Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 48: Nhặt được của rơi.

- Này mày, nói tao với mới mày khi không được phân phó cho cái nhiệm vụ lấy đầu người, mà còn là người thường, tao thấy giống như dùng dao mổ trâu giết gà!


Trong hẻm tối, thanh âm của tên đầu đinh xăm mình này dị thường chói tai, miệng không ngừng phì phèo khói thuốc, trong lúc nói mùi hôi thối không ngừng từ miệng hắn phả vào mặt tên đeo kính đang đi cùng.


- Mẹ nó! Tao nói bao nhiêu lần rồi, nói chuyện quay cái mặt mày qua chỗ khác! Mẹ kiếp không biết mày chui từ cống nào ra nữa! Tao nói mày biết rằng, cái nhiệm vụ này giá cả cũng 20 ức, tuy chủ nhân của nhiệm vụ thăng thiên rồi nhưng dù sao đây là uy tín của [Ác nhân] chúng ta, phải làm cho đàng hoàng! Khụ..khụ


Tên đeo kính dáng người gầy gò như thể một ngọn gió cũng có thể thổi bay, cầm lấy khăn tay ra ho sặc sụa, nhắm chừng tên đầu đinh hà hơi vài phát nữa chắc đi đời.


- Xì! Chỉ là một thằng Thẩm Ngôn bình thường có chút giỏi võ, mình tao cắt đầu nó xuống là đủ..Thẩm Ngôn…Thẩm Tứ…haha..có khi nào thằng này là con rơi con rớt gì của thủ lĩnh không.haha..a.a!
Ầm!! Phốc!!!


Tên đeo kính đang lững thững đi tới, nghe tên đầu đinh này bép xép bỗng chốc tái mặt, khí thế khủng khϊế͙p͙ nháy mắt tràn ra, gân tay nháy máy bạo phát.


Hắn như một tia chớp nắm đầu thằng đầu đinh oanh thẳng vào bức tường trong hẻm. Đôi mắt lạnh giá nhìn tên tên này như nhìn người chết. Thằng này rõ rằng là hệ Nhanh nhẹn Nhị tinh – N .


- Mày nên biết cái gì nói được, cái gì không nói được, thủ lĩnh không thể phạm, nếu có lần sau, tao bẻ đầu mày xuống!!!
- Dạ! Dạ!


Thằng đầu đinh mặt mũi bầm dập, tuy bị tên N này hành hung nhưng dù sao cũng là hệ Sức mạnh Nhất tinh – S nên sức chống chịu tương đối khá, nếu không đầu đã nát như tương rồi.
.....
- Là hai tên đó! Có vẻ bọn chúng đang có xung đột nội bộ à?


Thẩm Ngôn lúc này đang trên ngọn cây gần đó quan sát hai tên cường hóa, nhờ vào Iris ‘tàng hình’ trước mọi hệ thống nên hắn có thể dễ dàng tiếp cận cùng thăm dò.
- Iris, từ bảng thuộc tính, có thể quan sát được kỹ năng chúng sỡ hữu không?


- Không thưa chủ nhân, bản thuộc tính chỉ thể hiện được tên, đẳng cấp cùng hệ của người cường hóa mà thôi!
- Nói không chừng chúng còn là bài chưa lật!
Thấy bảng thuộc tính không mang lại thông tin hữu ích gì nhiều, Thẩm Ngôn quay xuống nói với Thẩm Nhất đang đứng dưới gốc cây.


- Thẩm Nhất, ngươi đi trước xung phong, ta phía sau bọc hậu, nhớ giết một người được rồi, để lại một người!
- Dạ! Chủ nhân!
Buổi tối, Thẩm Ngôn cùng tên bảo tiêu như u linh lướt đến tiếp cận hai tên cường hóa.


Thẩm Nhất trong lúc tiếp cận, cơ thể rơi vào trạng thái chiến đấu, tùy thời có khả năng giết địch.
- Ê mày, có người đang tới!
Tên đầu đinh S lọ mọ bò dậy thì thấy một tên tráng háng cao to đen hôi đen chậm rãi đi về phía này, nói cho N .


Tên N quay người, lại thần thức quét qua một lần tên cao to này, không phát hiện hệ thống cùng khí tức võ giả, nhưng [Cảnh báo nguy hiểm] một kỹ năng bị động của hắn lúc này đang ầm ầm cảnh báo mối nguy cơ đến tính mạng hắn trong não hải.


Hắn cảm giác như tên này không bình thường, nhưng không biết là chỗ nào…
Bỗng…
Ầm! Ầm! Ầm!
Thẩm Nhất như đầu tàu xe lửa nháy mắt phóng thích khí tức Nhị tinh sơ kỳ, không nói một lời [Xung phong] kích hoạt ầm ầm lao về phía hai tên cường hóa.


Trong sát na nhận ra nguy hiểm, trị số Nhanh nhẹn của tên N kích hoạt đến tận cùng, hai bắp chân cơ xương toàn bộ rách nát kéo lấy cơ thể né qua một kích này, nhưng cũng bị cỗ sức mạnh khủng khϊế͙p͙ của Thẩm Nhất chấn ngã vào bức tường đối diện.


Tên S thì thảm hại hơn lãnh trọn một kích của Thẩm Nhất, hai tay cùng ngực bị tông vào hoàn toàn vỡ nát, văng ra phía xa nằm bất động.
- Mẹ nó! Tại sao tao không phát hiện ra hệ thống của mày! Tại sao nơi chết tiệt này lại có một thằng cường hóa S ?


Tên N từ trong đống đổ nát chật vật đi ra, quần áo rách nát không chịu nổi, hai chân đã bê bết máu, mắt kính hắn đã bể nát từ bao giờ, lộ ra đôi nhãn cầu long sòng sọc như linh miêu. Hắn bị [Xung phong] của Thẩm Nhất tạo hiệu ứng khiêu khích trong 15s.


Giờ phút sinh tử quan đầu, biết tên S này không dễ chọc, N nhanh chóng lấy ra con bài chưa lật.
[Tiến hóa] kích hoạt!


Tên N mở miệng gào to, trên thân phủ đầy một tầng lông đen tuyền, 4 chi hoàn toàn biến đổi, móng ở hai tay hai chân cốn tốc dài ra, hàm răng cũng dài ra 4 cái răng nanh. [Tiến hóa] hoàn thành, một con mèo đen cỡ một con báo Nam Phi lao thẳng đến Thẩm Nhất với tốc độ 100km/h.


Dưới ánh trăng chiếu rọi, đôi mắt ánh lên màu đỏ khát máu vô cùng dọa người. Nó giơ lên móng vuốt chém mạnh về phía cổ Thẩm Nhất.
Nhìn Thẩm Nhất vẫn đứng bất động, nó hiện ra nụ cười quỷ dị.
- Mày chết đi! [Xé xác]


Hai móng vuốt của nó đỏ lên nóng như hỏa lò cào xé vào Thẩm Nhất.
Keng!
Tiếng móng vuốt va chạm vào cổ Thẩm Nhất như tiếng kim loại va chạm vào nhau. Móng vuốt con mèo đánh vào người Thẩm Nhất như phủi bụi, [Mình đồng da sắt] phát động, Thẩm Nhất cười cười oanh thẳng một đấm vào đầu con mèo.


Nó muốn lách mình né tránh nhưng là khoảng cách quá gần nên né không kịp.
Phốc!
Một cánh tay của nó nháy mắt bị oanh bay, máu tươi vẩy ra, rơi cả lên người Thẩm Nhất.
- Tại sao có thể! Phốc! Nhị tinh đỉnh phong Tại sao, tại sao, tao không nhận biết thực lực của mày trước đó chứ


Đây là đặc tính của Iris, ‘tàng hình’ không bị hệ thống khác phát hiện cho tới khi toàn diện bạo phát khí tức, đối thủ mới nhận biết được đẳng cấp chính xác của hệ thống, Thẩm Nhất được Iris [Đồng hóa] nên dĩ nhiên, Thẩm Nhất cũng được xem như một phần của Iris.


Dưới trạng thái khiêu khích của [Xung phong] vẫn còn kích hoạt, con mèo điên cuồng công kích về phía Thẩm Nhất.
Keng..keng..keng
Tia lửa bắn ra bốn phía, đẳng cấp cao hơn làm hắn chèn ép hoàn toàn con mèo đen.
- Nên đến lúc ta ra tay rồi!


Thẩm Ngôn nãy giờ núp trong bóng tối gần đó, sau khi quan sát đối thủ đã dốc hết con bài chưa lật, đã đến lúc hắn ra tay.
Song Long Kiếm hai tay hai thanh, Thẩm Ngôn hít sâu một hơi, đây là lần đầu tiên chiến đấu với người cường hóa, hắn có chút hưng phấn.


[Thiểm điện bộ cước] phát động, Thẩm Ngôn rền vang tiếng động cơ oanh minh như một tia chớp nháy mắt tiếp cận sau lưng con mèo, thực lực Nhanh nhẹn bạo phát, hai thanh kiếm mang theo hàn quang cắt ngang hư không trảm thẳng vào cổ nó.
Keng!


Nơi va chạm lóa lên quang hoa chỉ làm rớt vài sợi lông trên cổ nó, Thẩm Ngôn thoáng nhíu mày, Nhanh nhẹn vẫn không đủ a..
- Hahaha, một N cũng đòi đánh lén N ? Cho bố mày xin cái tuổi…


Con mèo đang điên cuồng công kích Thẩm Nhất, hai bên đang cục diện giằng co thì con mèo bất ngờ kinh hãi phát giác mình bị đánh lén, trong lúc tưởng mình sắp về chầu ông bà thì nhận ra khí tức chỉ là một tên N , hắn thoáng chốc thả lỏng, đang định nói vài câu trang bức thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho câm nín.


- Hệ Nhanh nhẹn không được? Vậy Sức mạnh thì như thế nào?


Hệ Sức mạnh nhanh chóng bạo phát, cơ bắp Thẩm Ngôn nháy mắt rung lên, từng sợi co giãn nén ép tăng gấp 500 lần người thường, hắn vận dụng linh lực từ tu vi luyện khí đỉnh phong quán chú vào hai thanh kiếm làm chúng lóa ra quang mang sáng chói , toàn lực ở nơi tay chém thẳng vào đầu con mèo.
Xoẹt!


Theo hai thanh kiếm chém xuống, nhất thời bị chói mắt không né kịp, đầu con mèo bị chém thành bốn đoạn, máu tươi văng tung tóe trên nền đất, thân thể nó vô lực ngã quỵ xuống đất. Đến chết nó cũng không thể tin được hôm nay gặp phải vận khí cứt chó bị một đứa ất ơ vừa N vừa S lại còn có tu vi luyện khí kỳ chém giết. Xem như xui xe 18 đời nhà mèo.


Thẩm Nhất nhanh chóng thu hồi khí thế, đến bên Thẩm Ngôn
- Chủ nhân không sao chứ?
Thẩm Ngôn lúc này đang ngồi khụy dưới đất, mồ hôi đầm đìa.
- Mẹ nó! Vượt cấp chiến đấu đúng là khó khăn mà! Hai kích toàn lực làm độ quá tải của mình nháy mắt tăng 20%!


Phải biết Độ quá tải thể hiện giới hạn chịu đựng của hệ thống đối với cơ thể tiến hành tính toán, chỉ hai kích toàn lực đã kéo của Thẩm Ngôn mất hai thành, cái này nếu trong cuộc chiến lâu dài là vô cùng nguy hiểm.


Thân thể con mèo sao khi chết trở lại thành hình người rồi nhanh chóng hóa thành bụi phấn tiêu tán trong thiên địa. Để lại một con chip tròn nằm trơ trọi trên mặt đất cùng một chiếc nhẫn bạc.
Thẩm Ngôn hai mắt hiếu kỳ tới gần nhặt con chip và cái nhẫn lên, bỗng chốc thấy được dòng trạng thái của chiếc nhẫn.


[Nhẫn trữ vật]
Đẳng cấp: Nhị tinh
Kích thước: 10x10x10
Trạng thái: vô chủ
- Haha..vô tình nhặt được bảo a!


Thẩm Ngôn vô cùng mừng rỡ, cái vật phẩm này lúc trước hắn thấy trong Vạn thương thành giá lên đến 40 chip hạ cấp, cả một gia tài, nhanh chóng [Đồng hóa] để nhận chủ. Thẩm Ngôn nhìn vào trong nhẫn, nhanh chóng hít một ngụm khí lạnh.


Bom khói x10, bom choáng x , lựu đạn x20, súng ống nhất tinh có hai ba thanh chưa kể chip hạ cấp có đến 50 chiếc, còn có một chip trung cấp và một cái thẻ đen hắn chưa biết là cài gì.


Cái này quả thật nếu hắn không chớp nhoáng giở ra thủ đoạn giết chết con mèo kia trong lúc nó còn đang đắc ý chỉ sợ lúc này ai chết về tay ai còn chưa biết được.


Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, đảo qua Thẩm Nhất đang đứng gần đấy rồi lặng lẽ đeo chiếc nhẫn bạc lên ngón tay của mình. Nhặt được của rơi trả lại cho người mất, nhưng người làm mất đi die rồi thì nhẫn thuộc về người lượm.


Thẩm Ngôn lầm rầm tụng niệm cuốn đạo đức kinh nhằm trong sạch hóa hành vi nhặt của rơi của mình.
Cầm con chip của con mèo chết đi để lại, lại nhìn một chút con chip trung cấp kia trong nhẫn. Thẩm Ngôn hỏi Iris:
- Chip này ta có thể từ trong đó lấy được thông tin không?


- Không thưa chủ nhân, chủ nhân chip sau khi chết đi, dữ liệu toàn bộ bị xóa, chỉ còn chứa lại sinh mệnh bản nguyên. Chính sinh mệnh bản nguyên này từ chip có thể hấp thụ để gia tăng thực lực, tuy nhiên chip này là chip hạ cấp, rất nhiều virus, dùng làm tiền tệ thì được! Riêng con chip trung cấp có trong nhẫn là chip sạch, giá trị bằng 100 chip hạ cấp, chủ nhân có thể trực tiếp hấp thu hoặc trao đổi tiền tệ.


Iris giải thích, Thẩm Ngôn hai mắt sáng rỡ cất tất cả vào nhẫn, để lúc về xử lý sau, liếc nhìn tên đầu đinh S đang hấp hối đằng xa, ra hiệu cho Thẩm Nhất:
- Đem tên đằng kia về, nhanh chóng rời khỏi nơi này, thanh âm chúng ta chiến đấu phỏng chừng gây chú ý một số người!
- Dạ! Chủ nhân.


Hai người thu dọn qua loa chiến trường rồi nhanh chóng chạy ra con hẻm nhỏ ẩn núp vào màn đêm.
…………………………………..