Thẩm Ngôn bế Trương Tố Tố đặt vào bồn tắm, trên người nàng bây giờ đã để trần nửa thân trên, bộ ngực sung mãn rung rung theo từng cử động, phía dưới nàng chỉ còn một cái qυầи ɭót mỏng, đôi chân thẳng tắp, trơn bóng đè ép nơi thần bí ấy. Nàng e ấp xấu hổ nhìn Thẩm Ngôn tràn đầy tình ý.
Giờ phút này Thẩm Ngôn mới chứng kiến hết được vẻ đẹp của nàng, da như bạch ngọc lóe ánh sáng, tóc đen như mực trôi nổi tùy ý trên mặt nước, thân thể mềm mại tinh xảo tăng nét quyến rũ, trong ánh sáng mờ ảo nàng đẹp hút hồn. Đôi mắt trong veo, con ngươi sâu thẳm có đốm sáng lấp lánh, mắt sáng răng trắng, đẹp tựa nàng tiên.
Thẩm Ngôn không hiểu sao Trương Tố Tố có một loại từ tính hấp dẫn đối với hắn. Tiêu chuẩn của hắn vốn rất cao, nhưng giờ khắc này chứng kiến Trương Tố Tố cũng khó lòng kiềm chế được.
- Trương Tố Tố thân thể rất đặc biệt!
Thanh âm Iris bất ngờ vang lên, hệ thống đã tự động quét qua người nàng, một khi có nguy hiểm sẽ cảnh báo với chủ nhân, nhưng nó lại vô tình phát hiện Trương Tố Tố này cơ thể rất không bình thường.
- Hả? Đặc biệt? Đặc biệt thế nào?
Thẩm Ngôn đang cởi quần áo mình ra cũng bất chợt ngừng lại.
- Đẳng cấp hệ thống còn thấp không thể tìm ra nguyên do!
Iris giải thích.
Thẩm Ngôn mặc dù nghi vấn, nhưng miễn sao không nguy hiểm đến nàng và hắn là được, giờ phút này tắm uyên ương…à..chữa trị cho Trương Tố Tố mới là ưu tiên số một.
Nhìn thân thể cường tráng của Thẩm Ngôn dần hiển lộ, Trương Tố Tố nhìn xem như si, như say, trái tim bang bang trực nhảy, đến khi nhìn thấy con quái vật đang nằm yên trong qυầи ɭót Thẩm Ngôn độn lên cả một lều lớn, nàng tay chân đều run, xấu hổ chui đầu vào bồn tắm thổi bong bóng.
- Của anh ấy thật lớn quá a! Mình tuy thích anh ấy những không được quá dễ dãi, cái gì càng khó đạt được thì mới càng trân trong được! Hơn nữa…đây chỉ là lần thứ hai gặp mặt, phải!..chỉ là tắm giúp mình thôi!
Trương Tố Tố thầm quyết tâm, an ủi bản thân.
Thẩm Ngôn ngồi xuống, nhẹ nhàng nâng lên hai tay nàng, ôn nhu xoa bóp.
Trương Tố Tố mặc cho hắn cầm lấy tay mình, đỏ mặt, hưởng thụ được khí tức nam nhân trên người Thẩm Ngôn làm cho nàng vô cùng thoải mái, tình yêu đến vồ vập làm nàng quên mất luôn những quyết tâm ban nãy, ‘liêm sỉ’ rớt đầy bồn tắm rồi chìm ngỉm mất hút.
- Thẩm Ngôn, em đẹp không?
Trương Tố Tố nhìn Thẩm Ngôn chớp chớp mắt hỏi, giải tỏa bầu không khí ngượng ngùng. Đây là lần đầu tiên nàng hở hang này nằm trước mặt một người, lộ vẻ cực kỳ khẩn trương.
- Đẹp lắm, dĩ nhiên rất đẹp, quả thực chính là người đẹp mà muôn hoa phải ghen tị.
Thẩm Ngôn mê đắm nói, hai mắt gắt gao nhìn vào khối thịt non mềm trước ngực Trương Tố Tố, bị những giọt nước cùng xà phòng phủ lên, nhìn qua có cảm giác cực kì sinh động, cực kỳ hấp dẫn.
- A..nhìn còn không đủ sao!
Trương Tố Tố vội vàng bảo vệ ngực của mình, trên mặt đỏ bừng, trong lòng cũng thật cao hứng, đây là chứng minh mình rất có sức hấp dẫn.
- Không có, ánh mắt của anh chỉ là thưởng thức nghệ thuật, em đừng hiểu lầm, không nên hiểu lầm, anh thực sự vô cùng thuần khiết a!
Thẩm Ngôn nhìn Trương Tố Tố nghiêm túc nói.
- Lượn đi. Có quỷ mới tin anh.
Trương Tố Tố mắc cỡ liếc Thẩm Ngôn một cái.
Hai bên vừa nói chuyện, tay Thẩm Ngôn cũng không rãnh rỗi, hội tu linh lực trên tay xoa bóp hết những chỗ sưng tấy trên tay và chân nàng, tiến hành đả thông kinh mạnh, tiêu viêm, tiêu sưng cho nàng. Da dẻ nàng bằng mắt thường có thể thấy được khôi phục lại trắng sáng, không còn sưng đỏ như trước nữa.
- Oa! Anh thật lợi hại!
Trương Tố Tố vô cùng sùng bái nhìn Thẩm Ngôn, tay chân nàng sưng tấy hắn chỉ cần sờ nhẹ qua là hết, thật vô cùng kỳ diệu. Nàng ngước đầu gom góp đi qua hôm vào má hắn một cái, trái tim thiếu điều nhảy ra ngoài.
- Cái này thưởng cho anh! Hihi.
Thẩm Ngôn cười cười lắc đầu, dáng người mỹ phụ thành thục nhưng suy nghĩ tư duy vẫn như người thiếu nữ chưa trưởng thành. Hắn nào biết được cuộc sống như giam cầm, ước thúc vô cùng gò bó của cha nàng dành cho nàng mới khiến cho Trương Tố Tố ngây thơ, dễ dụ, trong sáng như thế.
- Cái này là thứ gọi là nội lực mà em không tin tưởng đấy! Dựa vào công pháp cất trong kho mà em nói, anh tin gia gia em thậm chí là cha của em cũng là người sỡ hữu nội lực!
Trương Tố Tố cái hiểu cái không gật đầu. Bất quá vẫn nên là ưu tiên việc chính, Thẩm Ngôn tằng hắng chỉ chỉ vào bộ ngực sung mãn của nàng, nói:
- Bây giờ chỉ còn nơi đây..là anh chưa điều trị thôi, nếu em ngại anh có thể dạy em tự xoa bóp, sau ba ngày là có thể khỏi!
Nàng đỏ mặt nhắm mắt, ưỡn ngực ra, run run nói:
- Xin anh hãy nhẹ tay với em…!
- Ta kháo, đây là hấp dẫn ta sao, chủ động đưa lên miệng à.
Thẩm Ngôn thầm nghĩ, lập tức nói:
- Đương nhiên là có thể.
Nói xong, hắn cũng vào bồn tắm, ngồi phía sau Trương Tố Tố, nhẹ nhàng ôm ngang eo nàng. Trương Tố Tố bị Thẩm Ngôn ôm eo, nhất thời tim mạnh mẽ đập nhanh, cực kỳ khẩn trương.
Thẩm Ngôn nhìn mặt Trương Tố Tố đỏ hồng, cực kỳ ngượng ngùng lại càng thêm hấp dẫn động lòng người. Tiểu huynh đệ trong qυầи ɭót không nhịn được đã bắt đầu chào cờ rồi.
- Thẩm Ngôn, không phải chỉ xoa bóp ngực thôi sao, anh vuốt ve cơ thể em làm gì? Nhìn anh giống lưu manh lắm anh biết không.
Trương Tố Tố ngượng ngùng nói.
- Làm sao có thể, anh là người chính trực, ghét nhất cái chuyện lưu manh này.
Thẩm Ngôn ra vẻ đạo mạo nói.
- Kia... Kia cái tay của anh sao đặt trên mông của em?
Trương Tố Tố nói.
- A... Cái này sao, là anh sợ em trượt xuống, giữ lấy em thôi.
Thẩm Ngôn nghiêm túc nói.
- Anh... Anh chính là lưu manh chính cống, nào có ai đỡ người như vậy, tay cũng đặt vào mông.
Trương Tố Tố nói.
- Hắc hắc... Với quan hệ của chúng ta thì không được sao?
Thẩm Ngôn hèn mọn cười cười, bàn tay phải đặt lên trên cái mông ngạo nghễ ưỡn lên của Trương Tố Tố, cảm thụ được sự mềm mại, nhẹ nhàng vân vê, nắn bóp. Trương Tố Tố bị Thẩm Ngôn lộng như vậy, thân thể không khỏi phát run lên.
- Em... Chúng ta chỉ mới thổ lộ với nhau thôi, cần có một thời gian tìm hiểu rồi tiến tới cũng không muộn.
Trương Tố Tố có chút khẩn trương nhìn Thẩm Ngôn, đưa tay nắm lấy tay Thẩm Ngôn đang sờ loạn trên cái mông lớn của mình, không cho hắn tiếp tục, nàng không thể làm mất giá trong mắt hắn được, phải giữ được ranh giới cuối cùng.
- Hihi, thì giờ anh vẫn đang tìm hiểu cơ thể em chứ gì nữa!
…………………………………