Sự tranh thủ tình cảm, người phụ nữ nào cũng có cả, mà những chị em của nàng, đều là khuê mật với nhau, nào có thể sử dụng thủ đoạn hãm hại gì chứ, chỉ còn cách tranh thủ trên người Thẩm Ngôn mà thôi.
Thẩm Ngôn nghe Đông Lỵ Á thỏ thẻ như thế, phì cười gõ vào trán nàng.
- Anh yêu tất cả các em, anh sẽ không để ai ủy khuất cả…
- Em..em biết rồi…đừng gõ đầu em nữa…
Thanh âm nũng nịu vang lên, từng luồn hương thơm phả vào mặt Thẩm Ngôn làm cho máu nóng trên người hắn dần dần chảy nhanh, hắn vươn tay nhéo má nàng.
- Thế giờ em tính sao? Đùa giỡn anh như thế, có đáng bị phạt không?
- Anh…anh phạt em đi ~ ~
Hít..
Thẩm Ngôn hít sâu một hơi, nhìn từng tia mị ý từ mắt Đông Lỵ Á bắn ra bốn phía, hắn chỉ hận không hóa thành dã lang để ăn tươi nàng.
- Lúc trước em có nghe Na Trát kể qua về Đồng Sinh Giới rồi đúng không?
Thẩm Ngôn bất chợt hỏi một câu không liên quan, Đông Lỵ Á không biết hắn ý gì nhưng vẫn chậm rãi gật đầu.
- Vậy anh sẽ cho em hôm nay mở mang tầm mắt một chút!
- Cái gì…Nha!!!!
Hấp….
Không đợi Đông Lỵ Á hiểu ra vấn đề, tâm niệm Thẩm Ngôn vừa động, vụt một cái hai người hoàn toàn biến mất trong căn phòng ngủ.
Xoẹt!!!
Đồng Sinh Giới.
Thẩm Ngôn ôm lấy Đông Lỵ Á ngã vào một chiếc giường lớn, Đông Lỵ Á không hiểu trăng sao gì, đột nhiên thấy được nàng và Thẩm Ngôn đang ôm nhau nằm trên một chiếc giường, mà chiếc giường này lại nằm trên một quảng trường lớn.
- A..aa..a
Nàng bỗng nhiên la lên thất thanh, vội vàng ôm chặt lấy Thẩm Ngôn, thật là ngượng chết người a.
- Bình tĩnh một chút, có một số thứ anh cần nói sơ qua cho em…
Thẩm Ngôn chậm rãi, tỷ mỹ nói về thế giới này cho Đông Lỵ Á nghe, mặc dù nàng đã nghe Na Trát các nàng giới thiệu qua, nhưng bây giờ chứng kiến tận mắt, nàng vận là rung động không thôi.
- Anh có thể nói với em cái gì anh không làm được không chồng?
Đông Lỵ Á ôm lấy cổ Thẩm Ngôn, trong mắt là vô tận sùng bái, ân cần hỏi.
- Chồng em cái gì mà làm không được chứ?
Thẩm Ngôn cười ha ha, trước mặt vợ mình trang bức một chút vẫn là không sao.
Lúc này Thẩm Ngôn mới có thời gian quan sát kỹ bộ nội y kích tình mà Đông Lỵ Á đang mặc.
Đây là một bộ nội y đỏ thẩm như mật đào, thứ mà Thẩm Ngôn vẫn thường thấy trong các show thời trang của những thương hiệu lớn, hắn dám chắc thứ đồ mỏng như cánh ve này chắc chắn rất đắt tiền.
Đặc biệt hơn, qυầи ɭót này lại là dạng lọt khe dạng chữ T, gợi tình đến cực hạn…
- Em thật quyến rũ đó Nha Nha!
Thẩm Ngôn nắm bàn tay tinh xảo của Đông Lỵ Á, trong mắt mang theo vẻ kinh diễm…
- Hừ! Tiện nghi đều cho anh xem cả!
Đông Lỵ Á xoay đầu nằm sấp xuống, không kiềm được nở ra nụ cười, nàng tốn công ăn mặc trang điểm như thế, không phải là để cho hắn xem sao?
Nhìn thân thể nàng từ phía sau, Thẩm Ngôn càng là miệng đắng lưỡi khô…
Tấm lưng trần không một tì vết trắng như bạch ngọc, đường cong chữ S như yêu nữ, bờ mông căn đầy vểnh lên, qυầи ɭót siết chặt lấy hai mép âm đạo, tất cả đều khiến hắn có thể hóa thú…
Hít sâu một hơi, Thẩm Ngôn lật người nàng lại, dùng hai bàn tay của mình nhẹ nhàng tách ra áo ngực của nàng, đôi gò bông đào lập tức phá tan xiềng xích, nẩy nẩy mà ra, làm Thẩm Ngôn hoa cả mắt…
Đem áo ngực để lên mũi hít sâu một hơi, hương khí nữ nhân tràn vào phế phổi để hắn mê say.
- Bảo bối…em mê chết anh rồi…
Thẩm Ngôn thất thần lẩm bẩm.
Với bản tính của Đông Lỵ Á, nghe câu nói của hắn cũng không tránh được một chút xấu hổ…
Bởi vì mặc thứ này vào còn tệ hơn chẳng mặc, ngoại trừ đem gò mu của nàng bó sát, bờ mông trắng ngần núc ních thịt cùng hai mép môi mủm mỉm hồng xinh lồ lộ ra…
Thậm chí lằn vải mỏng kia lọt vào khe mông nàng, khiến thân thể Đông Lỵ Á hơi rung lên vì nhột…
Đông Lỵ Á giờ phút này đôi mắt mê ly vô lực nằm trên giường, bộ ngực thả rông, hai đầu ti ngẩng lên kiêu ngạo, đôi chân dài miên man kết hợp cùng qυầи ɭót chữ T, thảm cỏ đen như ẩn như hiện sau lớp tơ lụa, cảnh tượng mê chết người không đền mạng…
Thẩm Ngôn hận không thể mãi mãi ngắm nhìn nàng như vậy, thậm chí sợ phá hư phong cảnh hương diễm này…
Dưới ánh nắng chan hòa, Thẩm Ngôn cúi người hôn lấy đôi môi đỏ mọng của Đông Lỵ Á.
Ô ô...
Một cái hôn sâu, thẳng đến khi Đông Lỵ Á hô hấp có chút khó khăn, Thẩm Ngôn mới buông tha cho nàng.
- Anh sẽ làm cho em thoải mái cả về tinh thần lẫn thể xác!
Thẩm Ngôn ôn nhu nhìn Đông Lỵ Á, mỉm cười nói.
Đôi tay hắn khéo léo luồn xuống, rút ra chiếc qυầи ɭót trên người nàng, thân thể trắng nõn mê người của Đông Lỵ Á thoáng chốc bạo lộ ra trước mắt Thẩm Ngôn.
Làn da, cơ thể nàng đã qua [Long Thần ái mộ] tẩy lễ, trắng tinnh mềm mại như sữa bò, xương quai xanh duyên dáng, hai ɖú vừa tay rất no đủ, trên đó là hai đóa nụ hồng phập phồng theo từng nhịp thở của nàng như mời gọi Thẩm Ngôn vậy.
Cái bụng bằng phẳng trơn bóng, lỗ rốn tròn trịa, phía bụng dưới là một mảng phương thảo e ấp giữa hai đùi thon dài…
- Nha Nha bảo bối…em thật đẹp!
Thẩm Ngôn âm thanh nỉ non tràn đầy khát vọng nhìn lấy Đông Lỵ Á, nàng tuy rằng có chút ngượng ngùng nhưng nghe tình lang nói như thế, cũng là hạnh phúc không thôi.
Không đợi nàng trả lời, Thẩm Ngôn vươn hai tay từ từ thám hiểm khắp nơi trên người nàng, hai ɖú bị kẻ địch xâm chiếm, từng đợt tê dại đánh úp vào não hải của Đông Lỵ Á, khuôn mặt nàng càng tán phát ra mị sắc.
- Ưm…
Đông Lỵ Á phát ra tiếng rên khẽ, Thẩm Ngôn lúc này đang lấy hai ngón tay se se núm ɖú của nàng, màu hồng ấy thật đầy cám dỗ.
- Nha Nha, em xem núm ɖú của em trở nên cứng rắn rồi, có phải động tình rồi không hả?
Nghe chồng nói như thế nhất thời khiến cho Đông Lỵ Á thẹn thùng không thôi.
- Đừng mà, anh đừng nói lời như thế ~
- Xấu hổ cái gì? Đều là lão phu lão thê cả rồi…hehe
- Nha... Ô ô... Anh... Anh nhẹ chút... Rất ngứa...
Đông Lỵ Á bị Thẩm Ngôn một trảo chụp tới, nhất thời cả người mềm oặt
Nhìn thấy nàng đã bắt đầu động tình, hai ngón tay hắn nắm lấy núm ɖú bắt đầu xoay nhẹ theo chiều kim đồng hồ, từng cỗ kích thích cơ hồ làm nàng không thể kiềm chế nỗi, phát ra từng tiếng rên khẽ.
Thanh âm yêu kiều tựa như tiếng châu ngọc rơi vào khay bạc, phi thường dễ nghe, đem một vùng trên quảng trường một mảng xuân thì.
Thẩm Ngôn chẳng những dùng tay, hắn còn dùng răng nhẹ cắn lấy, cái lưỡi tham lam đảo quanh núm ɖú của nàng.
Một tia đau đớn này không làm cho Đông Lỵ Á nhíu mày, ngược lại còn làm cho nàng cảm thấy kích thích.
- Nha…ưm…thật thoải mái, chồng ơi ~ em bị anh khi dễ chết rồi…sao anh càng ngày càng điêu luyện vậy?
Thân thể Đông Lỵ Á uốn éo lên vì sướng khoái, cảm giác mang lại còn kích thích hơn lần trước, nàng nào biết Thẩm Ngôn ở sân bay đã học qua một đống sách về giường chiếu rồi.
Hắn bây giờ có thể nói là Tông sư trên giường, lại có khả năng chỉ dùng hai ngón tay cũng có thể làm cho người phụ nữ lên đỉnh được, ngay cả Tokuda cũng phải gọi bằng cụ.
Thẩm Ngôn nhả ra núm ɖú nàng, đôi môi hướng lên hôn lấy cổ nàng, từng luồng nhiệt khí nóng rực phả vào da khiến Đông Lỵ Á toàn thân nổi da gà một cái, loại vui thích này nàng thật là bị luân hãm trong đó rồi.
- Ưm…dùng chút sức…đó đó…chính chỗ đó cắn em đi ~
Hắn lúc này đang ɭϊếʍƈ quanh vành tai của Lỵ Á, đây là một chỗ mẫn cảm trên người nữ nhân, khi bị kích thích đến, dục vọng của nàng sẽ bị phóng đại đến cực hạn.
- Nha…nha…không chịu nổi…tại sao lại sướng khoái như vậy chứ? Thẩm Ngôn ..em muốn, em sắp hết chịu nổi rồi!
Đét!!
Thẩm Ngôn mỉm cười vỗ một cái vào cặp mông tròn lẳng của nàng, hai tay hung hăng xoa bóp làm mông thịt nhất thời in sâu 10 ngón tay của hắn, cảm giác mềm mịn như bông này khiến Thẩm Ngôn thoải mái không thôi.
- Ân..sắc lang..nhẹ tay một chút…
Nhớ tới thứ gì, Thẩm Ngôn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra Trường Sinh Quyết, tâm niệm vừa động, cho hệ thống quét qua rồi mau chống tiếp nhận thông tin.
.......................................