Trương Lăng Đông phong khinh vân đạm đứng trên Lôi đài, khí thế đè áp toàn trường, cười lớn:
- Ha ha ha! Kiều Phượng Nhi, cuối cùng em vẫn là của anh, anh sẽ làm tất cả để bù đắp những đau khổ mà em phải chịu khi xưa!
Nhưng sắc mặt hắn bây giờ có phần không đúng, Kiều Phượng Nhi đâu?
Thần thức quét qua, vẻ mặt hắn biến thành tối đen, người hắn yêu đã không cánh mà bay, rõ ràng là đã đăng xuất ra mất rồi.
Hắn thét lớn:
- Aaaa…em còn trốn anh tới khi nào, anh sẽ tìm ra em cho bằng được!
Một buổi tối hôm nay, drama tình cảm gây huyên náo cả một vùng rốt cục kết thúc, kết cục cuối cùng hai người đàn ông đánh sống chết trên lôi đài, còn người đẹp phía dưới lại cuốn gói theo trai lạ.
Câu chuyện đàm tiếu, giễu cợt nhan nhản nơi đâu cũng thấy.
Trương Lăng Đông lúc này sắc mặt vô cùng âm trầm:
- Thẩm Ngôn sao? Tao sẽ cho mày trả giá vì dám đùa giỡn Lăng Đông này!!
Hắn thật không ngờ Tống Thanh Thư chỉ là một con tốt thí mà thôi, chân thực đội nón xanh cho hắn mới là thằng này. Nhưng giờ có giận cỡ nào cũng đã muộn, Trương Lăng Đông là biết được bọn hắn có ‘ô dù’ Tiểu Hàn bảo kê, đối phương cũng đã đăng xuất chạy mất, còn tìm kiếm thế nào nữa, chỉ còn cách đợi sau này có dịp gặp lại mà thôi.
Trương Lăng Đông cứ đứng thất thần ở nơi đó, Lâm Thác Lan thấy thế biết thở dài, một khối tình si a, hôm nay hắn kéo Trương Lăng Đông đúng là một sai lằm, đây là một màn nháo kịch mà.
Lại nói đến đám người Thẩm Ngôn, kể từ khi nhìn thấy Trương Lăng Đông [Tiến hóa] bạo hành Tống Thanh Thư thì đã hết hứng thú xem tiếp rồi, thực lực vẫn là chênh lêch quá lớn.
Ba người nhanh chóng đi về tửu điếm trong thành tiến hành đăng xuất. Hai nữ vẫn là người Thẩm Ngôn để ý, kết quả hai tên kia chiến đấu còn có nghĩa lý gì nữa đâu chứ, trở ra nghỉ ngơi vẫn là tốt hơn.
…
Ngoài cửa sổ khách sạn lúc này vẫn là một mảnh đen kịt, hôm nay thời tiết có chút âm trầm, đã 6h sáng mà không thấy ánh mặt trời đâu, đoán chừng rất nhanh sẽ có một trận mưa lớn ập tới.
Ở trong căn phòng 8807 ấm áp, sáng sớm Thẩm Ngôn cùng Địch Lệ Nhiệt Ba vẫn đang ôm ấp lấy nhau ở trên giường, tiêu huynh để của hắn đã thức tỉnh từ lâu, đính thẳng vào hắc động của Địch Lệ Nhiệt Ba
- Ưm..!
Nơi hắc động bỗng nhiên cảm thấy có một vật cứng cọ cọ vào, Địch Lệ Nhiệt Ba đang ngủ bất giác rùng mình, mỹ mâu chậm rãi mở ra.
Đập vào mắt nàng là gương mặt tuấn dật của Thẩm Ngôn, hắn cười hì hì nhìn xem nàng, ưỡn hông thúc đầu khấc dương vật hắn cọ sát vào hai mép thịt đã sưng đỏ nơi âm đạo của Địch Lệ Nhiệt Ba.
Nàng đỏ mặt chộp lấy hung khí của hắn, nũng nịu nói:
- Chồng ~ em là lần đầu đó, tha cho em đi mà ~ ~ !
- Không sao! Mọi chuyện để anh lo! Hì hì
Thẩm Ngôn vuốt má nàng cười cười, một tay đã luồn xuống phía dưới áp tay vào bộ vị sưng đỏ kia, từng nguồn linh lực dồi dào tiến hành làm mát, xoa dịu.
- Ưm…sướng quá chồng!
Từng đợt khoái cảm từ nơi tư mật của nàng lan tràn ra cơ thể, thoải mái nói không nên lời.
- Hử!? Sao ta cảm thấy có linh lực ba động trong người nàng vậy Iris?
Linh lực Thẩm Ngôn quán thâu lấy cơ thể Địch Lệ Nhiệt Ba, nên hắn cũng cảm nhận được có một nguồn linh lực nho nhỏ tồn tại trong người nàng.
- Đó là do [Thần long ái mộ] hiệu quả, tiến hành tẩy mao phạt tủy, tư chất đề thăng, vốn chỉ là cải tạo cơ thể của nàng thôi, nhưng chủ nhân cũng lại là võ giả, nên lúc song tu, linh lực của chủ nhân đã ‘đi ké’ theo năng lượng hệ thống mà vào cơ thể Địch Lệ Nhiệt Ba, khiến cho nàng thu được một chút tu vi.
Thẩm Ngôn nghe thế lại càng thêm vui mừng, võ giả theo trong tiểu thuyết hắn biết nhưng là gia tăng thọ mệnh, vĩnh trú thanh xuân nha, nếu hắn càng ngày càng mạnh mà phụ nữ xung quanh hắn dần già và chết thì sống lâu có mục đích gì nữa.
Mà [Thần Long ái mộ] này đã giải quyết tất cả, hắn sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Thẩm Ngôn cũng quyết định không nói điều này cho Địch Lệ Nhiệt Ba biết, bởi lẽ tu vi các nàng hoàn toàn chỉ để chưng mà thôi, các nàng chó mèo còn không nỡ đánh huống chi đánh người, bản thân hắn cũng không muốn các nàng sau này đi theo con đường chém chém giết giết.
Thẩm Ngôn vừa vuốt ve vừa nói chuyện vói Địch Lệ Nhiệt Ba câu được câu không. Không có chủ đề gì cả, chỉ đơn thuần là em hỏi một câu, anh đáp một câu, cứ thế miên man tâm tình mà thôi.
Giờ đây, hai người bọn Thẩm Ngôn đã hoàn toàn dung nhập vào cùng một chỗ, trở thành người một nhà danh chính ngôn thuận.
- Thợ trang điểm của Dương Lập Hoa là gay đó, có một lần em vô tình bắt gặp hắn len lén sờ đùi Dương Lập Hoa miết, hại em nổi hết cả da gà.
Địch Lệ Nhiệt Ba không quản cái miệng của mình im lặng được, cả một buổi nằm trên giường, nàng kể lể đủ chuyện bát quái trong đoàn làm phim cho Thẩm Ngôn nghe, vừa kể vừa cười khúc khích, cũng không sợ Thẩm Ngôn chê bai mình nói quá nhiều.
- Chồng à...
Địch Lệ Nhiệt Ba đột ngột chống cánh tay chồm người dậy, vẻ mặt thành thật nhìn Thẩm Ngôn.
Thẩm Ngôn mỉm cười đầy cưng chiều:
- Thế nào?
Địch Lệ Nhiệt Ba dẩu dẩu môi, vô cùng đáng thương hỏi:
- Một năm sau, có khi nào chúng ta sẽ chia tay không?
Thẩm Ngôn phì cười, dùng đầu ngón tay vuốt ve cần cổ thon nhỏ của Địch Lệ Nhiệt Ba, đoạn nói:
- Em nghĩ cái gì đấy? Chẳng lẽ một năm sau còn muốn ly hôn anh à?
Địch Lệ Nhiệt Ba vội lắc đầu, thành khẩn đáp:
- Em chắc chắn sẽ không, nhưng em sợ anh đổi ý.
Thẩm Ngôn thở dài một hơi, vuốt ve mái tóc nàng:
- Yên tâm đi, anh cũng sẽ không.
- Ừm, vậy chúng ta sẽ vui vẻ như thế, vĩnh vĩnh viễn ở cùng một chỗ, ai cũng không cho phép tách ra, về sau nhỡ đâu có cãi nhau cũng không cho phép nói tới hai chữ ly hôn.
- Ừm!
- Hì hì!
Đa số thời gian Địch Lệ Nhiệt Ba ở bên cạnh hắn đều bộc lộ bản tính con nít ra ngoài, những câu nói vu vơ vớ vẩn xoay mòng đầu hắn không thôi.
Địch Lệ Nhiệt Ba dụi dụi cái đầu nhỏ xíu vào lồng ngực Thẩm Ngôn, vui vẻ nhắm mắt lại.
- Hì hì ! Em đã đỡ chưa? Nếu không chúng ta tập thể dục buổi sáng nhé!
- Chồng ~ em là hàng mới khui thùng á, anh xài hao vậy sao? Ưmm…ư..ư..
Phạch phạch phạch…
Chiếc giường yên ắng không được bao lâu lại tiếp tục kẽo kẹt rung đều có tiết tấu. Thẩm Ngôn cùng Địch Lệ Nhiệt Ba đã có một màn 45 phút tập thể dục buổi sáng ngay tại giường vô cùng hương diễm.
- Vợ à! Anh nghĩ chúng mình có thể quay clip tập thể dục buổi sáng tại giường giúp tan mỡ bụng, cam kết lượt view tăng chóng mặt a…
Phạch phạch phạch…
- Quay…ưm…quay cái đầu anh, biến thái!…ư…ư..
…
Sau cơn vận động kích liệt, Thẩm Ngôn bế Địch Lệ Nhiệt Ba mồ hôi nhễ nhai cho vào bồn tắm.
Để nàng thoải mái ngâm mình trong đó.
Còn hắn thì ra phía ngoài, tựa lên bệ cửa sổ nhìn ra bầu trời xám đen rít một điếu thuốc, cảm giác trong lòng nhiều hơn một phần lo lắng, nhiều hơn một phần trách nhiệm.
Nữ nhân hắn đang ôm trong tay không còn là mỹ nữ đại minh tinh cao cao tại thượng mà xa lạ nữa, đối phương hiện giờ là người phụ nữ của hắn, là vợ của hắn, và có thể là người sẽ cùng hắn đồng sinh cộng tử đi qua cả một đời người.
Đối với tương lai sau này của mình, hắn cũng đã có suy nghĩ khác trước rồi.
Lúc trước, hắn chỉ cầu có thể sống thoải mái, tự do tự tại, không phụ lão thiên hậu ái dị thường cho sống lại kiếp này, còn lại hết thảy những điều khác đều không trọng yếu.
Nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi, Thẩm Ngôn đã có người khiến mình cần lo lắng cũng như chịu trách nhiệm, hắn nhất định phải làm được điều gì đấy.
Tối thiểu nhất cũng phải nuôi được gia đình.
Tuy rằng Địch Lệ Nhiệt Ba rất giỏi, gia cảnh lại giàu có, nhưng tiền của nàng chính là của nàng, Thẩm Ngôn là nam nhân, không thể ăn bám nàng như trước, hơn nữa hắn còn phải trở thành chỗ dựa cho nàng mới đúng.
- Dù không biết đào Coin khó khăn ra sao, nhưng con đường kiếm tiền này vẫn rất không tệ, hơn nữa ở thế giới này, với tài hoa như ta, kiếm tiền chắc hẳn cũng rất dễ dàng a.
Chỉ có điều, Thẩm Ngôn tự nhủ, dù làm gì thì làm, bản thân mình không thể phạm lại sai lầm của kiếp trước, vì lao đầu đi kiếm tiền mà xem nhẹ hết thảy những cái khác, bỏ gốc lấy ngọn. Nếu vấp ngã hai lần cùng một lý do như thế, hắn sống lại xem như cũng uổng phí rồi.
…
Dương Mật vốn đêm qua sau khi đi thăm Dương Lập Hoa nằm ở bệnh viên, sau đó ngủ lại một đêm ở studio, đến bây giờ cũng sắp trở về.
Địch Lệ Nhiệt Ba cũng không định ở lại phòng Thẩm Ngôn quá lâu, nàng đến cùng vẫn còn có chút chột dạ, sợ bị Dương Mật khi trở về bắt gặp, dù sao mình cũng lén Dương Mật ‘ăn’ trước Thẩm Ngôn rồi.
Thế nhưng sâu trong nội tâm nàng vẫn có chút kháng nghị nho nhỏ, ấy là nàng cho rằng mình không cần thiết phải giải thích cái gì cả.
...
Nhìn tư thế đi đường có chút kỳ quặc của Địch Lệ Nhiệt Ba, Thẩm Ngôn không khỏi phì cười. Dẫn nàng về phòng xong, hắn mới quay lại phòng mình.
Sau khi tắm giặt sạch sẽ, Thẩm Ngôn ngồi thừ người trên giường suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới quyết định lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Bác, người này là người duy nhất ngoài chúng nữ mà hắn quen thân nhất, xem như làm việc chung mấy ngày hôm nay cũng coi như là thân thuộc.
Thi thoảng Hoàng Bác cũng hay có những lời khuyên về tình yêu, mối quan hệ nam nữ cho Thẩm Ngôn nghe, không biết tại sao Thẩm Ngôn có cảm giác Hoàng Bác có sự chiếu cố đặc biệt đến gia đình của mình, nhưng toàn là ý tốt ngại gì không nhận chứ.
- Ồ, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à, cậu thế mà chủ động gọi điện thoại cho anh.
Tiếng cười ha hả của Hoàng Bác theo đầu kia điện thoại truyền đến.
Thẩm Ngôn hỏi:
- Anh có tiện nói chuyện một lát được không?
- Được thôi, anh đang ở nhà ấy mà, cùng chị dâu cậu xem tivi.
- Ừm, tôi có chính sự cần hỏi ý kiến anh.
Xùy!
Hoàng Bác cười rộ lên.
- Chính sự gì?
Thẩm Ngôn trầm tư một lát rồi dứt khoát nói thẳng:
- Tôi "yêu" rồi!
- . . .
- Uy, anh còn đó không?
- Đây này, đây này!
Hoàng Bác chép chép miệng, nói:
- Cảm giác có chút theo không kịp suy nghĩ của cậu. Đại ca à, đến vợ mà cậu cũng cưới một lèo năm người rồi. Thế mà bây giờ cậu còn nói với anh cậu đang yêu đương? Ngoại tình sao? Cái này anh không giúp được, cũng không cho cậu lời khuyên gì được đâu.
Thẩm Ngôn dở khóc dở cười:
- Nói tầm bậy cái gì đó, trước đó anh biết mà, vì chút hiểu lầm nên tôi và năm cô ấy mới buộc dính cùng một chỗ mà thôi.
- Cho nên hiện tại thật sự là ở cùng một chỗ rồi?
Ý của Thẩm Ngôn là lúc trước bọn hắn yêu ngoài miệng, mà bây giờ ‘yêu’ bằng hành động rồi.
- Ừm!
- Cả năm người?
- Một thôi!
- Dương Mật?
- Nhiệt Ba!
- Vậy Dương Mật bỏ đâu?
- . . .
Thẩm Ngôn không nói gì, trầm mặc chốc lát mới ngập ngừng đáp:
- Nàng ấy... tạm thời không có, nhưng chắc cũng nhanh thôi!
Hoàng Bác hít một hơi thật sâu.
- Coi cuộc sống bừa bãi của cậu kìa, vừa nhìn liền biết tình cảm của cậu sau này chắc chắn hỗn loạn mà, cũng bởi vậy nên anh cậu đây mới nhiệt tình bỏ phiếu ủng hộ quốc gia hủy bỏ chế độ một chồng nhiều vợ đấy. Chỉ cưới một người vợ thôi đã đủ phiền phức, cậu lại còn. . .
Hoàng Bác nói còn chưa dứt lời thì đầu dây điện thoại bên kia đã truyền đến một tiếng ‘bốp’ kèm theo tiếng la oai oái của anh ta, hẳn là vừa bị người ta đập cho một quyền.
Đoán chừng là vợ của Hoàng ảnh đế. Vì quá nhớ chồng, nàng vừa ghé thăm Hoàng Bác được hai hôm nay.
Hoàng Bác có thể được xem như số ít nam nhân tốt trong vòng giải trí này. Vợ anh ta là người ngoài ngành, kết hôn với nhau khá sớm, nhiều năm như vậy rồi mà Hoàng Bác cũng chưa từng dính phải một scandal tình ái nào. Người xung quanh đều thấy tình cảm giữa phu thê bọn họ phi thường ân ái.
- Khụ khụ, cái kia…. rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?
Hoàng Bác ho khan mấy tiếng chữa ngượng.
Thẩm Ngôn ngại ngùng đáp:
- Đã xác định yêu đương rồi thì nhất định phải phụ trách người ta, cho nên tôi muốn đi làm kiếm tiền nuôi gia đình.
Thẩm Ngôn ở Tử Giới Vực kiếm Coin cũng là một con đường, nhưng hắn đã suy nghĩ kỹ, không thể nào thời thời khắc khắc qua thế giới bên kia mà kiếm tiền được, kiếm tiền ở thế giới này mới là nguồn thu chân chính.
Hoàng Bác trêu chọc:
- Bộ cậu cảm thấy Nhiệt Ba thiếu tiền sao? Người ta đang lúc nổi tiếng có được hay không?
Thẩm Ngôn thở dài một phen:
- Nàng có tiền là chuyện của nàng, dù sao thì bản thân tôi cũng nên làm ra chút vốn liếng gì chứ. Bác ca, tôi nói anh nghe, đây là vấn đề thái độ, vả lại nếu như tôi có tiền thì Nhiệt Ba cũng không cần vì tiền mà phiền não, vất vả nữa. Nàng ấy muốn làm cái gì thì làm cái đó, kia không tốt hơn sao?
Hoàng Bác gật gù:
- Cậu nói vậy cũng đúng, thế cậu đã nghĩ kỹ làm sao để kiếm tiền chưa?
……………….