Thẩm Ngôn nhanh chóng đi về phía trước mấy bước, sau đó liền bắt gặp tình cảnh hương diễm mà hắn chưa từng thấy trong đời.
Hắn thấy được cô vợ nhỏ Nhiệt Ba của mình, giờ phút này nằm chổng mông lên, hai tay bấu chặt lấy tấm nệm, qυầи ɭót cũng đã bị kéo xuống đến ngang đầu gối, cái âm đạo hồng hào cùng lỗ hoa huyệt không ngừng co thắt.
Mà Dương Mật ngồi ở một bên đang dùng ngón tay cắm vào cái lỗ huyệt mê người kia của Địch Lệ Nhiệt Ba, ngón tay của nàng không ngừng khuấy động.
Ọt ọt ọt….
Tóc tai của Địch Lệ Nhiệt Ba có chút tán loạn, mặt mũi ửng hồng, nàng cắn chặt môi mỏng, gắt gao khắc chế chính mình để không bởi vì Dương Mật kích thích lỗ huyệt mà phát ra tiếng rên lớn.
Nhưng Nhiệt Ba càng khổ khổ nhẫn nại thì tư vị tuyệt vời từ ‘chỗ kia’ mang lại càng kịch liệt, ɖâʍ thủy từ âm đạo của nàng không ngừng tiết ra, ướt cả mảng lớn tấm ga giường.
Hai đại mỹ nhân kéo lại thành một đoàn, hai người ôm lấy nhau thật chặt. Ba ngón tay của Dương Mật lúc này hoàn toàn đã cắm vào lỗ huyệt của Nhiệt Ba.
Hai con hàng này đang trong men say không hề chú ý tới Thẩm Ngôn đang thất thần chứng kiến tất cả.
Hắn thầm nuốt nước bọt một cái, tràng diện này có chút lớn nha.
Thẩm Ngôn không định quấy nhiễu hai người, mà chỉ khoanh tay, đứng dựa vào vách tường, bắt đầu chiêm cảnh ngưỡng song phượng cầu hoan hiếm có này.
Hắn thật sự không nghĩ ra, hai cô vợ của mình len lén trốn ở trong phòng chơi trò bách hợp, điều này đại biểu cho cái gì? Có phải là có ý bất mãn với hắn không?
Không thể trách Thẩm Ngôn suy nghĩ nhiều được, bởi vì ngoài lý do đó ra thì hắn thật sự không cách nào giải thích được hành động của hai người họ.
Thế nhưng không phải Thẩm Ngôn hoang tưởng, mà là hắn thật sự cảm thấy rất khó hiểu. Không có đạo lý a, ở phương diện này, hắn là điều kiện phi thường dữ dội, nhất là từ khi có được huyết mạch ɖâʍ Long…à..Chân Long, toàn bộ phương diện trong việc đó đều tăng cường, lần đầu tiên ‘làm’ cùng Địch Lệ Nhiệt Ba chẳng phải hắn đã kiên trì một giờ đấy sao, hơn nữa còn ‘trả bài’ không ngừng nghỉ?
Chiến lực như này tuyệt đối có thể miểu sát tất cả gã đàn ông khác.
Như vậy mà các nàng ấy còn không hài lòng sao?
Thẩm Ngôn thật hoài nghi về bản thân mình.
…
Mặc kệ Thẩm Ngôn đang tự ti, mặc cảm. Phía bên kia hai nữ vẫn đang hừng hực ý chí chiến đấu.
Phốc phốc âm thanh phún nước không ngừng truyền đến lỗ tai hắn, một người nhạy cảm như Địch Lệ Nhiệt Ba rốt cuộc không khắc chế nổi dục hỏa trong người.
Trong đầu nàng bắt đầu tưởng tượng cảnh chồng đang điên cuồng thao lấy lỗ hoa huyệt của mình, càng ngày càng nhung nhớ không thôi cái đại sát khí của Thẩm Ngôn, Nhiệt Ba vươn hai tay không ngừng hôn hít khuôn mặt của Dương Mật, một bên đã bắt đầu rên rỉ:
- Ô ô…Thẩm Ngôn, chồng iu của em, anh mau cho dương vật của anh thao chết cái tiểu hoa huyệt hư hỏng của em đi, thật ngứa, thật khó chịu a…
Dương Mật bây giờ thấy Nhiệt Ba đã bắt đầu ‘nhập vai’ rồi, không còn biểu hiện đau đớn như ban đầu nữa. Ngọc thủ cũng bắt đầu chuyển động nhanh hơn, nhất thời ɖâʍ thủy Nhiệt Ba lại chảy ra đầm đìa, tuy rằng ngón tay cũng không thể nào làm cho Nhiệt Ba thỏa mãn, tuy nhiên cũng mang lại cho nàng không ít khoái cảm.
Tiếng ọp ẹp do sát giữa các ngón tay và lỗ hoa huyệt không ngừng truyền ra.
- A a... A a, mắc cỡ chết... người, vì sao... không khống chế được... chính mình, a a... A a a, âm đạo thật là đói khát, hoa huyệt cũng thật là ngứa ngáy. Thật nhớ đến cây nhục côn kia a… Ô ô ô... Ô, Thẩm Ngôn mau lại đây chơi em a…
Nhiệt Ba không dám cao giọng ca xướng, sắc mặt nàng mạnh mẽ đỏ lên, toàn thân căng cứng, âm đạo cùng hoa huyệt co rút, nàng sắp lên cao triều.
- Nhiệt Ba từ khi được mình khai phá về sau, có vẻ ɖâʍ hơn rất nhiều nha. Hơn nữa hai người đều là vợ mình, đầu là vưu vật cả, thật mê chết mình rồi.
Mang theo cười ɖâʍ đãng, Thẩm Ngôn âm thầm đi tìm một ‘view’ đẹp hơn, có thể thấy rõ hai vưu vật hoạt động, hắn cũng không muốn phá vỡ hứng thú của hai nàng.
Giờ phút này nhận thấy muội muội đã sắp lên đỉnh, Dương Mật kéo lấy Nhiệt Ba ngồi dậy, cho nàng dựa lưng vào ngực mình, hai tay vươn ra muốn cởi luôn chiếc áo của Nhiệt Ba.
Xương quai xanh mượt mà dần dần hiển lộ, xuống một chút là cặp ɖú tuyết trắng, trải qua Thẩm Ngôn nhào nặn mà bây giờ nguồn vốn cũng xem như khá đầy đủ.
Trải qua cải tạo thể chất, hai nữ mang theo một mùi hương quí khí lạ lùng, Thẩm Ngôn nhìn hai trân phẩm trước mặt mà cũng có chút ngây người, hai núm ɖú hồng của Nhiệt Ba không ngừng tung tăng nhúng nhảy.
Tuy đã nhiều lần nhấm nháp qua bọn chúng, như Thẩm Ngôn vẫn có cảm giác kích thích như mới gặp lần đầu, mê người không thôi.
Càng không nói đến vợ mình giờ phút này đang ngồi hướng về phía mình, hai chân dang rộng. Cái bụng bằng phẳng, phía dưới là một lùm đen nhánh âm mao, mà từ nhúm lông đen đó nhìn xuống nữa, là hai mép âm đạo đỏ tươi bao bọc lấy hắc động huyền bí, lại như ẩn hiện e ấp triển lộ trong mắt Thẩm Ngôn.
Lúc này ngón tay của Dương Mật đang không ngừng ra vào nơi ƈúƈ ɦσα của Nhiệt Ba, tốc độ nhanh không ít.
- A..a..a…Mật tỷ…em ra…em ra…sướng chết em rồi!
Cô lỗ!
Thẩm Ngôn nuốt từng ngụm nước bọt nhìn vẻ mặt ɖâʍ đãng của Nhiệt Ba khi lên đỉnh, dương vật to lớn liên tục nhúc nhích như muốn xé tan quần của hắn mà phóng đến hai nàng.
Hiện tại đắm chìm trong cao trào lẫn kích thích, ngón tay của Dương Mật hoàn toàn cắm vào tiểu hoa huyệt còn chưa có rút ra, Nhiệt Ba rốt cuộc phát hiện ra Thẩm Ngôn đang đứng đằng xa, đôi mắt mở to như cái tô chằm chằm xem hai nàng.
- A...Má nó!
Nhiệt Ba giật mình mặt đỏ tai hồng đứng thẳng qua một bên, ɖâʍ thủy từ âm đạo của nàng tràn ra, ướt mảng lớn đùi, rơi vãi xuống cả sàn nhà
Dương Mật nghe thấy động tĩnh cũng ngước đầu nhìn lên, nhìn thấy người tới là Thẩm Ngôn thì động tác cũng y hệt Nhiệt Ba.
Hai người trần truồng sợ hãi đứng tụm chung một chỗ, biểu lộ vừa quẫn bách lại vừa chột dạ.
Lại nhìn thấy anh mắt Thẩm Ngôn lúc này hừng hực nhìn mật huyệt của mình, hai người là trong lòng kinh hoàng, tuy rằng cực kỳ khát vọng chồng mình, nhưng chung quy vẫn là có chút ngượng ngùng, Dương Mật vội vàng che đi bộ phận yếu hại, mắc cỡ nói:
- A…không nên nhìn!
Hai bàn tay nàng nào có thể che hết bộ ngực vĩ đại cùng cái âm đạo mê người kia, che trên hở dưới.
Bộ dáng như vậy, cùng với nói ngăn cản Thẩm Ngôn xem, còn không bằng nói là đang dụ dỗ hắn phạm tội!
- Hai em bây giờ thật là ɖâʍ đãng nha, mới vừa bị anh khai phá xong, đều đã trở thành bộ dáng như này rồi!
- Không có! Chỉ là bọn em đang học tập để làm quen với… ‘chỗ ấy’ mà thôi!
Dương Mật ấp úng đáp.
- Học tập? Để làm gì?
Địch Lệ Nhiệt Ba ngại ngùng trả lời:
- Tụi em chưa từng trải qua việc này, có chút sợ hãi, cho nên mới muốn làm để tích lũy ít kinh nghiệm.
Thẩm Ngôn cảm thấy não mình không theo kịp suy nghĩ của hai người trước mặt, hắn khó hiểu hỏi:
- Chẳng phải chúng ta đã làm mấy việc đó rồi sao?
Địch Lệ Nhiệt Ba thành thật khai:
- Nhưng mà lúc đó là phía trước mà, đằng sau… đằng sau… bọn em đã làm bao giờ đâu.
- Đằng sau?
Dương Mật đỏ mặt, nhắm mắt đánh liều nói thẳng:
- Không phải anh muốn quan hệ từ cửa sau với bọn em à, tụi em thấy sợ mà, vả lại cũng không có kinh nghiệm gì nên mới tích lũy một chút kinh nghiệm mà thôi. . .
- Từ từ, chờ đã, anh nói qua lời này từ khi nào?
Dương Mật quay đầu nhìn về phía Địch Lệ Nhiệt Ba, Địch Lệ Nhiệt Ba đáng thương đáp:
- Lúc chiều ấy, rõ ràng anh đã ám chỉ cho em còn gì.
Thẩm Ngôn bị nàng nói đến rối não, hắn giơ tay chặn lại:
- Nói rõ một chút, anh ám chỉ muốn bọn em làm chuyện đó lúc nào vậy?
Địch Lệ Nhiệt Ba trả lời:
- Thì lúc anh kể câu chuyện về con mèo nhỏ cùng chó con đó.
Thẩm Ngôn nghe vậy liền sững người. Hắn im lặng nhìn chằm chằm đại mỹ nữ trước mặt, thật sự có xung động muốn mở cái đầu nhỏ của Địch Lệ Nhiệt Ba ra nhìn xem, rốt cuộc trong đầu nàng chứa cái gì vậy. Đây chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười thôi có được hay không?
Thẩm Ngôn theo bản năng định giải thích, nói cho các nàng biết đây chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười nhạt mà hắn xem trên mạng thôi, không có bất luận cái gì ám chỉ cùng hàm nghĩa nào khác cả.
Thế nhưng lời đến bên miệng lại bị hắn nuốt trở vào.
Chậm đã, tựa hồ chuyện ấy thật đúng là có lực hấp dẫn. (๑˃̵ᴗ˂̵)ﻭ
Mỗi một nam nhân trong lòng đều ôm ấp một ý nghĩ lớn mật, không phải vậy sao?
- Vậy các em học tập thế nào rồi?
Địch Lệ Nhiệt Ba vui vẻ khoe:
- Cũng tạm được, không đến nỗi dọa người như bọn em tưởng tượng lắm.
Nói thật nàng chỉ thấy thốn thốn, nhói nhói một chút mà thôi, so với khoái cảm nhục dục mang lại, thì chút đau đớn ấy có sá gì.
Dương Mật cũng gật đầu hùa theo.
Nghe thế, trong lòng Thẩm Ngôn liền dâng lên một cỗ rạo rực, hắn ɭϊếʍƈ môi, khẽ thì thầm:
- Vậy. . . Trở về phòng nhé?
Hai cô gái nhu thuận đi theo sau lưng hắn.
………………………………