- Hô!!
Dương Mật đang buồn rầu nghe hắn nói thế bất chợt thở dài ra một hơi, nàng còn tưởng hắn lén hai nàng kêu ‘đào’ đến đây, nên hắn thực sự kêu ‘đào’ đến, đây không phải là sỉ nhục sắc đẹp của hai nàng sao?
Bất quá, biết thì biết thế, nhưng trong lòng vẫn cố một cỗ dấm chua trào lên nha. Nàng làm bộ mặt lạnh hỏi hắn:
- Chuyện xảy ra khi nào?
- Tối hôm qua!
- ...
Thần sắc Dương Mật lộ ra sụp đổ, giọt lệ chực chờ nơi khóe mắt rốt cục không nhịn được nữa, từng giọt nhanh chóng rơi xuống.
Nàng đi đến bên người Thẩm Ngôn, gương mặt lê hoa đái vũ trông mà không khỏi thương cảm, nàng hỏi:
- Vậy em thì sao?
Thẩm Ngôn bắt đầu bị dọa sợ, sao Dương Mật lại phản ứng mạnh như thế chứ, tay chân bắt đầu quơ quào, thật sự là giờ phút này, hắn không biết mình nên nói cái gì mới phải.
- Đồ chết tiệt, anh là tên xấu xa!
Dương Mật khóc òa ra, tay nhỏ nắm chặt nắm đấm, không ngừng đánh lên lồng ngực Thẩm Ngôn.
Thẩm Ngôn không nhúc nhích, đứng yên ở nơi đó, để mặc cho Dương Mật đánh mình.
- Anh xin lỗi em! Là anh không tốt…
- Ha ha ha ha…
Nhìn bộ mặt hối lỗi của Thẩm Ngôn, đôi vai run run của Dương Mật rốt cục không chịu đựng được nữa, nằm lăn ra đất cười lớn.
Thẩm ngôn nháy mắt mặt đen xuống, không ngờ Tông sư diễn xuất như hắn lại bị con gà mờ Dương Mật cho qua mặt.
Cũng không thể nào trách hắn được, ai bảo tình yêu làm mù đi lí trí đâu.
- Ha ha ha, coi như em lấy chút lợi tức, đáng ghét Nhiệt Ba lại dám lén phén trước em, em phải cho ăn một bài học mới được!
Nói rồi nàng lại lao vào lòng Thẩm Ngôn, dùng tay xoa xoa cái mặt đang đen thui của hắn, khúc khích cười:
- Sao nào? Còn chê trình độ diễn kỹ của em sao?
- Anh đã suy nghĩ kỹ rồi!
-
- Em đáng bị phạt vì dám lừa anh!
- Á!!!
Thẩm Ngôn ôm nàng ném lên giường cười hì hì áp tới, phả hơi nóng vào tai nàng:
- Anh quyết định nhấm nháp em giống như anh đã làm với Nhiệt Ba tối qua vậy!
- A..chồng đây là ban ngày mà!
- Đừng nói xạo, ngoài trời đen thui mà!
- …
Không đợi Dương Mật tiếp tục giãy giụa, Thẩm Ngôn bá đạo hôn xuống đôi môi mọng nước của nàng.
Hai người bỗng chốc lọt vào thế giới của tình yêu, Dương Mật cũng vứt tất cả qua sau đầu, tận tình nhấm nháp lấy tư vị của hai người, nàng mặt đỏ như gấc, hơi thở cũng bắt đầu dồn dập.
- Nhiệt Ba anh đã cho lên thớt rồi, em cũng không muốn thua chị kém em chứ?
Thẩm Ngôn cười gian tà nói, làm tim Dương Mật đập thình thịch.
- Anh... Anh không nên làm loạn, lưu manh đáng ghét!
Nàng vô cùng khẩn trương.
- Hì hì lần trước cũng làm loạn một lần rồi, cơ thể em cái gì mà anh chưa thấy qua, cứ muốn che che giấu giấu thế!
Thẩm Ngôn cười nói, Dương Mật chợt nhớ đến lần đó ở trong bếp Thẩm Ngôn môi hôn nàng, tay xoa nắn ngực nàng, vừa nhớ lại mặt Dương Mật đỏ bừng, khẽ cúi đầu, không dám nhìn Thẩm Ngôn, cảm nhận được hơi thở Thẩm Ngôn nóng rực, thân thể nàng khẽ run rẩy.
Thẩm Ngôn nhìn Dương Mật đỏ mặt, trực tiếp nâng cằm nàng lên tiếp tục hôn xuống.
Dương Mật trong lòng có phấn khích, không tự chủ được nhắm nghiền hai mắt, tay bất giác nắm chặt lấy ga giường, cực kì khẩn trương.
Nàng trở nên ngẩy ngẩn vì ngay sau đó Thẩm Ngôn đã mạnh mẽ hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng, đầu lưỡi thô bạo của hắn đã hung hăng xông vào trong.
Khi định thần lại, lưỡi thơm nhỏ đã bị Thẩm Ngôn quấn lấy, làm nàng sinh ra một cảm giác ngứa ngáy, cái lưỡi nhỏ của nàng không tự chủ được nhiệt tình đáp lại. Lửa nóng của Thẩm Ngôn làm nàng run rẩy một trận.
Hai tay Thẩm Ngôn đã không biết từ lúc nào lặng lẽ leo lên núi đôi lớn cỡ lớn của Dương Mật, nhẹ nhàng xoa nắn, nhào nặn. Dương Mật chỉ cảm thấy nơi ngực hắn chạm vào tê dại, cảm giác vừa ngứa ngáy vừa vô cùng thoải mái, miệng nhỏ của nàng không khỏi càng thêm quấn chặt lưỡi của hắn.
Thẩm Ngôn một tay vẫn nắm lấy trái đại cầu của nàng chà xát, bàn tay truyền đến cảm giác vô cùng thoải mái, làm cho hắn một trận phấn khích, đại sát khí bên dưới đã trở nên cứng rắn.
- Nếu đại sát khí được song nhũ của nàng kẹp lấy, giúp mình giải quyết, thì không biết sẽ sảng khoái như thế nào!
Thẩm Ngôn nghĩ thầm, tay dùng lực hơn một chút, nhất thời làm Dương Mật thoải mái rên lên hai tiếng nhỏ đồng thời hai chân không tự chủ kẹp chặt lại,...
Thẩm Ngôn đột nhiên tăng sức bóp bộ ngực co dãn mười phần.
- Ư... Ư...
Dương Mật cảm thấy trước ngực tê dại, làm nàng tuy miệng vẫn bị bịt kín nhưng không thể kìm nén phát ra tiếng rên nhẹ, trong vô thức chủ động ưỡn thẳng ngực mình cọ vào bàn tay Thẩm Ngôn.
Một lúc sau hai người mới tách môi nhau ra, bốn mắt nhìn nhau, mặt nàng đã đỏ bừng, vô cùng ngượng ngùng.
- Cởi ra được không?
Thẩm Ngôn nhìn chằm chằm vào ngực Dương Mật hỏi. Thiếu nữ vừa nghe được câu này tức thời đỏ mặt, quay mặt đi chỉ gật nhẹ đầu đồng ý.
Hắn thấy nàng gật đầu, bàn tay vội vàng cởi đem cúc áo nàng ra, đôi thỏ ngọc bị áo ngực bó chặt bại lộ ra không khí, hắn nhanh chóng thả chúng ra, lập tức hai bán cầu bị nén ép đã lâu nhất thời nhảy ra, mềm mại, sáng mịn đẹp mắt không thôi.
- Dương Mật, của em thật đẹp!
Thẩm Ngôn tay lấy ra áo ngực, say mê nhìn vào hai trái cầu tròn trịa trước ngực Dương Mật, phía trước hai trái nho nhỏ ngạo nghễ vươn thẳng, cực kỳ mê người.
Hắn nhẹ nhàng đùa giỡn một trái.
- Ư!
Dương Mật không tự chủ được rên lên, thân thể mềm mại run rẩy, từ ngực nàng truyền đến cảm giác ngứa ngáy, rừng rậm phía dưới đã bắt đầu ướt át, ngứa ngáy.
- Mật Mật, làm phụ nữ của anh nhé!
Thẩm Ngôn nhìn nàng trịnh trọng nói.
- Em... Em đồng ý! Anh nhẹ một chút, thương tiếc em…!
Dương Mật bây giờ đã hoàn toàn mê mụi, nói gì nghe nấy, trông manh manh rất dễ thương, khác xa khí phách bệ vệ trên chốn thương trường.
- Tin tưởng anh, em sẽ thoải mái dục tiên dục tử!
Hắn nhìn nàng an ủi, nhẹ nhàng đẩy tay Dương Mật đang che cặp ɖú mình ra rồi bắt đầu công cuộc leo núi vĩ đại.
- Ừ... Ừ...
Dương Mật lập tức phát ra một tiếng thở khẽ, hai tay nắm thật chặt tay Thẩm Ngôn, rất khẩn trương nhìn hắn, Thẩm Ngôn nhìn nàng tăng độ co bóp làm nàng rên to hơn.
Hắn xoa một bên, há miệng ngậm lấy một hạt nho phía trên đang dựng thẳng nút một cái.
- A!
Dương Mật kêu lớn, thân thể run rẩy, hai tay gắt gao nắm chặt lấy tay Thẩm Ngôn, nàng dù cho đã bị hắn ngậm qua một lần, nhưng cảm giác lúc nào cũng vừa tê dại vừa thoải mái cực kì, cảm giác này kích thích khe suối giữa rừng rậm trào lũ.
Thẩm Ngôn nhìn Dương Mật kích thích như thế, lại dùng sức nút, xoa nắn, làm nàng rên thêm to.
Hắn sau một hồi trèo đèo, tay bắt đầu đi xuống phía dưới chuẩn bị lội suối, khi tay hắn cách quần mân mê, Dương Mật lập tức như giật điện, run rẩy.
Thẩm Ngôn nhìn Dương Mật say mê, tay dần cởi quần để lộ nội y mày hồng, ở giữa đã ướt đẫm rồi, Thẩm Ngôn duỗi ngón tay nhẹ nhàng cọ qua cọ lại làm Dương Mật kêu to hơn.
- Thẩm Ngôn, mau tới, em chịu hết nổi rồi…
Nàng nắm lấy tay hắn dán chặt vào mép âm đạo của mình.
- Yên tâm, em cứ thả lỏng cơ thể mà hưởng thụ, mọi chuyện để anh lo!
Thẩm Ngôn nhìn Dương Mật nói, sau đó cởi nốt ra, để lộ rừng rậm âm u, tươi tốt, ẩm ướt, tuy lần trước đã thấy rồi nhưng lần này hắn vẫn rung động không thôi.
- Thật nhiều a!
Thẩm Ngôn nhìn Dương Mật rừng rậm nói, nàng xấu hổ nhắm nghiền mắt lại, hận không có chỗ nào chui xuống.
- Để anh làm cho em vui vẻ.
Hắn nhìn nàng nói, dần tách hai chân nàng ra, sau đó nhìn cái miệng nhỏ nhắn hồng hào đã ức nước, bắt đầu môi kề môi.
- A!
Dương Mật lập tức thoải mái kêu to lên, hai chân kẹp chặt lại, hai tay nắm chặt ga giường, miệng rên lớn vừa thoải mái vừa thống khổ.
Thẩm Ngôn ăn mảng hoa thơm cỏ lạ, đầu lưỡi tiến vào huyệt động khuấy đảo không ngừng làm bên trong không ngừng tuôn nước, toàn bộ vào Thẩm Ngôn, hắn phun ra, lai tiếp tục ăn, tầm hai phút sau, nàng đã không nhịn được.
- A! Em muốn bay!
Dương Mật bắt đầu nói nhảm, thân thể run rẩy mạnh mẽ, hai chân kẹp chặt đầu Thẩm Ngôn, miệng mở rộng, hai mắt mở lớn, hồng thủy tuôn trào mãnh liệt, một lúc sau mới dừng lại, thở hổn hển như thoát lực vây.
Thẩm Ngôn bò dậy từ hai chân nàng, tiến tới trước mặt nàng hỏi:
- Thoải mái không?
- Thoải mái.
Dương Mật nhìn Thẩm Ngôn nói, chưa bao giờ nàng thấy thoải mái như vậy, giống như thành tiên.
- Em thoải mái vậy, giờ giúp anh thoải mái với chứ.
Thẩm Ngôn âu yếm đề nghị.
- Làm sao để anh thoải mái được?
Dương Mật ngu ngơ hỏi.
- Hắc hắc, anh giúp em ăn chỗ đó, giờ em ăn lại là được mà.
Thẩm Ngôn nhìn nàng nói, tay lôi đại sát khí đang hùng hổ khí thế ra nhất thời làm nàng hô hấp gấp rút không thôi.
- Gia hỏa này thật chán ghét!
Dương Mật ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ khóe môi nói.
- Nào, thể hiện kỹ năng của mình đi Mật Mật! Xem em với Nhiệt Ba ai làm tốt hơn!
Thẩm Ngôn liếc nàng cười hì hì nói.
- Hứ! Em mới không thua con nhỏ Nhiệt Ba đâu!
Dương Mật bị khích tướng cầm lấy thằng nhỏ, đầu lưỡi vươn ra quấn quanh đầu khấc liếc mắt nhìn hắn rồi cắn nhẹ một cái.
- Cái tội dám so sánh em với Nhiệt Ba này!
Nói rồi nàng mỉm cười nuốt luôn tiểu đệ Thẩm Ngôn vào miệng, Dương Mật có cái miệng nhỏ nhắn ấm áp, vô cùng thoải mái
Nàng được Thẩm Ngôn chỉ đạo, dần học được cách ăn đại sát khí, dần thuần thục, không trúc trắc như lần trước nữa, hơn nữa còn đẩy nhanh tốc độ làm Thẩm Ngôn giật mình, thiệt là thoải mái mà.
Dương Mật ăn trái ăn phải hơn nửa giờ, Thẩm Ngôn đại sát khí liền miệng sùi bọt mép ra chết, làm cho Dương Mật đầy miệng, nàng vội vàng nuốt hết vào, không để sót giọt nào. Nàng nhưng còn nhớ Địch Lệ Nhiệt Ba nói nuốt thứ này rất là bỗ dưỡng nha, thậm chí đắp mặt cũng không tệ.
Nhưng chẳng qua bao lâu, ɖâʍ hương khêu gợi đã khiến dương vật của Thẩm Ngôn lần nữa ngóc đầu, cảm thấy màn dạo đầu đã đủ lâu nên hắn cũng chuyển sang giai đoạn tiếp theo.
- Em đã sẵn sàng chưa!
- Tới đi anh…
Dượng Mật ánh mắt mê ly nói.
- Sao chúng ta không làm một tư thế kích thích hơn nhỉ?
- Là sao?
- Em ngoài đời không phải là nữ cường nhân sao, hôm nay anh sẽ cho em chủ động lấy đi trinh tiết của mình!
Dương Mật đôi mắt tròn xoe tỏ vẻ không hiều, đang định hỏi thế nào thì Thẩm Ngôn đã cười ɖâʍ nói:
- Là em cưỡi lên người anh a...
Thẩm Ngôn đáp, sau đó nằm ngửa ra giường và hướng dẫn Dương Mật ngồi lên hắn.
Dương Mật đỏ mặt nhéo lấy eo hắn rồi làm theo, quỳ ngang hông Thẩm Ngôn trong khi hắn cầm dương vật hướng lên âm đạo nàng.
Mông tròn dần dần hạ xuống...
- Uhm...
- Em hít một hơi sâu rồi ngồi xuống nhé.
Nàng gật gật đầu, hít sâu một hơi, đời con gái 28 năm của nàng..
Đến đây kết thúc…
- Aaa.aa…a..
Khoảnh khắc khúc thịt to tướng kia cắm vào, ɖâʍ thủy trong vắt tứa ra chảy xuống, còn Dương Mật ngửa mặt hét lên, tay nàng bấu vào ngực Thẩm Ngôn trong cơn thốn sướng.
Mãi đến năm phút sau, đợi cơn đau qua đi. Thẩm Ngôn ôn nhu hôn đi giọt nước mắt trên má nàng, cơn sướng khoái làm người phụ nữ bắt đầu ập đến não hải của Dương Mật, mông nàng không tự chủ được nhấp nhẹ.
Ọp ẹp ọp ẹp…
Chỉ cần học tư thế, còn sau đó làm thế nào sẽ có bản năng mách bảo. Âm đạo Dương Mật tách ra, ôm trọn dương vật tên đệ tử vào trong, đến khi cắm vào tận gốc thì nàng dừng lại thở dốc, vô tình liếc thấy tên nam nhân xấu xa đang chăm chú nhìn mình, liền xấu hổ mắng yêu:
- Anh là tên bại hoại!
- Này! Rõ ràng em đang cưỡi lên người anh đấy nhé!
- Không có oan! Em nói anh bại hoại thì anh là bại hoại!
Dương Mật cãi bướng, vừa lắc hông cho dương vật của nam nhân nàng xoáy sâu trong âm đạo mình, vừa cúi người tìm đến môi hắn.
Thẩm Ngôn đón lấy bờ môi thơm của Dương Mật, ngực hắn đón lấy ɖú mềm của nàng, một tay hắn ôm eo nàng, tay còn lại thì xoa mông, từng bộ phận đều là tuyệt sắc tuyệt diệu, khiến trong lòng hắn yêu thích vô cùng.
Còn Dương Mật, môi hưởng thụ cảm giác ấm áp từ môi chồng, lưỡi nàng chủ động tìm sang hiến dâng hương vị ngọt nào cho lưỡi hắn, quấn quýt không rời.
Làn eo cong ưỡn nhẹ, đùi thon khẽ nhấc, mông đầy đặn hờ đẩy đưa, âm đạo khép dần khi dương vật rút ra rồi lại hé mở khi đầu khấc đẩy vào, từng nhịp, từng nhịp...
- Mật Mật... em thật đẹp, thật tuyệt vời...!
Dương Mật bị nhấn chìm trong đê mê, môi kề môi Thẩm Ngôn, thẹn thùng đáp lại:
- Anh cũng thật tuyệt... Chưa bao giờ em thấy vui sướng, thoải mái như lúc này...
- Em thật là đáng yêu...
Hai người lại hôn, lưỡi rời khỏi môi cuộn vào nhau. Hai chân Thẩm Ngôn co lại, hai tay hắn vịn lấy mông Dương Mật để kéo mông nàng ưỡn cao, hai người nhịp nhàng kết hợp, kẻ đẩy người đưa trong cơn tình mê sướng.
- Uhm... Ư... A... A... Chàng ơi! Thϊế͙p͙ sướng quá...tướng công ơi.
- Nương tử! Âm đạo nàng cũng muốn ép chết dương vật tướng công rồi!
Hai tên diễn viên bắt đầu diễn cảnh Kim Bình Mai, từ hiện đại quay về cổ đại, phải công nhận một điều nghiệp diễn viên đã ăn sâu vào trong máu, có thể diễn bất cứ tình huống nào a.
Nhịp tình dâng cao tạo ra những tiếng va chạm đầy gợi dục, Dương Mật rời môi Thẩm Ngôn, một tia nước bọt từ môi nàng nhễu vào lưỡi hắn. Nàng chống tay, eo cong xuống, ngực ưỡn lên cho hai quả đào tự do đong đưa trước mắt hắn, còn đôi bờ mông đẫy đà ưỡn cao tối đa, đón nhận từng cú đẩy dồn dập của Thẩm Ngôn, ɖâʍ thủy trong vắt như sương mai nhễu dọc xuống làn da đùi trắng muốt.
- A... Ai... A... Chàng ơi... thϊế͙p͙ sướng... thϊế͙p͙ không chịu nổi nữa... A... A...
Một cú đẩy cuối cùng, vai gầy khẽ run, nơi âm dương giao thoa tiết phát những dòng tinh hoa trắng đục, kèm theo đó là sự hòa hợp của hai linh hồn... Rồi dương vật nhỏ dần, trượt khỏi âm vật tươi xinh, kéo theo đó là một dòng sữa trắng có kèm theo giọt máu đào chảy dọc xuống khe hồng...
- Nương tử! Nàng mê chết phu quân rồi…
Quá trình hấp thu nguyên âm, trao đổi linh lực, cải tạo cơ thể không ngừng diễn ra trên người Thẩm Ngôn cùng Dương Mật, hai người cứ thế ôm nhau lâm vào mộng đẹp.
Mặc kệ Hồn Đan và [Long Thần ái mộ] xử lý nốt quá trình song tu cuối cùng..
………………..