Vút!!!
Dưới mệnh lệnh của Thẩm Ngôn, ba người thoáng chốc biến mất trong căn phòng, chỉ còn lại một mình Đông Lỵ Á đã ngủ không hay biết gì.
Rầm!
- Ai nha!!
Thẩm Ngôn ôm lấy hai nữ té xuống đất, hai nàng Lưu Sư Sư cùng Cổ Lệ Na Trát hoảng hồn mở mắt, còn tường là rớt xuống giường nữa.
Nhưng vừa mới nhìn xung quanh…
Hai nàng bất ngờ phát hiện mình đang nằm trên ngã tư giao lộ.
- Chuyện gì vậy?
- A….a..a..
Các nàng xấu hổ không thôi, vì mặc một thân đồ ngủ nên mặc mũi đâu mà nhìn người chứ, chỉ còn cách trốn vào ngực của Thẩm Ngôn.
- Các em bình tĩnh một chút!
Thẩm Ngôn mỉm cười vỗ vỗ vai hai nàng, đợi cho hai nàng bình tĩnh trở lại hắn mới từ tốn kể về không gian Đồng Sinh Giới này.
Đại khái là hắn quy hết về cho võ giả, mình là người tu tiên, Vòng Kim Long là pháp bảo, Đồng Sinh Giới là không gian có thể chứa người sống trong Vòng Kim Long.
Mấy loại thế này nhan nhản trong tiểu thuyết đâu đâu cũng có, chúng nữ cũng dễ dàng tiếp thu hơn, còn việc hắn là người cường hóa, Thẩm Ngôn cũng không dám nói sự thực, người cường hóa bị xã hội này áp chế gắt gao, hắn lại là người của quân đội, nếu lỡ xui xẻo giới cao tầng biết mình là người cường hóa trà trộn vào bọn họ thì người thân xung quanh hắn cũng sẽ bị liên lụy.
Hai nữ sao khi nghe Thẩm Ngôn kể qua sơ bộ, nhìn hắn như người ngoài hành tinh vậy.
- Anh đang nói đùa với hai người chúng em sao?
Thẩm Ngôn đen mặt, đánh bốp vào mông Cổ Lệ Na Trát một cái, nói.
- Em nhìn xem, nơi đây là giao lộ, nhưng nãy giờ có thấy bóng người nào không? Hơn nữa, trong thế giới này, anh là thần!
Thẩm Ngôn vừa nói, tay phải vung lên.
Lập tức khung cảnh xung quanh ba người lần lượt thay đổi.
Nhà cao tầng dần dần sụt xuống, từng dãy mã hóa bắt đầu dựng lên, kiến tạo nên núi non.
Đường xá cũng bắt đầu tan rã, một bãi cỏ lan tỏa từ chân ba người trải rộng đến tận chân trời.
Tay trái hắn điểm ra, nhật nguyệt thay đổi.
Mặt trời treo cao nhanh chóng hạ xuống dãy núi phía xa, ánh trăng tròn vành vạnh xuất hiện giữa trời, xung quanh là hàng triệu vì tinh tú tô điểm cho bầu trời thêm huyền ảo.
Suốt cả quá trình hai nữ đều là khϊế͙p͙ sợ cực hạn, Thẩm Ngôn của các nàng như đấng sáng tạo vậy.
Thẩm Ngôn nhìn thấy biểu hiện của hai nàng, âm thầm gật đầu, giải thích làm chi trong khi chỉ thể hiện chút bản lãnh là cách giãy bày tốt nhất.
Thế giới này vận động hoàn toàn dựa vào ý chí của Thẩm Ngôn cùng Tống Y. Nhưng nó cũng có một khuyết điểm là làm tăng độ quá tải của hệ thống, tưởng tượng càng phức tạp, độ quá tải càng tăng nhanh, nên dù mới thể hiện bấy nhiêu thôi cũng đã làm hắn có chút khó nuốt rồi.
Phía dưới ba người Thẩm Ngôn dâng lên một cái giường ngọc, Thẩm Ngôn ôm chặt lấy hai nàng nằm ngửa trên đó, ngắm lấy sao trời.
- Thế nào? Hai em tin anh rồi chứ?
Lưu Sư Sư mắt chiếu ra tinh quang, sùng bái nhìn xem Thẩm Nhất, bên cạnh Cổ Lệ Na Trát cũng là hưng phấn không nói nên lời.
Hai nữ còn không thể tin sao? Sự thật bày ra trước mắt, các nàng không hiểu võ giả là gì, Đồng Sinh Giới là gì, nhưng chỉ dựa vào những gì mà Thẩm Ngôn thể hiện, nhiêu đủ cũng đủ chiếm lấy sự tin tưởng của hai nàng rồi.
- Em tin, tin anh, anh là thần trong lòng bọn em!!!
Lưu Sư Sư nói, kích động ôm chặt lấy hắn, lại dâng lên môi thơm.
- À, còn một cái kinh hỉ anh muốn nói với hai em, anh có một loại công pháp đặc biệt, chỉ cần…song tu với anh, các em sẽ có sức mạnh vượt trên người thường rất nhiều!
Thẩm Ngôn quyến luyến rời môi Lưu Sư Sư, nhìn hai nữ nói.
- Song tu? Muốn chiếm tiện nghi bọn em thì nói đại đi, còn viện lý do nữa ~
- Hi Hi!
Cổ Lệ Na Trát nghe Lưu Sư Sư nói thế cũng đỏ mặt cười khẽ, cho rằng Thẩm Ngôn chỉ là muốn chiếm lấy hai nàng mới nói thế mà thôi.
- A…dám nghi ngờ ta? Hôm nay vi phu phải chấn chỉnh hai nàng mới được!
Thẩm Ngôn vốn đã dục hỏa khó nhịn, hắn tâm niệm vừa động, quần áo trên người ba người như lá mùa thu mà rơi rụng xuống, không giữ lại thứ gì.
- A…sắc lang, đừng đến đây!
- Cứu mạng a…!!!
- He he he…la đi, la lớn lên…hai cô có la rách cổ họng cũng không ai đến cứu các cô đâu!
Thẩm Ngôn cười haha, thốt ra câu nói đặc trưng của đám ɖâʍ tặc rồi nhào đến hai nữ.
Đứng đằng xa, Tống Y chứng kiến tất cả, mặt đỏ tai hồng thầm mắng một tiếng.
- Đúng là sắc quỷ! Chơi ở ngoài chưa đủ sao? Còn mang vào đây chơi nữa!
Nếu cha nàng biết, Vòng Kim Long mà hắn tốn bao nhiêu tâm huyết bây giờ trở thành ‘động thiên’ để Thẩm Ngôn ɖâʍ dật, không biết hắn có đội mồ sống dậy mà thổ huyết ba lít không.
Tống Y nhìn về phía xa, nơi âm thanh ưm…ân.. phát ra, nhanh chóng xoay người trốn đi, hắn thật là quá khi dễ nàng mà.
…
Ba người Thẩm Ngôn lúc này đã ngập tràn trong men say của tình yêu.
Chứng kiến đối phương hoàn toàn trần truồng trước mặt mình, hô hấp cả ba như ngừng lại…thật lâu không thể rời mắt.
Không hổ là idol Lưu Sư Sư, nước da nàng trắng hồng trơn trượt không chút tỳ vết, cổ cao thon dài, xương quai xanh gợi cảm…một đôi ɖú vừa vặn vểnh cao, núm hồng lấp lánh dưới ánh đèn, ở giữa là khe rãnh mê người, bất kỳ nam nhân nào cũng muốn đặt bảo bối của mình vào đó ma sát…
Vùng bụng trơn nhẵn nhỏ hơn cả một vòng cánh tay Thẩm Ngôn, nơi trung tâm chính là lổ rốn nhỏ xinh như nhụy hoa, mỹ không thể tả…
Bên dưới bụng nhỏ, là nơi gò mu trơn bóng béo mập như mời gọi, Lưu Sư Sư vậy mà rõ ràng cạo sạch hết rồi, lại xuống một chút nơi thầm kín nhất của người phụ nữ…
Đôi chân thẳng tắp không có khuyết điểm, đùi đẹp khép chặt cho thấy tâm trạng lúc này của nàng không hề bình tĩnh…
Từng ngón chân, từng ngón tay xảo đoạt thiên công, thân thể nàng chính là tác phẩm hoàn mỹ đến từ tạo hóa…
- Sư Sư, em thật xinh đẹp…anh thật có phúc!
Thẩm Ngôn một tay ôm lấy Cổ Lệ Na Trát, một tay đem cái núm hồng của Lưu Sư Sư vân vê khiến chúng nó săn cứng.
Lưu Sư Sư nhìn bộ phận giữa hai chân Thẩm Ngôn, nó đang ngẩng đầu ngạo nghễ như thách thức nàng, lại thêm bị hắn xoa nắn cơ thể, u cốc róc rách nước, hô hấp trở nên khô nóng, yêu kiều nỉ non:
- Còn không mau yêu em đi ~ ~
Không có bất kỳ nam nhân nào sẽ từ chối lời nói chết người như vậy, Thẩm Ngôn như con thiêu thân, miệng rộng lập tức ngậm lấy một bên иɦũ ɦσα của nàng tham lam ʍút̼ lấy…
- Ưm…
Lưu Sư Sư thở nhẹ một hơi, cảm giác đầu lưỡi kia không ngừng đánh vào đầu ɖú khiến nàng tê dại…
Một tay Thẩm Ngôn cũng mò sang ngực của Na Trát mà xoa nắn, không thể nặng bên này nhẹ bên kia được…
Miệng hắn đổi vị trí liên tục, bốn bầu ɖú ướt đẫm nước miếng của nam nhân, bên trên tràn ngập các vết đỏ rực, cùng một vài dấu răng nghịch ngợm…
Không biết từ bao giờ, cánh tay khác của hắn đã lướt ngang phần bụng trơn mềm, để lại một lớn da gà bên trên đó…
- Ưm, bẩn đó chồng…
Lưu Sư Sư bật thốt lên, hắn tách hai chân nàng ra, cho ngón tay vào nơi tư mật ấy khám phá…
........................