Ngày hôm sau, Thẩm Ngôn xuất viện, thân thể hoàn toàn khỏe khoắn, hai tay ôm hai mỹ nữ Dương Mật và Địch Lệ Nhiệt Ba trong ánh mắt đố kỵ ước ao của mọi người, leo lên xe trở về Hoành Điếm.
Trên xe, Dương Mật xấu hổ chết được, bấm hông Thẩm Ngôn làm hắn kêu lên oai oái, Địch Lệ Nhiệt Ba thì cười haha chọt lét Dương Mật không cho nàng ‘ăn hϊế͙p͙’ Thẩm Ngôn. Hai vị trợ lý phía trước chuyên tâm lái xe, tai không nghe, tâm không phiền, mặc kệ thành phố bên kia tối qua vừa chết đi một vị Bí thư…
8 giờ, xe chạy đến khu khách sạn của đoàn làm phim. Vì sự việc của Thẩm Ngôn, nên đoàn bị quay trễ một ngày, Dương Mật cùng Địch Lệ Nhiệt Ba qua loa ăn sáng với Thẩm Ngôn tại khách sạn, cho hắn tiếp tục nghỉ ngơi, hai nàng thì qua studio sắp xếp việc đóng phim cùng lựa chọn người thay thế vai cho Lý Thanh Phong, vai diễn này chỉ mới bấm máy nên có thể dễ dàng quay lại.
Nằm trên giường, Thẩm Ngôn nhàm chán vuốt vuốt điện thoại, lướt xem những tin tức về cái chết của Bí thư tỉnh ủy Giang Tô, trong lòng vẫn thầm than quân đội ra tay đủ tàn nhẫn a.
Sau một lúc, hắn bấm máy gọi điện hỏi thăm má Hà ở cô nhi viện, đồng thời gửi qua 5 vạn để chu cấp cho viện. Má Hà biết hắn ở thành phố vẫn sống khỏe mừng rơi nước mắt, níu kéo hắn nói chuyện cả tiếng đồng hồ.
Giải quyết xong sự tình cô nhi viện, hắn cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút, Thẩm Ngôn đã thiếu cô nhi viện quá nhiều.
- Đến thời điểm nâng cao sức mạnh rồi!
Thẩm Ngôn ánh mắt quyết tâm, thở sâu gọi vào một số trên danh bạ, sau khoảng 10 giây có người nhấc máy.
- Alo! Chị Tố Tố phải không? Em là Thẩm Ngôn đây, hôm trước chuyện chị cho em mấy quyển Công pháp của ông chị ấy ạ…Dạ, dạ…tầm hai tiếng nữa em sẽ đến nhà chị ạ! Chào chị!
Đầu dây bên kia, Trương Tố Tố ôm di động tim bang bang trực nhảy.
- Hắn mà thật gọi đến mình rồi! Hắn thực sự gọi cho mình!
Trương Tố Tố đi tới đi lui trong nhà, trai đẹp tới chơi làm nàng vô cùng phấn khích.
- Không được! Ta phải thục nữ, phải bình tĩnh! Ta phải vào trang điểm một chút, không thể để cho hắn nhìn thấy bộ dáng rồi bù của ta được.
Nàng nhanh chạy vào trong chỉnh trang lại chính mình, ngoại trừ cha nàng, Thẩm Ngôn là người đàn ông đầu tiên đến nhà nàng chơi, hơn nữa còn là người…mình thích, nên nàng vô cùng trân trọng cơ hội lần này.
Trương Tố Tố trong nhà có hai người chị, cả hai người vì lý do không rõ mà qua đời, mẹ nàng cũng mất khi nàng vừa được sinh ra. Gia đình nàng là một bàng chi của Trương gia ở Kinh thành, nhưng Trương gia trải qua một lần biến cố mà sụp đổ, gia gia mang nàng cùng gia đình trốn đến Hoành điếm này lập nghiệp. Cha nàng là dân trộm mộ chuyên nghiệp, nàng luôn muốn khuyên cha từ bỏ nghề đó nhưng cha nàng nhất quyết không chịu còn đánh nàng, cũng vì thế mà gia gia với cha nàng xảy ra xô xát, cha nàng ‘không cẩn thận’ xô gia gia khi đó đó đã 80 tuổi té cắm đầu vào ngạch cửa, tử vong, hắn bị tòa án phán tội ngộ sát, bị bế đi lao động cải tạo 5 năm, tháng trước vừa mới trở về.
Từ nhỏ, nàng và hai chị bị luôn bị cha ước thúc, không cho quan hệ với bạn khác giới. Lớn lên, kể từ khi hai người chị qua đời không rõ lý do, nàng rơi vào trầm cảm, đời sống cá chậu chim lồng gần như bóp tắt cuộc đời nàng, trước khi gặp Thẩm Ngôn, nàng rất ít khi được nói chuyện với người khác phái. Kỳ thực, ngày gặp Thẩm Ngôn là ngày làm chính thức đầu tiên của nàng, nhưng khi trở về, lão cha nàng biết được việc này hết sức tức giận, còn tát nàng một bạt tay, buộc nàng phải nghỉ việc.
Nàng sợ cha nàng từ trong tâm khảm, thầm than không còn gặp được anh ấy nữa, thật không ngờ hôm nay Thẩm Ngôn lại gọi đến, vừa lúc cha nàng đi vắng, làm nàng hạnh phúc không thôi.
Trương Tố Tố mặc dù gần 30 tuổi nhưng diện mạo không hề có dấu hiệu tuổi tác, vẫn cực kì xinh đẹp, một ánh mắt cũng đủ khiến người người rung động, hơn nữa vóc dáng giữ gìn cực kì tốt, lồi lõm đủ cả, làn da trắng ngần, tướng mạo xinh đẹp, bộ ngực cao vút như thiếu nữ, kết hợp với hương vị nữ nhân thành thục đặc biệt toát trên người Trương Tố Tố càng làm cho nhiều người đam mê, muốn đem nàng thành nữ nhân của mình.
Nàng bên trên mặc một chiếc áo sơ mi bó sát người màu trắng tuyết, hai đỉnh núi như muốn bứt ra, bên dưới là một chiếc váy màu đen, khiến cho cặp mông hoàn mỹ vểnh lên, đúng tiêu chuẩn mỹ nhân.
Nàng ngồi ghế sofa chờ đợi Thẩm Ngôn đến.
Tinh!Tinh!
Tiếng chông cửa reo vang.
Tim nàng nhanh chóng gia tốc, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ hẹn mà anh ấy đã đến rồi, anh ấy thật háo hức đến gặp mình chăng. Nàng vui vẻ như con nai vàng ngơ ngác chạy đến cổng.
Nhưng khi vừa mở cổng ra thì bắt gặp muôn tên béo nục nịch, gương mặt bậm trợn, trên thân có đầy vết sẹo, hình xăm lít nhít, sau lưng hắn là tám tên đàn ông hung thần ác sát.
Khi tên mập này nhìn thấy nàng, một cảm giác kinh diễm đập vào mắt, hắn thú thật từ lúc ra hành nghề đòi nợ đến giờ hắn chưa bao giờ gặp người con gái nào xinh đẹp đến thế.
- Các…các ngươi là người nào?
Trương Tố Tố là thật bị dọa sợ rồi, trên người bọn này mang theo xú khí, khí tức sát phạt hệt như cha nàng.
Tên mập nhanh tay chấn ngang cánh cổng không cho nàng đóng lại, liếc ngang dọc cơ thể nàng, nuốt nước bọt một cái, cười nói.
- Vị tiểu thư này, không biết cha nàng có nhà không, thằng cha của nàng…à..à..bá phụ ông ấy vay tiền chúng tôi 50 vạn từ năm năm trước, sau khi hắn bị chính quyền bế đi thì mất dạng, đến một tháng này tôi mới biết hắn đã trở về, nên đến đây đòi nợ.
- Cha tôi là người thiếu các ông, các ông không đi tìm cha tôi hỏi tôi làm gì, ông ấy không có nhà!
Vừa nói, nàng vừa ra sức đóng lại cánh cổng, vì bất ngờ nên cánh cửa đập vào tay tên mập làm hắn kêu lên oai oái, tức giận hắn một cước đá văng cánh cổng, Trương Tố Tố bị chấn ngã ngồi trên sân.
- Con mẹ nó! Tụi bây vào giữ con điếm này lại cho tao! Hai đứa vào trong nhà lôi Trương Lâm ra đây!
- Mẹ nó lão tử không gầm mày tưởng lão tử là chó à con điếm!
Đoạn nói, tên mập định qua tát nàng một cái, nhưng khi dáng vẻ khuynh quốc của nàng thì hắn dừng lại, mắt hiện ra ɖâʍ quang.
Hai tên tiểu đề qua một hồi lục soát đi ra nhìn tên mập lắc đầu.
Tên mập nhìn Trương Tố Tố nói:
- Này cô em! Lão cha của em không chừng bỏ trốn rồi! Có vay có trả mà, nếu cha em không trả thì em bồi chúng tôi một tháng thế nào?
- Chúng tôi sẽ cho em ăn sung mặc sướng.
Những tên tiểu đệ nghe thế tru tréo lên vui sướng, mắt nhìn Trương Tố Tố lom lom hiện ra vẻ thèm khát.
- Không! Không muốn! Tôi sẽ báo cảnh, tôi muốn tố cáo các người…A…a.
- Tụi bây trói tay nó lại, cho khăn vào miệng nó…đem vào trong nhà. Tụi bây ở đây canh cửa không cho bất cứ ai vào, tý nữa ta xong việc sẽ đến phiên tụi bây!
- Dạ!!! Lão đại.
Giờ phút này đũng quần tên mập đã nhô cao thành cái lều rồi, hắn không kịp chờ đợi ‘hưởng phước’ rồi. Hắn thầm than hôm nay đến đây thật may mắn a.
- Ưm…ưm
Trương Tố Tố ngậm khăn, la không thành tiếng, nàng vô cùng sợ hãi, nàng mong có người đến cứu mình, thân ảnh nàng muốn thấy nhất lúc này không phải là cha nàng, mà là hắn – Thẩm Ngôn, nhưng tất cả hóa thành tuyệt vọng.
Tên mập mang nàng ném lên giường, đặt trước giường cái điện thoại của hắn đang mở chế độ quay, miệng chãi nước dãi bước đến giường cuối xuống ngửi mùi hương trên người nàng. Hắn đưa mũi ngưỡi qua tóc nàng, qua mặt nàng, nâng hai tay bị trói của nàng lên hít thật sâu vào nách nàng, mũi hắn như mũi chó lướt qua từng tấc da thịt của nàng.
Trương Tố Tố kinh khủng cực độ, bộ mặt biến thái của gã làm nàng buồn nôn không thôi, hơi thở hôi hám nồng nặc mùi thuốc lá lướt trên người nàng đến đâu làm nàng nổi da gà đến đó.
- Thẩm Ngôn, Thẩm Ngôn… mau đến cứu em! Cứu em!..
Nàng khóc, khóc như lê hoa đái vũ. Tên mập cười nham nhở le lưỡi ɭϊếʍƈ sạch nước mắt trên mặt nàng.
- Sao hả bảo bối, hạnh phúc đến phát khóc đúng không! Màn phía sau còn thú vị hơn, hahaha.
Hắn mở từng cúc áo trước ngực nàng, một chiếc áo ngực đen tuyền viền ren hiển lộ ra, hắn đưa tay xoa bóp nhẹ vào hai bán cầu đàn hồi co giãn đó, dù cách một lớp áo ngực nhưng lại vô cùng thoải mái.
- A…sướng chết lão tử rồi! Thật quả thoải mái, em đúng là vưu vật đó bảo bối.
Trương Tố Tố giờ phút này đã hoàn toàn tuyệt vọng, hai mắt vô thần, thầm hận của đời này tại sao sinh ra nàng số khổ như thế, nàng chưa được yêu ai, chưa được nắm tay ai một lần, giữa lúc tình yêu thiếu nữ đang nhen nhóm, ra hoa thì đã bị sống gió cuộc đời nhấn chìm trong vô vọng.
Nàng khóc không thành tiếng.
Tên mập từ từ cởi đồ ra, từng ngấn mỡ từ từ hiển lộ, mùi hôi thối phát ra nồng nặc, dương căn bé xíu mặt dù dựng đứng nhưng thầm chí cầm kính lúp tới gần vẫn không thấy tiểu đệ hắn. Giang mai, mụn nhọt tràn đầy hai bên dương vật hắn.
Tên mập này tên Tô Xung, một tên đòi nợ quèn, cuộc đời đàn điếm, mại ɖâʍ đã mang vô số bệnh vào người hắn, vài tháng trước hắn xét nghiệm biết được mình bị AIDS thời kỳ cuối…hắn hận cuộc đời….hắn lao vào ăn chơi…hắn chơi gái để hại đời người khác…hắn cũng muốn mọi người đều như hắn…chết từ từ trong vô vọng.
Hắn trần truồng từ từ bước lên giường.
- Thẩm Ngôn! Kiếp sao em muốn gặp lại anh, muốn sinh con cho anh!
Nàng muốn cắn lưỡi tự sát.
Một đóa hoa sớm nở tối tàn…
Khoảnh khắc tên mập đưa tay muốn kéo qυầи ɭót của nàng xuống.
Ầm!!!!!!!!!
……………………………..