Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 122: Chém giết Trương Lâm.

Trương Lâm đôi mắt nghiền ngẫm nhìn nàng, nở một nụ cười hỏi:
- Phải không? Cha nhìn con bộ dạng giống như nhớ người yêu vậy!


Trương Tố Tố nghe cha nàng nói thế nháy mắt bị dọa sợ, chuyện Thẩm Ngôn đến buổi sinh nhật là nàng giấu cha nàng, định bụng khi hắn tiến đến thì tạo bất ngờ, nhưng giờ nhìn bộ dáng hung thần át sát của Trương Lâm, nàng là không dám nói.


- Đâu có! Con nào đâu đã có người yêu, con còn đang sợ ế đây này!
Bốp!
Giữa lúc Trương Tố Tố còn đang lo sợ thì bất chợt một bàn tay đã quật vào má nàng, nàng bị Trương Lâm đánh vật ra đất, khóe miệng đã có máu tươi chảy xuống.


Trương Tố Tố sợ hãi nhìn xem cha nàng, tuy cha nàng xưa giờ luôn quản rất nghiêm, nhưng chưa bao giờ đánh đến nàng, làm tổn thương nàng sợi lông, mà bây giờ…


Không đợi Trương Tố Tố định thần, Trương Lâm đi tới nắm lấy cổ tay nàng kéo lên, nở ra nụ cười ɖâʍ tà, đưa màn hình điện thoại đến sát mặt nàng hỏi:
- Mày nói đây là thằng nào? Dám nhân lúc tao không có nhà ngang nhiên dẫn trai về trộm đồ của tao! Mày là gan lớn bằng trời rồi hả con?


Trương Lâm giờ khắc này như một con thú động dục, hai mắt đỏ bừng nhìn xem con dê béo Trương Tố Tố, hắn quyến định hấp thu nguyên âm của nàng ngay bây giờ.


[Đoạt sinh công] bị lấy đi chứng tỏ người con trai cũng biết được thể chất đặc biệt kia của Trương Tố Tố rồi, để tránh đêm dài lắm mộng, Trương Lâm không nói hai lời kéo tay Trương Tố Tố vào phòng trong.
- Cha! Cha! Mau buông tay, con đau! Cha…cha mang con đi đâu thế! Không muốn…


- Cha hôm nay sẽ biến con thành nữ nhân chân chính! He he he.
Không còn lá mặt lá trái nữa, Trương Lâm trực tiếp bộc lộ gương mặt ác ma của mình, trong ánh mắt ngỡ ngàng cùng kinh hoảng của Trương Tố Tố, tàn bạo kéo nàng vào trong.
Nhưng đang lúc Trương Lâm hưng phấn thì dị biến chợt phát sinh…
Ầm!


Chỉ thấy cánh cổng trước nhà hắn bị một đại chùy to khủng bố đập cho vỡ nát, từ bên trong khói bụi đi ra một tráng hán thân hơn hai thước cao.
Không nói một lời ầm ầm lao đến chỗ Trương Lâm.
- Này! Mày là ai….
Ầm!


Thẩm Nhất đi vào, không nói gì chỉ trực tiếp chào hỏi bằng một chùy đi qua.
Trương Lâm nhìn thấy khí thế của Thẩm Nhất, biết đây là cao thủ, vội vàng đẩy Trương Tố Tố qua một bên, khí tức Trúc Cơ sơ kỳ toàn diện bạo phát, hội tụ linh lực vào hai tay ngạnh kháng lấy một chùy này của Thẩm Nhất.


Oành!
Trong sát na một chùy kia đập tới, Trương Lâm bị trọng kích oanh bay ra ngoài, đâm vào bức tường phía sau tạo thành một lỗ hổng lớn, bụi mù bay lên mù mịt.
- Này! Cô không sao chứ? Mau chạy ra ngoài, bên ngoài có người tiếp đón cô!


Thẩm Nhất nhìn về phía Trương Tố Tố đang thất thần lên tiếng quát lớn, hắn đưa lưng về phía nàng, nhìn về phía đống phế tích kia. Thẩm Nhất biết Trương Lâm là vẫn còn sống, muốn giết tên này Thẩm Nhất là phải bộc lộ ra sức mạnh hệ thống.


Nãy giờ Thẩm Nhất là hoàn toàn chỉ dùng sức mạnh của nhục thân để oanh bay hắn mà thôi.


Trương Tố Tố bị Thẩm Nhất quát nháy mắt hoàn hồn, ánh mắt nàng phức tạp nhìn về đống phế tích kia, tâm nàng đối với người cha này đã hoàn toàn nguội lạnh, 30 năm sống trong địa ngục, đến hôm nay như giọt nước tràn ly.


Trương Tố Tố ngồi dậy chạy thẳng ra ngoài, nàng muốn chạy đi, thoát ly khỏi cái nhà này, nàng muốn nhào vào trong vòng tay của Thẩm Ngôn mà quên đi quá khứ u ám.
Rầm!
Xô đổ ra bức tường, Trương Lâm từ trong đống đổ nát ra ngoài, hai tay hắn lúc này dả dẻ nứt toác, máu tươi tràn ngập ra ngoài.


- Mày là ai? Tao với mày không thù không oán! Cần gì tuyệt đường người như vậy chứ?
Trương Lâm lúc nãy đối cứng với Thẩm Nhất, thực lực cường đại của Thẩm Nhất làm cho hắn vô cùng kiêng kị.


Thẩm Nhất không có nhiều lời với người sắp chết, Thẩm Ngôn đã ra lệnh cho Thẩm Nhất nhất định phải tiêu diệt tên này, hắn chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ mà thôi.
- [Xung phong] !


Thẩm Nhất quát lớn, khí tức Nhị tinh đỉnh phong tỏa ra ngoài, thôi động kỹ năng. Hắn hai chân dậm mạnh xuống đại địa, như một cái lò xo phóng đến trước mặt Trương Lâm, không nói hai lời một chùy lại vung ra.
- Phản lực!


Một động cơ phản lực cỡ nhỏ gắn trên đầu đại chùy, toàn lực ầm ầm phát động làm động cơ đẩy, lực vung của thanh thiết chùy lúc này tăng lên gấp 10 lần.
- Thánh Linh Giáp!
- Chấn Sơn Chưởng!


Nhìn khí thế hung hung của Thẩm Nhất, Trương Lâm thầm hô không xong, trong lúc nhất thời vận dụng tất cả linh lực bản thân, hi sinh luôn sinh mệnh bản nguyên vào đan điền, mất đi tuổi thỏ để tăng lên một chút thực lực.
Lực lượng trong người bạo nổ, Trương Lâm hai mắt huyết hồng, thôi động công pháp.


Một tầng lân giáp bằng linh lực bao quanh lấy cơ thể của hắn, đồng thời hai tay hắn phát động Chấn Sơn Chưởng oanh thẳng xuống mặt đất.
Uỳnh !!!


Trong nhất khắc, đất đá cuộn trào dâng lên đến 3m, ngôi nhà hoàn toàn đổ sập, Trương Lâm muốn tạo một bức tường đất đà này để giảm bớt lực công kích cũng tiện đường thoát thân.
- Mày con non lắm!!!


Thẩm Nhất một chùy đi qua, mặc kệ cái gì đá đá bê tông, nơi chùy vung qua hoàn toàn thành bình địa.
Thiết chùy lực lượng không giảm muốn oanh thẳng vào người Trương Lâm.
Trong sát na, Trương Lâm hiện lên một tia ngoan lệ, tay phải hắn vươn ta muốn đỡ lấy một kích này.
Ầm!!!
- A…a….a!


Trong thời khắc sinh tử, Trương Lâm cũng là người tàn nhẫn, hắn hi sinh cánh tay cùng một bên bả vai của mình, vận dụng lực đẩy của thiết chùy mà muốn chạy ra ngoài.


Giờ phút này, tay phải Trương Lâm đã biến thành huyết vụ, một bên bả vai bị oanh kích đến lộ ra một đám xương trắng trông thập phần dọa người.
Có thể thấy được, Trương Lâm dưới sức mạnh của Thẩm Nhất, chỉ đồng dạng như một con kiến mà thôi.


Trương Lâm vật bảo mệnh cũng có không ít, cuộc đời trộm mộ của hắn, lượm nhặt được thứ tốt là có rất nhiều, nhưng đứng trước thế công dũng mãnh của Thẩm Nhất, hắn hoàn toàn không có khả năng thi triển.


Thẩm Nhất đã quỷ mị lướt đến trước người Trương Lâm, không nói hai lời một chùy toàn lực vỗ xuống.
Trương Lâm khóe mắt muốn nứt, hắn muốn mãnh liệt giãy dụa lấy cơ thể nhưng để không kịp rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn thiết chùy bổ xuống đầu mình.


Nhưng trong sát na này, dị biến lại lần nữa phát sinh…
Ầm!!!


Chỉ thấy một người như một người từ trên trời phóng xuống như một tôn thiên thần, hắn dáng người oai vệ, khí thế vô cùng cường hoành, đặc biệt là một tầng giáp cốt phủ kín thân thể trên người hắn, hỏa diễm máy động trông vô cùng dọa người.
.......................................