Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 193: Lựa chọn.

Tử Giới Vực.
Thẩm Ngôn thần thanh khí sảng cùng với Iris bước ra khỏi tửu điếm. Hôm nay Thẩm Nhất không có đi cùng với hắn, bởi vì đã nhận nhiệm vụ của Thẩm Ngôn đi giúp đám Cuồng Tử mở mang địa bàn rồi.
- Cảm giác làm chưỡng quỹ nấp sau màng cũng thực sự không tệ nha!


Vừa đi Thẩm Ngôn vừa lắc đầu cười cười, có lẽ kiếp trước từng làm chủ tịch tập đoàn lớn nên bản tính thống trị đã ăn sâu vào trong máu hăn đi, cho dù trùng sinh qua thế giới này, hắn vẫn không bỏ được.


Chậm rãi ngắm nhìn xung quanh, Thẩm Ngôn phát hiện hôm nay Thánh Dương Thành vắng vẻ đi không ít, trên đường thập phần thưa thớt.
Hơn nữa đa số người đi trên đường đều là người hắn gặp qua cả.


Trong Tử Giới Vực, mỗi công hội đều có một thành riêng của mình, chỉ có dịp lễ hội, họp hành, mọi người trong thế lực Não Nguồn mới tập trung về Thánh Dương Thành này.
Nơi đây là cơ quan đầu não, là trái tim của toàn bộ thế lực.


Cho nên kỳ thi sát hạch lần này qua đi, ai cũng về nhà nấy, vì thế mà số lượng người cường hóa trong thành đã giảm hắn, chỉ còn đám Cảnh Vệ thỉnh thoảng đi tuần mà thôi.


Đám người Thẩm Ngôn hôm nay sỡ dĩ còn ở lại là bởi vì bọn họ đều đã vượt qua vòng ba, trở thành thành viên cao cấp trong Guild, hôm nay là đến lĩnh thưởng cùng lựa chọn con đường phát triển cho mình sau này.


Bước đến chi nhánh của Guild Song Tử, từ xa, Thẩm Ngôn đã trong thấy hai chị em Kiều Phượng Nhi cùng Kiều Hoàng Nhi đang vẫy vẫy tay chào lấy mình.
Nhìn thấy hai thân ảnh mê người ấy, Thẩm Ngôn trong lòng lại một trận tự hào.


Cái gì “Nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ ta rút kiếm”? Theo hắn thấy, tiền tài cùng nữ nhân mới là thứ thúc đẩy con người phát triển.
“Muốn nhìn một người đàn ông có năng lực như thế nào, hãy nhìn vào người phụ nữ đứng sau lưng họ.”


Thẩm Ngôn luôn tự hào vì mình luôn có những người vợ hiền thục, xinh đẹp, vạn người theo đuổi, đây không phải nói hắn có năng lực cực mạnh sao?
Cả trong xã hội hay vẫn là ở trên giường, hắn luôn muốn phấn đấu để mình là giỏi nhất !
- Chào hai em!


Thẩm Ngôn bước tới, không nói hai lời ôm chầm lấy hai nàng rồi xoay vòng một cái.
- A…mau bỏ em xuống!
- Sắc lang, người ta dòm kia kìa!
Hai chị em la lên oai oái, bị sự táo bạo của Thẩm Ngôn làm cho thẹn thùng không thôi.


Thẩm Ngôn từ trong hưng phấn hồi tỉnh lại, bế hai nàng xuống. Sau đó hắn nhìn thẳng vào mắt Kiều Phượng Nhi nói.
- Cảm ơn em đã chấp nhận anh, anh chắc chắn sẽ không làm cho hai chị em thất vọng!


Kiều Phượng Nhi lúc này đã mặt đầy ráng hồng, không biết nói gì đây, từ chối cũng là nàng, mà chưa đầy một ngày lại muốn chấp nhận cũng là nàng.
Đúng ra là do Kiều Hoàng Nhi nói, nhưng trái tim của Kiều Phượng Nhi vốn đã không rời Thẩm Ngôn rồi, đổ thừa em mình cũng thế thôi.


- Sao vậy? Em thứ gì anh không nhìn qua, còn mắc cỡ gì nữa chứ!
- A…nhỏ tiếng một chút, tên đáng ghét này!
Kiều Phượng Nhi bị Thẩm Ngôn dời đi chủ đề, vội vàng lấy tay che lấy miệng hắn, tên đáng ghét sao tự nhiên lại đề cập đến chuyện xấu hổ đó thế.


Nhẹ nhàng cầm lấy tay hai người, Thẩm Ngôn ôn nhu hôn lên mu bàn tay mỗi người một cái, hỏi.
- Thế là hai em làm bạn gái anh nhé!
- Vâng! Em đồng ý!!!
Kiều Hoàng Nhi nhảy cẩng lên gật đầu lia lịa, còn Kiều Phượng Nhi chỉ là thẹn thùng gật đầu một cái, xem như là chấp nhận số phận rồi.
Chụt…chụt…


Thẩm Ngôn vui vẻ từ trên má hai người hôn một cái.
- Xem như là anh đánh dấu chủ quyền! Hí Hí
- Chán ghét anh thật ~
- Thẩm Ngôn ca anh hư quá đi ~
Ba người ngập tràn trong tình yêu, mặc kệ đến ánh mắt u oán của đám người xung quanh.


Lục Thừa Ân lúc trước làm quen qua với mấy người Thẩm Ngôn, đang muốn tiến tới chào hỏi thì bị màn cơm chó trước mắt ‘đụng bay’ ra ngoài, chỉ đành thở dài đi vào trong, miệng vẫn lẩm bẩm.
- Nữ nhân chỉ ảnh hưởng tốc độ ta rút kiếm a…
Sau một lúc, hắn lại vò đầu bứt tai.


- Má nó! Cay éo chịu được!!!
Mà đứng trong góc khuất, Tống Thanh Thư nhìn tất cả vào trong mắt, đôi tay siết chặt đến rướm máu, sự thù hận với Thẩm Ngôn chưa từng dâng cao như lúc này, không biết suy nghĩ gì trong đầu, hắn hít sâu một hơi, nở ra nụ cười thản nhiên đi ra ngoài.


- Thời gian tới vẫn giữ liên lạc nhé, mong chúng ta sau này sẽ có dịp họp tác!
Thẩm Ngôn cùng Tống Thanh Thư băt tay với nhau, bọn họ tổ đội là mục đích vượt qua vòng ba.
Bây giờ mục đích đã đạt được, cũng nên tách ra mà tìm con đường phát triển riêng cho bản thân rồi.


Có thể nói Tống Thanh Thư là con cờ sáng suốt của Thẩm Ngôn, không chỉ giúp hắn có được cơ duyên lớn là lấy được Vòng Kim Long, hơn nữa tên này còn giữ vai trò tanker rất tốt trong tổ đội, ít nhất là hắn cũng bảo vệ được Kiều Phượng Nhi.


Nhìn thấy Kiều Phượng Nhi cùng Kiều Hoàng Nhi đứng sau lưng Thẩm Ngôn không nhìn tới hắn, Tống Thanh Thư trong lòng một trận đau nhói, mặt ngoài vẫn bình tĩnh nói.


- Tôi cũng mong có cơ hội để hợp tác với anh…hơn nữa, tôi đã suy nghĩ kỹ, Kiều Phượng Nhi xứng đáng với anh hơn…nên mong anh hãy chiếu cố nhiều hơn cho cô ấy!


Lời nói của Tống Thanh Thư làm cho ba người Thẩm Ngôn mộng bức, Kiều Phượng Nhi càng là trực tiếp nghĩ mình có quá khắt khe với hắn không, trong khi Thẩm Ngôn là nhíu mày suy nghĩ.
- Chúc cho em hạnh phúc, Phượng Nhi!


Tống Thanh Thư nhìn lấy Kiều Phượng Nhi lần cuối rồi xoay người đi vào, khuôn mặt hắn giờ khắc này đã vì giận dữ mà trở nên vặn vẹo…
- Chúng ta có phải hiểu lầm hắn không?
Kiều Hoàng Nhi nắm lấy tay của Thẩm Ngôn hỏi nhỏ, bản tính thiện lượng khiến cho nàng chỉ nhìn thấy được mặt ngoài mà thôi.


- Chó cắn là chó không sủa! Em nên biết đạo lý đó!
Thẩm Ngôn cũng không giải thích mà chỉ nói một câu như thế, nói rồi nắm lấy tay hai nữ cũng tiến vào bên trong.


Tống Thanh Thư là mối hiểm họa mà Thẩm Ngôn cần phải đề phòng, tuy chỉ là kiến hôi thôi nhưng với bản tính cẩn thận của Thẩm Ngôn, tên này cần phải bị trừ diệt.

- Chúc mừng các bạn đã là thành viên cao cấp của guild Song Tử! Lục Vô Song tôi rất vinh dự khi nhận được sự cống hiến của các bạn!


Trong đại điện, trên thềm cao, Lục Vô Song ưu nhã gật đầu chào hỏi thành viên mới, nàng là một người vô cùng khiêm tốn, luôn thích lấy đức phục người, vì thế mà trong công hội nàng luôn được mọi người yêu quý cùng tận trung.


Giờ khắc này, được đứng gần với Lục Vô Song như thế, dù đã nhìn thấy nàng một lần nhưng Thẩm Ngôn vẫn không tránh khỏi kinh diễm.
Nàng thực sự quá đẹp.


Không chỉ hắn mà mọi người trong đại điện đều bị chấn kinh như thế, không phân biệt nam nữ, trong mắt đều có vô tận sùng bái cùng ái mộ.
Ưu nhã ngồi xuống ghế, bên cạnh nàng hiện lên bảng danh sách những người vượt qua vòng ba, đôi tay xinh xắn của Lục Vô Song ưu nhã lướt một vòng.


- Công hội chúng ta có tổng cộng 60 tổ đội sống sót trong 25 chiến trường, tổng cộng 240 người, trong đó có 10 tổ đội lọt vào Top 3 ở các chiến trường, trực tiếp đề bạt làm thành viên cao cấp của Guild, cùng với 2 tổ đội đạt được Top 1, thành tích như thế này quả thực không tệ, tuy nhân số không bằng các công hội khác nhưng chúng ta thắng ở chất lượng, rất đáng được tuyên dương!


- Oa…
Tiếng mọi người phía dưới hô lên vang động, sĩ khí tăng cao không ít, ai cũng thập phần hưng phấn hướng về một tương lai tươi sáng.


Những người sóng sót qua vòng ba, được Guild thưởng cho một phần thưởng an ủi, sau đó dưới sự hướng dẫn của nhân viên giám sát, nhanh chóng qua thông đạo đi đến Song Tử Thành – thành trì của Guild, nơi mà bọn hắn chính thức thuộc về.


Hiện giờ chỉ còn 48 người đang đứng trước đại sảnh, Lục Vô Song liếc mắt qua đám người, như có như không nhìn qua Thẩm Ngôn một cái, nở nụ cười như thiên thần nói.


- Các bạn đứng ở đây là tinh anh trong tinh anh, chọn ra từ hàng ngàn người để trở thành thành viên cao cấp của guild, các bạn sẽ được chúng tôi ưu đãi cùng đãi ngộ phi thường tốt. Cùng với đó…
Lục Vô Song phất tay một cái, trước mặt Thẩm Ngôn cùng mọi người hiện ra một bảng thông báo.


“Chúc mừng bạn đã trở thành thành viên cao cấp – lực lượng nòng cốt của Guild Song Tử.
Bạn có hiện tại có hai lựa chọn.


1.[Ở lại Song Tử Thành] : tiến hành công tác, làm nhiệm vụ tại thành chủ, có cơ hội thăng tiến trong công hội. Hằng tháng đều được cung cấp tài nguyên và vật tư lớn. (sau khi chọn sẽ được biết thêm chi tiết cụ thể)


2.[Trở thành người khai hoang] : lựa chọn đi ra tuyến đầu, khai phát mở mang lãnh địa cho công hội, hằng năm chỉ cần cống nạp một phần phí vật tư cho công hội, còn lại lãnh thổ cùng tài nguyên tự mình hưởng dụng, nhiều hay ít tùy thuộc vào năng lực của mỗi người. ( sau khi chọn sẽ được biết thêm chi tiết cụ thể)."


………………