi luôn , tôi sẵn lòng để trả lời . ”
Vy Vy hiểu ra , dù nói kiểu gì anh cũng không nghe , vì thế cố ý rơm rớm nước mắt , bắt đầu phát huy kỹ thuật diễn siêu cao của mình , “ Tôi không muốn . . . Giống mẹ của tôi , gả cho một người đàn ông tôi không yêu , cuối cùng rơi vào kết cục bi thảm như vậy . ”
Năm đó , Lê Gia Thành dùng thủ đoạn khiến Mộ Dao có thai , cho nên Mộ Dao không thể không gả cho ông ta , sinh Mộ Vy Vy .
Giọng nói nghẹn ngào run rẩy của cô gái khiến tim của Phó Hàn Tranh hơi run lên , anh sững người một lát .
Người ta thường nói , hôn nhân bất hạnh của cha mẹ sẽ để lại bóng ma trong lòng con cái , hôn nhân của cha mẹ cô không chỉ dừng lại ở hai chữ bất hạnh mà thôi .
Vì vậy , giọng điệu của anh càng mềm mỏng hơn , “ Cho nên , giờ em muốn sao ?
Vy Vy ngẫm nghĩ một lát , cũng không dám yêu cầu quá mức , chỉ nói , “ Không bằng trước đừng kết hôn , chúng ta từ từ tìm hiểu nhau , nếu thích hợp thì yêu nhau , còn chuyện kết hôn thì để sau này hãy nói . ”
Phó Hàn Tranh cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trong tay , suy nghĩ thật lâu rồi nói , “ Mợ Phó và bạn gái , em chọn một đi . ”
Vy Vy thấy anh thoái nhượng , cẩn thận hỏi , “ Còn có . . . Lựa chọn khác sao ? ”
Phó Hàn Tranh khẽ híp lại , “ Nếu không , để tôi chọn ? ”
“ Bạn gái , bạn gái , bạn gái . . . ” Vy Vy ủ rũ , buộc phải đưa ra lựa chọn .
Còn có chuyện bị buộc có bạn trai sao ? Mặc dù bạn trai đẹp trai tới mức nhân thần phẫn nộ , nhưng bây giờ cô thật sự không muốn a.
Phó Hàn Tranh vừa nói không kết hôn thì Phó Thời Khâm , người ngồi ở phía trước lập tức khó chịu , “ Em bận việc cả buổi , nào là chuẩn bị giấy chứng nhận , nào là mua hoa , bản thân anh còn hoãn một cuộc họp tới ngày mai để tự đi chọn nhẫn , bây giờ đều đã tới đây , lại nói không kết hôn liền không kết hôn sao ? ”