Ăn Hết Giới Giải Trí

Chương 111

Trans: Atiso
Dưới sự bức bách im lặng của Thẩm Chi Diễn, Thẩm Thận chỉ có thể thành thật khai báo hết quá trình mọi chuyện, thậm chí bị ép giao hàng tích trữ của mình ra-biên tập phim của CP Sinh Khương.
Thẩm Chi Diễn: "..."


Ấn tượng của anh về Thẩm Thận, vẫn dừng lại ở mấy năm trước, không thể nào trò chuyện, làm gì cũng đều im lặng, sau này Thẩm Thận vào công ty, hai người trao đổi càng ít hơn, trừ lần nào đó đột nhiên Thẩm Thận chạy đến trước mặt mình, không đầu không đuôi mà hỏi anh có nhận định như thế nào khi mình gia nhập công ty, sau khi anh trả lời, Thẩm Thận phẫn nộ chạy đi mất, về sau càng trở nên trầm tĩnh.


Thẩm Chi Diễn cũng không ngờ tới,
Thẩm Thận không phải đang bùng nổ trong im lặng, mà là trực tiếp thay đổi trong im lặng.
Anh chỉ vào một video tên [Khế ước cầm tù "Nữ A nam O"], hỏi: "Bình thường cậu coi những loại như thế này?"
Thẩm Thận: "..."


Đỉnh Everest anh ta giẫm lên ầm ầm sụp đổ, trái đất nổ tung, cả vũ trụ quy về hư vô.
Trái đất cứ hủy diệt đi! Xấu hổ quá đi mất!!
Thẩm Chi Diễn đợi một lúc, không đợi được câu trả lời của Thẩm Thận.
Nhìn qua, chỉ thấy mặt anh ấy thẫn thờ, giống như bị ngắt kết nối.


Thẩm Chi Diễn: "...Thẩm Thận?"
Thẩm Thận lấy lại tinh thần, sắc mặt còn tái nhợt hơn trước đó.
Hóa ra...Anh ấy vẫn còn sống sao?
Thẩm Chi Diễn vẫn đang đợi anh ấy trả lời.
Thẩm Thận há miệng thở dốc, lại không nói nổi nửa chữ.


Đúng lúc này, điện thoại Thẩm Chi Diễn vang lên, anh bắt máy: "Sao thế Khương Khương?"
Thẩm Thận nhìn bóng lưng Thẩm Chi Diễn rời đi, xíu nữa thì hạ đường huyết ngồi trên mặt đất.
Hu hu hu hu, từ nay về sau, Khương Đào chính là chị dâu của tôi!!
Thẩm Chi Diễn cầm điện thoại đi tới một bên.


"Em nói đi, có chuyện gì?"
Khương Đào đáp: "Tôi xem kịch bản rồi, không thành vấn đề, tôi sẽ nhận nó!"
Thẩm Chi Diễn không nghĩ tới cô thế mà lại quyết định nhanh như vậy, suy cho cùng Khương Đào đối với chuyện công việc gần như đều giao cho Đồng Đồng quyết định.


Mà dựa vào tính cách thận trọng của Đồng Đồng, vai nữ chính phim điện ảnh đầu tiên của Khương Đào, chắc chắn cô ấy sẽ càng thêm cẩn thận, nói không chừng còn phải họp nội bộ công ty, thế nên Thẩm Chi Diễn dự tính, nhanh nhất cũng phải một hai tuần sau, ai biết được mới một buổi chiều Khương Đào đã quyết định rồi.


Đối với thắc mắc của Thẩm Chi Diễn, Khương Đào đắc ý nói: "Bởi vì đúng lúc chị Tang gọi điện cho tôi, tôi nói với chị ấy, chị ấy vừa hay cũng đang bàn bạc kịch bản này, chị ấy nói kịch bản này không tệ, nhưng bởi vì không phù hợp với phạm vi diễn xuất của chị ấy, nên đành từ bỏ, nhưng chị ấy đề nghị tôi nhận kịch bản đó."


Thẩm Chi Diễn: "Thì ra là như vậy."
Sự việc suôn sẻ đương nhiên rất tốt.
Nhưng chuyện này có sự can thiệp của Tang Linh, anh luôn có loại dự cảm chẳng lành.
Quả nhiên, Khương Đào nhanh chóng nói: "Nhưng mà, chúng tôi phải thêm một điều khoản nữa vào hợp đồng."
Thẩm Chi Diễn: "Thêm gì?"


Khương Đào: "Anh phải viết rõ trên hợp đồng, chỉ cần tôi đồng ý đóng phim, thì sau khi quay hình kết thúc, anh phải mời tôi đi ăn loại thịt kia!"
Thẩm Chi Diễn: "..."
Anh gian nan hỏi: "Đây...cũng là Tang Linh nói cho em?"


Khương Đào: "Đúng! Chị Tang nói rồi, hứa hẹn suông thì không tính, chỉ có viết trên hợp đồng, mới có thể bảo đảm quyền lợi của tôi, ai mà biết được sau này anh có nuốt lời hay không!"
Thẩm Chi Diễn: "..."
Đừng lại gần Tang Linh.
Sẽ trở nên bất hạnh.
*******


Thẩm Chi Diễn viện cớ sau khi gặp biên kịch và đạo diễn, mới có thể ký hợp đồng, trì hoãn điều khoản mà Khương Đào nói.
Chỉ đáng tiếc, trì hoãn thế nào đi nữa, mỗi tuần bọn họ còn phải ghi hình "Tiến hành yêu đương" cùng nhau.
Chủ đề tuần này là cha mẹ-con cái.


Kiều Thi Thi có lòng tìm tới mấy đứa trẻ bình thường đóng vai con của bọn họ.
Thế nên, bọn họ cũng tới sớm trước giờ quay, trước tiên làm quen với mấy đứa nhỏ, để tránh lúc phát trực tiếp bị lúng túng.
Nhưng mà Thẩm Chi Diễn vừa tới khách sạn, thì thấy Khương Đào và Tang Linh đang đi cùng nhau.


Thẩm Chi Diễn: "..."
Rốt cuộc vẫn trốn không thoát.
Ai biết tới gần, mới phát hiện các cô thế mà lại đang thảo luận chuyện giáo dục trẻ nhỏ.
Từ nhỏ Khương Đào là cô đơn mà trưởng thành.


Lúc nhỏ cũng hâm mộ những đứa trẻ khác có thể cùng nhau chơi đùa, sau khi lớn lên tìm thấy Lương Thực Dự Trữ, nhưng cô vẫn rất yêu thích những đứa trẻ thơm ngọt ngào, mềm mại.
Trước đây cô cùng Chu Chí Lan tới một quán cơm riêng tư để ăn cơm.


Đứa bé Đường Đường của quán ăn đó vô cùng đáng yêu, sau khi Khương Đào ăn mất vận rủi trên người cô bé, nghe Chu Chí Lan nói, cô bé đã tốt hơn nhiều rồi, bác sĩ nói trí lực của cô bé cũng đang dần khôi phục, không đến mấy năm nữa sẽ giống như người bình thường thôi.


Về sau Khương Đào còn ghé qua quán ăn đó mấy lần, Đường Đường rất dính cô, nếu cô bé không phải con của người ta, cô thật sự muốn trộm đi.
Lần này thì tốt rồi, cô cũng có đứa bé của riêng mình rồi nha~


Tuần này Khương Đào học rất nhiều, vô cùng tự tin chuẩn bị đón tiếp đứa trẻ của mình.
Nhân viên công tác còn giới thiệu với bọn họ về tình hình của đứa bé này.
"Cậu bé tên là Niên Niên, năm nay năm tuổi, tính cách cũng rất ngoan, nhưng có hơi kén ăn và thích khóc."


"Kén ăn?!" Khương Đào không tin nổi nhìn nhân viên công tác, "Con nhà tôi làm sao sẽ kén ăn chứ? Có phải bế nhầm không?"
Nhân viên công tác: "..."
Khương Đào ngờ vực nhìn Thẩm Chi Diễn: "Chẳng lẽ là giống anh?"


Hình như cũng hợp lý, suy cho cùng nếu lúc đó người "sinh con" là Thẩm Chi Diễn, con giống anh một chút, cũng rất bình thường.
Thẩm Chi Diễn: "..."
Nhân viên công tác giới thiệu tình hình cơ bản của đứa bé xong, liền dẫn bọn họ đi gặp Niên Niên.
Vừa mở cửa.


Khương Đào nhìn thấy một đứa bé mặc bộ đồ khủng long, đôi mắt to tròn, lông mi dài giống như cái quạt nhỏ, chớp chớp, vô cùng dễ thương.
Tổ đạo diễn nắm tay cậu bé: "Niên Niên, đây chính là ba và mẹ trong trò chơi của con, bọn họ sẽ giống như ba mẹ thật sự yêu thương con, bảo vệ con."


Niên Niên sợ sệt ngẩng đầu.
Trẻ con vô cùng nhạy cảm, mặc dù Khương Đào đã tận tâm thu lại hơi thở của Thao Thiết, nhưng cậu bé vẫn bất an, chuyển hướng qua Thẩm Chi Diễn: "Ôm~"
Khương Đào: "!!!"
Vì sao bé con lại thích Thẩm Chi Diễn mà không thích cô!


Thẩm Chi Diễn ngược lại không bất ngờ, anh vẫn luôn nhận được sự yêu thích của trẻ con.
Anh đi lên trước, bế Niên Niên lên.
Niên Niên nhanh chóng quen thuộc với anh, ngoan ngoãn vùi đầu trong cổ anh.
Sự nhút nhát ban đầu cũng dần biết mất, dần dần lộ ra nụ cười.


Chỉ là, mặc dù cậu bé không cho Khương Đào ôm, lại vẫn hay nhìn trộm Khương Đào.
Khương Đào cắn môi tủi thân.
Thẩm Chi Diễn nhỏ giọng nói với Niên Niên: "Mẹ rất yêu con, đi ôm mẹ được không nào?"
Niên Niên chỉ tay không nói.
Thẩm Chi Diễn chỉ có thể nhẫn nại vỗ về cậu bé.


Cuối cùng, Niên Niên từ trong ngực Thẩm Chi Diễn đi xuống, chầm chậm xê dịch đến bên chân Khương Đào, ngửa đầu, nhẹ nhàng kéo góc váy cô.
Khương Đào cúi đầu.
Hai đôi mắt hạnh cực giống nhau đối diện nhau.
Khương Đào do dự: "Con có muốn chơi tàu bay không?"


Niên Niên mở to hai mắt, liên tục gật đầu.
Khương Đào liền luồn tay xuống dưới nách bế cậu bé lên, tức khắc, hương sữa êm dịu xâm nhập vào khoang mũi của cô.


Hiện tại cô đã không còn là người ôm trẻ con cứng nhắc lúc trước nữa, vô cùng thuần thục đổi tư thế, đỡ lấy mông Niên Niên, sau đó nhảy lên.


Niên Niên lần đầu tiên chơi trò bay bay này, vui vẻ cười khanh khách không ngừng, không lâu sau, sự sợ hãi với Khương Đào cũng biến mất, hai người vừa cười vừa ồn ào.


Đợi Khương Đào dừng lại, trán Niên Niên đã lấm tấm mồ hôi, nhân viên công tác định đưa cậu bé đi thay đồ, cậu bé cũng mặc kệ, ôm chặt cổ Khương Đào.
Cuối cùng vẫn là Thẩm Chi Diễn ra tay.
Nói hết lời, mới khuyên được Niên Niên, để cậu bé thay quần áo.


Chỉ là trước khi Niên Niên bị ôm đi, chu môi hôn xuống mặt Khương Đào một cái, giọng đáng yêu nói: "Mẹ thơm thơm con đi ~ Niên Niên yêu mẹ nhất~"
Trái tim Khương Đào sắp tan chảy rồi.
Hu hu hu hu, trẻ con là thứ đáng yêu nhất trên thế giới!
Thẩm Chi Diễn: "..."


Tổ tiết mục có phải thật sự đã tìm đứa bé dựa theo tính cách của Khương Đào không?
Thủ đoạn nhỏ này giống mẹ nó như đúc.
*******
Thẩm Thận đi qua đi lại trong phòng, hôm nay nghỉ phép, lại đúng lúc gặp phát sóng trực tiếp tập bốn của "Tiến hành yêu đương".


Anh ấy đã ngứa ngáy tim gan từ lâu, muốn xem, nhưng nhớ tới hình tượng sụp đổ trước đây của mình, lại kiềm chế dục vọng của bản thân.
Cuối cùng, anh ấy vẫn quyết định không xem.
Trong tay còn có một hạng mục kế hoạch xảy ra chút vấn đề, anh ấy chuẩn bị đi tìm ba để thương lượng một chút.


Lúc anh ấy cầm bản kế hoạch đi tới cửa thư phòng của ba, đúng lúc đụng phải Dung Mạn Trăn tới đưa nước hoa quả.
Dung Mạn Trăn nói: "Ba con từ sau ngày anh con đi, tâm trạng vẫn luôn không tốt, gần đây bệnh cao huyết áp của ông ấy lại tái phát rồi, lát nữa con chú ý một chút, đừng chọc giận ông ấy."


Thẩm Thận: "Con biết rồi."
Thẩm Thận gõ cửa, lại không nhận được phản hồi.
Anh ấy dùng thêm lực, vẫn không có phản ứng như cũ.
Anh ấy theo bản năng nhìn Dung Mạn Trăn.
Sắc mặt Dung Mạn Trăn khẽ đổi: "Ba con sẽ không ngất xỉu rồi chứ..."
Bà run rẩy đi lấy chìa khóa.


Thế nhưng Thẩm Thận đã đợi không nổi nữa, trực tiếp dùng sức phá cửa phòng.
Thẩm Thế An đang ngồi trước bàn đọc hoảng loạn đứng dậy, bởi vì động tác quá lớn, một cái tai nghe không dây "lạch cạch" rơi trên mặt đất.
Thẩm Thế An vừa kinh ngạc vừa tức giận: "Các người làm gì thế!"


Thẩm Thận nhíu mày: "Vừa rồi con gõ cửa, ba không trả lời, con với mẹ lo lắng..."
"Khụ, ba không sao." Ánh mắt Thẩm Thế An mơ hồ, "Ba đang xử lý công việc, hai mẹ con không có chuyện gì, thì đi trước đi."


Thẩm Thận nghi ngờ nhìn ông, nhớ tới trước đây trợ lý có nói với anh ấy, gần đây lừa đảo qua điện thoại vô cùng ngang ngược, với những người già nhiều tiền như ba của anh ấy, rất dễ trở thành đối tượng bị lừa đảo, ông luôn dùng tay chặn màn hình, sẽ không phải bị lừa, đang coi thứ gì đó chứ?


Thế là anh ấy giả bộ không biết gì, nói với Thẩm Thế An: "Được, vậy ba làm việc đi, con với mẹ đi trước."
Thẩm Thế An thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng Thẩm Thận đột nhiên quay người, lấy tư thế nhanh như chớp xông tới phía sau lưng ông, ngăn động tác muốn tắt màn hình của ông.


Hơn nữa, bởi vì Thẩm Thế An không cẩn thận làm vỡ tai nghe bluetooth, máy tính và tai nghe mất kết nối, âm thanh quen thuộc truyền tới.
"Trong tập thứ ba, các đôi CP của chúng ta đã cảm nhận cảm giác mang thai, thế nên tập này, chúng ta sẽ cảm nhận khoảng thời gian thú vị ấm áp của tình phụ tử.”


Thẩm Thận và Dung Mạn Trăn đồng thời nhìn về phía Thẩm Thế An.
Tuy Thẩm Thế An da mặt dày có kinh nghiệm lão luyện bao năm trên thương trường, cũng không chịu nổi.
"Ba...ba chủ yếu là, muốn tìm hiểu anh con một chút, sự nghiệp..."


Căn bản Thẩm Thận sẽ không bị những lời nói này của ông lừa gạt, sâu xa nhìn Thẩm Thế An: "Không phải lần trước ba nói, đây là thứ kỳ quái sao?"
Thẩm Thế An: "..."
Thẩm Thận: "Con sẽ nói cho anh hai."
Thẩm Thế An: "...Nghịch tử."
Thẩm Thận lấy điện thoại ra, muốn gửi tin nhắn cho Thẩm Chi Diễn.


Thẩm Thế An: "...Con dừng tay, khụ, chúng ta cùng nhau xem."
Thẩm Thận: "...Chốt đơn."