Ở một phương trời xa xôi.
Thành phố New York, nước Mỹ.
Trong căn phòng tổng thống của một khách sạn năm sao, nơi có thể bao quát khung cảnh của Quảng Trường Thời Đại.
Thẩm Tứ đang ngồi nhâm nhi một ly rượu vang trên ghế sofa.
Mà cặp mắt của hắn thì luôn dán chặt vào màn hình Ipad, lúc thì nhíu mày, lúc thì đột nhiên nở nụ cười.
Mọi cảm xúc mà hắn rất ít khi thể hiện trước mặt thủ hạ của mình.
Hắn đang chăm chú xem con trai hắn, Thẩm Ngôn.
Người con trai mà trước đây hắn đã ‘lỡ tay’ vứt bỏ.
- Vẫn là cái tính mê gái, giống hệt như ta!
Thẩm Tứ cười cười, từ trên màn ảnh vuốt vuốt lấy gương mặt Thẩm Ngôn, người mang nét mặt giống Đinh San vợ hắn đến 8 phần.
Cốc cốc!
Bất chợt, tiếng gõ cửa vang lên. Thẩm Tứ tắt đi Ipad rồi để xuống bàn, gương mặt trở lại sương lạnh như mọi ngày, hỏi.
- Chuyện gì?
Long Bát lúc này từ ngoài cửa đi vào, nếu nhìn kỹ có thể thấy mặt hắn xanh tím nhiều chỗ, đặc biệt chân phải của hắn đã bị cưa mất, thay thế bằng một cái chân bằng thép bóng loáng.
Hắn sợ sệt nhìn Thẩm Tứ, mở miệng nói.
- ‘Bạn cũ’ của sư phụ đã tới!
- Được rồi, cho hắn vào!
Mắt nhìn thấy vẻ sợ sệt của Long Bát, Thẩm Tứ thở dài.
- Lần sau có làm chuyện gì, nhớ thông báo cho ta biết một tiếng, quân đội Hoa Hạ không dễ đụng đâu!
- Dạ, sư phụ!
- À, với lại không bao giờ có ý trả thù Thẩm Ngôn đấy nhé! Nếu không, con tự gánh lấy hậu quả!
Thẩm Tứ nói xong câu này, khí tức sát phát của hắn nháy mắt tát phán ra, đèn trong toàn bộ khách sạn bỗng nhiên chớp tắt như chập mạch vậy.
- Dạ…dạ…con biết rồi ạ! Con xin ra ngoài trước!
Tội nghiệp Long Bát, bị Thẩm Tứ trừng mắt một cái, mồ hôi túa ra như mưa, vội vàng chạy gấp ra ngoài. Tuy có quan hệ thầy trò, nhưng hắn tin tưởng sư phụ hắn sẽ thực sự làm thịt hắn.
Thẩm Tứ nhìn thấy bóng lưng Long Bát ly khai, lắc đầu thở dài, cũng tại hắn không nói mối quan hệ của hắn với Thẩm Ngôn cho Long Bát nghe.
Làm cho tên này không những gây hấn với quân đội mà còn đánh nhau với Thẩm Ngôn.
Thẩm Tứ khi nghe đến tin này, tức giận suýt ngất, hắn nắm đầu tên đệ tử của mình ra dần cho một trận, sau đó vội vàng đem hắn qua Mỹ để lánh nạn vì đám quân đội đã truy nã Long Bát quá gắt gao.
Hắn cũng không ngờ trên đời lại có thằng óc bò dám giao nhiệm vụ cho thằng cha đi giết con mình cơ chứ. Cũng may người giao nhiệm vụ đã chết, nếu không Thẩm Tứ đã đem tên này đi xào tỏi rồi.
Hít sâu một hơi lấy lại tâm tình, Thẩm Tứ đứng dậy bắt tay với người đàn ông mặc áo choàng đen vừa bước vào phòng.
- Chào anh! Đã lâu không gặp, dạo này khỏe chứ…Lập Tân?
Người đàn ông đứng đối diện Thẩm Tứ từ từ kéo áo choàng xuống, gương mặt góc cạnh hiện ra rõ ràng.
Đây không phải Lập Tân chủ guild Nhân Mã sao.
- Haiz, không khỏe tý nào, dạo này gặp nhiều rắc rối quá!
Lập Tân nét mặt khó coi, cùng Thẩm Tứ ngồi xuống ghế.
Thẩm Tứ bố trí xung quanh một tầng cấm chế, kề sát lại hỏi.
- Bên phía Não Nguồn có tình báo gì chăng? Mà…con gái của tôi, nó có chuyển biến gì không?
Lập Tân thần thức cũng tỏa ra xung quanh, sau khi xác định không có hệ thống theo dõi, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái USB.
- Bên Não Nguồn tạm thời chưa có động tĩnh, còn Thẩm Nguyệt Lan thì…vẫn như thế, xem ra não nguồn đã tẩy não con bé quá nặng rồi! Tôi cũng không làm gì được, ngoài ra gần đây còn có cuộc thi khảo hạch, thực lực lứa mới của thế lực cũng rất bình thường, đây là tài liệu thi cử của đám đó cùng các tin tình báo liên quan đến Thẩm Nguyệt Lan!
Thẩm Tứ thở dài, mắt thấy con trai trước mắt mà không thể gặp được, con gái thì lại bị kẻ thù tẩy não, hắn cảm thấy chưa có người cha nào thất bại như hắn.
Thẩm Tứ cố rặng ra một nụ cười, nhận lấy USB, đồng thời trong nhẫn trữ vật cũng lấy ra một hộp ngọc có chứa 1 con Chip cao cấp cho Lập Tân.
Lập Tân nhìn thấy hộp ngọc, hai mắt hắn tỏa sáng, đôi tay run run nhận lấy con Chip, chỉ cần hấp thụ Chip này nữa thôi, hắn sẽ tiến lên một cảnh giới nhỏ, hỏi sao mà không thèm.
- Chúc cho hai ta hợp tác thành công!
- Đúng vậy, chúc hai ta hợp tác thành công!
Việc công đã xử lý xong, Thẩm Tứ lại bắt đầu hỏi chuyện ngoài lề của Lập Tân.
Quả nhiên, tên này sắc mặt sa sầm xuống.
- Dạo gần đây, tôi đá phải tấm thép!
Thẩm Tứ hiếu kỳ.
- Anh đã là hội trưởng của công hội lớn cũng có người chọc không nổi sao?
- Đúng vậy! Chính xác hơn là em trai tôi chọc phải hắn, thủ hạ hắn đã đến tận biệt thự của em tôi mà dần nó ra bã, thậm chí đến bây giờ nó vẫn còn ám ảnh, không dám quay trở lại Tử Giới Vực!
Lập Tân vừa nói vừa cắn răng nghiến lợi, sau đó hắn chợt nhìn sang Thẩm Tứ.
- Đúng rồi! Tổ chức của anh chẳng phải nhận nhiệm vụ lấy đầu người sao? Tôi muốn mướn anh lấy đầu của hắn!
Thẩm Tứ khuôn mặt bình tĩnh, không nhanh không chậm đáp.
- Người có thể uy hϊế͙p͙ đến anh, tất nhiên thế lực sau lưng người đó không nhỏ, giết cũng có thể, nhưng có thể tôi sẽ phải xử luôn đám người sau lưng hắn, giá cả không rẻ đâu!
- Không sao! Giá bao nhiêu tôi cũng trả được!
Lập Tân khuôn mặt vặn vẹo đáp, cháu hắn bị Thẩm Ngôn đánh ra bã, mà em trai hắn lại bị thủ hạ Thẩm Ngôn hù đến nỗi ám ảnh như muốn điên, thù này hắn không trả không được.
- Tốt! Tôi cần tên tuổi, thực lực của người đó, chi tiết nhất có thể!
- Được! Thằng chó đó tên là THẨM NGÔN, thực lực Nhị tinh trung kỳ, thiên phú cấp Hoàng Kim, hắn có một khôi lỗi Tam tinh hậu kỳ, thế lực sau lưng thì không biết! Tôi muốn anh lấy đầu của Thẩm Ngôn, tiện thể lấy luôn đầu của thằng cha hắn cho tôi làm bồn cầu để ngồi, tôi mới hả giận, ai bảo hắn không biết dạy con!
Thẩm Tứ nghe tên Lập Tân nói một hồi mà cảm thấy đầu mình ngứa râm rang, mặt hắn đen thui hỏi Lập Tân.
- Có thể cho tôi hỏi tại sao hai người lại kết thù không?
- A…em trai tôi muốn giết hắn để lấy Chip nhầm nâng cao thực lực! Nên tới lúc anh chặt đầu Thẩm Ngôn, nhớ livestream cho chúng tôi xem, đồng thời gửi cái đầu hắn và thằng cha hắn đến cho chúng tôi nhé!
Lập Tân mãi nói mà không hề biết Thẩm Tứ trên trán lúc này đã bạo nổ gân xanh.
- Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh, Lập Tân vẫn còn giá trị lợi dụng, hắn là con cờ tình báo duy nhất của ta ở trong Não Nguồn!
Âm thầm tự nhủ trong lòng, Thẩm Tứ mắt hằn tơ máu nói.
- Nhiệm vụ này chúng tôi không nhận!
- Không nhận sao? Tại sao vậy?
- Chúng tôi đổi thành tổ chức Hội Chữ Thập Đỏ rồi, chuyên giúp trẻ em nghèo!!!!
-
- Anh suy nghĩ kỹ đi, tôi sẽ ra mọi giá để lấy cái đầu của Thẩm Ngôn cùng thằng cha trời đánh thánh đâm của hắn!
- CÚT!!!!
Ầm!
Thẩm Tứ không thể chịu nổi nữa một cước đá bay Lập Tân ra cửa sổ.
- A…a..a.aaa.a.aa
Không ai để ý trên Quảng Trường Thời Đại lúc này lại có thêm một vì sao lạ…
…......................................