Âm Tào Địa Phủ

Quyển 1 - Chương 10

“Tuy ý tưởng tốt nhưng sau khi nghe các ngươi nói xong, xem ra mấy ngày tới, Chuyển Sinh điện không có cách nào cùng nhau ăn cơm ah”

Liễu San San nói xong nhàn nhã đi sang bếp bên cạnh xào rau, Vô Thân vẫn đang duy trì động tác, Vô Khâu tò mò chạy tới “vì sao mấy ngày này vẫn không thể ăn cùng nhau”

“Mấy ngày này, chúng ta tính ăn lẩu, canh xương bò, thịt ngựa xào, các ngươi muốn ăn sao?”

Vô Khâu nghe xong, nhìn thấy cái đầu trâu thật to trên thớt, lập tức hội phi yên diệt

Vô Thân buông dao xuống, lau mặt, chậm rãi nói “xuất phát từ tình đồng nghiệp, chúng ta thấy cần phải nhắc nhở cho ngươi biết ta và Vô Khâu là thủ vệ của Chuyển Sinh điện, thân thủ dù không tốt cũng tuyệt đối hơn việc ngươi chặt đầu trâu nhiều”. Ý tứ rất rõ ràng, lão tử nhịn ngươi lâu rồi, nếu ngươi còn kiêu ngạo không phối hợp, lão tử sẽ giết ngươi

Rõ ràng thì rõ ràng nhưng Liễu San San cũng có nguyên tắc làm người của mình, chính là không chịu khuất phục trước uy vũ. Nàng xuyên qua khói bếp lượn lờ, thâm trầm nhìn Vô Thân “xuất phát từ tình đồng nghiệp, luật pháp âm tào địa phủ đã có quy định, đồng nghiệp với nhau không được vì hiềm khích cá nhân mà  đả thương nhau, vi phạm cách chức bỏ tù”.Cho rằng mấy ngày nay nàng vùi đầu khổ học quy tắc của địa phủ là vô ích sao?

Vô Thân da mặt dày như tường thành cũng phải xuất hiện biểu tình thống khổ. Bậc thang, cho hắn một bậc thang không được sao?vì sao nữ nhân này không như các phàm nhân khác, phối hợp mà khóc lóc sợ hãi một chút chứ?

Vô Thân và Vô Khâu đều da mặt dày nhưng phong cách khác nhau. Vô Thân là da mặt dày cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng còn Vô Khâu thì bộ dạng trắng nõn, dù da mặt dày cũng vẫn là tiểu bạch.

Vô Khâu vừa thấy Vô Thân cưỡng ép không có hiệu quả, lập tức áp dụng biện pháp lợi dụ, tươi cười đưa mặt sát lại gần Liễu San San “San San”

Liễu San San bị xưng hô thân thiết của hắn làm nổi da gà, thấy hắn muốn tiến tới gần liền vội lui ra sau, vung cái vá trong tay “đừng, ngươi gọi ta San San cũng được, có gì cứ nói, không cần tới gần”

Vô Khâu dừng trước mặt nàng, cười nói ‘nếu Hành Tư Quân đã lên tiếng muốn chúng ta ở Chuyển Sinh điện ăn cơm, chúng ta đương nhiên phải tuân mệnh, có điều mấy món ngươi làm không hợp khẩu vị của chúng ta. Nếu mọi người đều quan tâm đồng nghiệp, vậy cũng nên lo lắng chu toàn đến khẩu vị của từng người, đối xử bình đẳng, không thể nặng bên này nhẹ bên kia”

Da mặt dày quả là một chuyện đáng sợ, Liễu San San thấy Vô Khâu vừa nói xong, Vô Thân mới rồi còn uy hiếp nàng đã xích lại gần, tươi cười gật đầu phụ họa, rốt cuộc mới thấy trình độ hiểu biết của mình về da mặt dày vẫn còn rất hạn chế. So với đám người Hành Tư, Tất Trì, da mặt của nàng có thể xem là dày nhưng so với hai người trước mắt thì da mặt của nàng rất mỏng nha 

Liễu San San da mặt không dày bằng người ta, đành tức giận nói ‘vậy các ngươi thích ăn gì?”

“Lạt.”

“Mặn.”

Vô Thân Vô Khâu đồng thanh đáp làm Liễu San San có chút ngoài ý muốn ‘chỉ vậy?”

Mấy ngày hôm trước nàng hỏi sở thích ăn uống của mọi người cũng bị các loại đáp án làm cho rung động.

Tất Trì thích ăn tương dưa chuột, rau trộn, ếch sắp xếp. Ếch sắp xếp là món quái gì? nàng đến này chỉ nghe nói có ếch xào sả ớt, ếch tẩm bột chiên…

Tập Thư lại đòi hạt tiêu chiên mắm dầu. Trời ah, một đứa nhỏ thanh tú mà lại đòi món này, là ăn cơm hay dùng hình?

Tây Tề trả lời đơn giản nhưng lại không đơn giản “canh suông hành không thêm bột gạo. Nhớ rõ, nhiều bột gạo một chút. À không, là canh suông bột gạo không bỏ hành”

Ngoài ra còn đủ loại món ăn kỳ quái khác khiến cho Liễu San San khăng định ẩm thực của âm tào địa phủ biến thái không phải là suy đoán vô căn cớ của nàng

Chỉ có khẩu vị của Hành Tư là tương đối bình thường nhất ‘nhẹ chút là được rồi”

Có điều thức ăn biến thái cụng không sao, không có biến thái nhất chỉ có càng biến thái, thế giới là phát triển vô tận, thức ăn cũng thế thôi. Đối với người lớn lên trong chốn phố phường như Liễu San San thì bất kỳ thứ gì bay trên trời bơi dưới nước chạy trên đất đều có thể làm thành thức ăn, nói không chừng nàng cũng có thể đem yêu tinh đi nướng. Vì thế Liễu San San giơ cao tôn chỉ chỉ có không tưởng được, không có không làm được, trở thành đầu bếp duy nhất trong Chuyển Sinh điện cũng làm đến sinh phong thủy khởi. Cho nên lúc này nàng lại thấy Vô Thân và Vô Khâu vô sỉ nhất Chuyển Sinh điện lại đưa ra đáp án quá bình thường, làm cho nàng có chút không tiếp nhận được


Vô Khâu gật đầu “cứ vậy đi, chúng ta cũng không kén chọn, ăn ngon là được”

Vô Thân nhìn Vô Khâu đang cười cười, bắt đầu hoài nghi chủng tộc của hắn, kỳ thật là heo mới đúng. Chẳng phải ngựa chuyện ăn cỏ sao, thế mà hắn lại chẳng kiêng ăn?cốt khí hắn đi đâu rồi?nhắc tới ăn liền sáng mắt. Vô Thân giống như lão mẹ âm thầm oán trách nhi tử bất hiếu, lại vô sỉ cười nói với Liễu San San “đúng vậy, chúng ta cũng không kiêng ăn, chỉ cần không liên quan tới chủng tộc của chúng ta, đều có thể ăn”

Liễu San San liếc nhìn cái đầu trâu trên thốt gỗ, tiếc hận nói “nhưng nguyên liệu đã chuẩn bị xong, nhiều thứ như vậy không thể lãng phí vì chiếu cố khẩu vị của các ngươi, chi bằng mấy ngày nay các ngươi chịu khó một chút. Chúng ta ăn lẩu, các ngươi thì một người ăn tiêu cay, một người ăn muối”

Trong lúc Vô Thân còn đang nghĩ nên lấy đầu trâu ném vào mặt Liễu San San hay trực tiếp hủy nguyên liệu làm lẩu của nàng thì Tất Trì từ ngoài đi vào, nhìn thấy con dao dính trên cánh cửa, kinh ngạc nói ‘San San, ngươi cũng quá dụng công nha, luyện đao công mà luyện lên đến ván cửa sao?”

Vô Khâu đang tính lên án Liễu San San lòng dạ sắt đá bắt hắn và Vô Thân ăn cơm với muối và tiêu, lại nghe Tất Trì nói tiếp “San San, ngươi khoan vội đã, Diêm La vương muốn ngươi đến Sâm La điện, ngươi mau cùng ta đi thôi”

Phản ứng đầu tiên của Liễu San San là nàng bị chuyển vị trí công tác, lập tức hỏi ‘Tất phán quan, vì sao Diêm La vương đột nhiên muốn ta tới chỗ hắn?”

Không có người nào phàm nhân thích ở âm tào địa phủ nhiều ngốc, nhất là Liễu San San như vậy nhược quỷ kiêm cùng quỷ, lại không còn sở cầu, chỉ cần có thể oa ở tối thanh tịnh Chuyển Sinh điện lý phủng chén vàng an toàn tới một năm chi kỳ chuyển thế đầu thai, nàng sẽ a di đà Phật tam hô vạn hạnh. Nàng còn nhớ rõ lúc trước Mạnh Bà đáp ứng làm cho nàng ở Chuyển Sinh điện ngây ngốc một năm là có thể chuyển thế đầu thai, như thế nào còn không có đãi đủ một tháng sẽ đổi địa phương?

Nhất tưởng đến trong truyền thuyết âm khí bức người Diêm La vương cùng Sâm La điện, Liễu San San liền từng đợt da đầu run lên.

Tất Trì xem Liễu San San vẻ mặt nghiêm nghị đề phòng, nghĩ đến nàng chỉ là vì muốn gặp Diêm La vương cảm thấy khẩn trương, trấn an nói: “Không cần sợ hãi, Diêm La vương đối nhân vẫn là tốt lắm, sẽ không làm khó dễ ngươi.”

Không có phàm nhân nào thích ở lâu dài dưới địa phủ, nhất là Liễu San San không có sở cầu, chỉ mong an ổn ở Chuyển Sinh điện cho đến một năm sau đi đầu thai là nàng mừng lắm rồi. Nàng nhớ lúc trước Mạnh Bà đã nói với nàng sẽ chỉ ở lại Chuyển Sinh điện một năm là có thể đi đầu thai, sao còn chưa tới một tháng đã phải đổi chỗ?

Nghĩ tới Diêm La vương và Sâm La điện âm khí bức người trong truyền thuyết, Liễu San San liền thấy da đầu run lên.

Tất Trì nhìn vẻ mặt nghiêm nghị đề phòng của nàng, nghĩ nàng cảm thấy khẩn trương khi gặp Diêm La vương, liền trấn an “không cần sợ, Diêm La vương đối với mọi người rất tốt, sẽ không làm khó dễ ngươi”

Liễu San San nói ‘đối với ngươi tốt vậy đối với quỷ hồn thế nào”

Tất Trì: “…”

Được rồi, nàng chỉ là khẩn trương buồn bực nên nói chuyện không tiết chút thôi.

Đi vào sườn thính dùng để tiếp khách, liếc mắt nhìn thấy Hành Tư đang nói chuyện vui vẻ cùng một nam tử. Cả hai đều mặc quan phục, có điều hoa văn không giống nhau. Liễu San San nghĩ người này chính là Diêm La vương, lập tức lấy lại tinh thần, đi sau Tất Trì, cẩn thận đánh giá.

Nhìn thấy Tất Trì mang theo Liễu San San tiến vào, nam tử kia và Hành Tư đều ngưng câu chuyện, quay đầu nhìn qua. Vì thế Liễu San San như ý nguyện nhìn thấy rõ gương mặt của nam tử kia. Trong lòng nàng chợt có một nghi vấn, trưởng thành không tệ còn ngồi cạnh Hành Tư, hắn cũng là người có lòng dạ rộng lượng sao lại thế này? Đương nhiên không phải nàng thấy Diêm La vương bộ dáng khó coi, khách quan mà nói hắn ngũ quan uy vũ hữu thần, chỉ là nàng cảm thấy bộ dáng uy vũ nhưng biểu tình có vẻ…làm người ta muốn bẻ cổ tay. Gương mặt hồng hào trung khí mười phần, khi nghiêm túc nhất định sẽ rất cường hãn, hơn nữa diện mạo như vậy càng có vẻ thích hợp bày ra vẻ trang nghiêm hoặc là nổi trận lôi đình mà bộ dáng vui tươi hớn hở hòa khí lúc này làm cho Liễu San San cảm thấy đã phá vỡ vẻ uy vũ của hắn

“Diêm La vương, Hành Tư quân”

Thanh âm của Tất Trì đã giúp Liễu San San hồi thần, vội vàng hành lễ

Hành Tư gật đầu, Diêm La vương đã đứng dậy đi tới, cái bụng to tròn khiến cho eo của hắn trở nên nhu nhược. Hắn đứng trước mặt Liễu San San, ôn hòa nói “ngươi chính là Liễu San San biết nấu cơm?”

Liễu San San nghe hắn nghe hắn hỏi vậy liền nhớ Tập Thư đã nói Diêm La vương thích xuống bếp, vì thế càng thấy hắn giống đại sư phụ đã lén lút dạy nàng nấu ăn ở Thôi gia tửu. Nhưng Diêm La vương mặt mũi hiền lành thế này là chuyện Liễu San San không dám tưởng tượng, run rẩy quên cả khiêm tốn, đáp lời “dạ”

Diêm La vương cười càng hiền lành, rất giống bọn buôn người lừa nhi đồng “vậy sau này ngươi đến Sâm La điện của ta làm việc, được không?”

Liễu San San giật mình kinh hãi, phản ứng đầu tiên là ngẩng đầu nhìn lãnh đạo nhà mình. Chẳng lẽ vừa rồi là bọn họ bàn về hạng mục công việc của nàng sao? nói chuyện vui như vậy, sẽ không phải đã đạt thành nhận thức chung chứ nhưng nàng vất vả lắm mới hòa hợp được ở Chuyển Sinh điện, thực sự không muốn tới Sâm La điện vừa nghe đã biết không phải chỗ tốt kia. Nghĩ nghĩ, nàng liền chuyển ánh mắt đáng thương nhìn sang Hành Tư. Lão đại, cho dù tiểu nhân ngày đầu tiên không cẩn thận va chạm đại giá ngài, lương tháng đầu tiên cũng bị cắt còn bị cấm túc nhưng ta mỗi ngày hầu hạ lão gia sành ăn ngài, như thế nào cũng có thể bù đắp lỗi bất kín nho nhỏ kia, đâu cần khẩn cấp đá ta ra ngoài như vậy. Quan báo tư thù có giới hạn thôi.


Trước giờ Liễu San San luôn cẩn thận duy trì khoảng cách với Hành Tư, một là vì hai bên có khoảng cách về cấp bậc, hơn nữa ngày đầu tiên nàng đã khiêu khích lãnh đạo, lại nữa nàng ở âm tào địa phủ dù là bản lĩnh hay địa vị đều xếp ở mức cuối cùng. Việc xấu, hoàn cảnh xấu như thế, khiến Liễu San San ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Hành Tư cũng không nhìn thấy ánh mắt Liễu San San trông mong nhìn mình, lạnh nhạt nói với Diêm La vương ‘Diêm La quân, ngươi đang công khai đào góc tường của Chuyển Sinh điện ta?”

Liễu San San vừa nghe hai mắt liền sáng lên, tuy nàng không dám khen tặng nhưng cách nói của Hành Tư như thế chính là bảo hộ, trực tiếp thay nàng bác bỏ yêu cầu của Diêm La vương. Lúc này trong lòng nàng cảm động vô cùng.

Thế gian cho rằng Diêm La vương là lão đại ở âm tào địa phủ nhưng thực tế Thập điện Diêm Vương cùng nhau hỗ trợ, cùng ngồi cùng ăn. Diêm La vương tuy có thời gian và kinh nghiệm nhiều nhất ở âm tào địa phủ nhưng cũng không có thói quen khi dễ vãn bối, qua cách bọn họ nói chuyện vừa rồi là có thể thấy được.

Nghe Hành Tư nói vậy, Diêm La vương cũng không tức giận, chỉ cố ý nhíu mày nói ‘nhìn ngươi nói nghiêm trọng như vậy, cũng không phải là cướp thê tử của ngươi, đâu cần dùng từ đục khoét như vậy chứ?không phải chỉ là một ngày ba bữa thôi sao, trong thành có thiếu gì quán ăn ngon, nếu ngươi ngại ra ngoài phiền toái, ta thay ngươi tìm một đầu bếp đưa đến cho ngươi là được”

Hành Tư còn chưa nói gì, Diêm La vương đã giận dữ nói tiếp ‘ta làm Diêm La vương bao nhiêu năm rồi, chính ta cũng không nhớ rõ. Mỗi ngày thẩm tra oan hồn ác quỷ, thẩm tới mức ta muốn ói, niềm vui duy nhất là ở trong phòng bếp. Ngày thường ta luôn muốn có người cùng ta luận bàn nhưng cái đám đầu bếp vô liêm sỉ kia đều không dám luận bàn với ta, thật không thú vị. Hành Tư ah, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm thấy ta ngày nào cũng buồn bực sao?” 

Bọn họ không dám luận bàn với ngươi, ta càng không dám nha, vạn nhất nói ra kết quả lão nhân gia ngài không thích, con tôm nhỏ như ta chẳng phải sẽ trực tiếp xuống địa ngục sao? Liễu San San âm thầm kêu rên trong lòng nhưng không dám nói ra miệng, chỉ đặt hi vọng vào Hành Tư

Mà Hành Tư nghe Diêm La vương than thở xong, chỉ nhàn nhạt đánh giá biểu tình đắc ý của hắn, có chỗ nào không đành lòng chứ. Hắn dù không lên tiếng nhưng biểu tình rất đúng chỗ, vì thế mọi người đều nhìn ra được ý tứ của hắn.

Liễu San San lại lo lắng Diêm La vương có thể bị kích thích mà giết Hành Tư. Có điều thái độ của Hành Tư đã nằm trong dự kiến của Diêm La vương, khi hắn nghe tin Mạnh Bà đưa Liễu San San đến Chuyển Sinh điện, hắn liền biết khả năng hắn đòi được người không cao. Nhưng đàm phán chính là đàm đàm phán phán, có đàm mới có phán, hắn đâu có ngốc mà ngay từ đầu liền đưa ra yêu cầu.

Diêm La vương vừa âm thầm tính toán, vừa bày ra vẻ mặt bi thương thê lương, liên tục lắc đầu thở dài “haizz,hiện tại người trẻ tuổi, người nào cũng chỉ nghĩ chuyện của mình cũng không thể thông cảm cho tâm tình của lão nhân gia như chúng ta. Hành Tư, nếu ngươi không nỡ tặng người cho ta, vậy cho ta mượn có thể chứ? Ta cùng nàng luận bàn xong, nhất định sẽ đưa người trở về”

Liễu San San cảm thấy mình mới đến không bao lâu, trù nghệ cũng chỉ là trung đẳng, danh tiếng không thể lớn tới mức làm cho Diêm La vương tự mình chạy tới cửa, còn kiếm cớ mượn người như vậy. Nàng vừa nghi hoặc, vừa cân nhắc lại vừa đáng thương nhìn Hành tư. Thân là thủ trưởng phải là chỗ dựa vững chắc cho cấp dưới, nếu đã định giúp nàng một lần vậy thì phải kiên đình lập trường ah

“Ân.” Hành Tư chỉ có một tiếng như thế làm Liễu San San kinh ngạc, hoang mang, lo âu. Đây là có ý gì? phải hay không phải? đồng ý hay không đồng ý

Liễu San San còn chưa nghĩ xong, Diêm La vương đã vỗ bàn khẳng định “tốt, ngươi yên tâm, ta sẽ không bạc đãi nàng, trước bữa cơm chiều nhất định sẽ đưa nàng trở về”

Trong lòng Liễu San San không có tu vị gì, chẳng ai thèm hỏi ý kiến nàng, thuê gia súc cũng có có tiền công, nàng là một người sống sờ sờ mà bọn họ chỉ nói hai câu liền đẩy nàng đi. Liễu San San trong lòng hậm hực không chỉ vì lão đại cho mượn nàng ra ngoài, càng lo lắng vì nàng không quen đi lại một mình ở âm tào địa phủ, nghĩ tới lần trước bị hai Hắc Vô Thường bắt lầm là nàng lại phát sầu cho sự an toàn của mình. Thấy Hành Tư đã ngầm đồng ý, nàng đành phải tự cứu mình “Diêm La quân, ta có thể có yêu cầu nho nhỏ không?”

Diêm La vương quay đầu nhìn nàng “vấn đề gì?”

“Nếu ngài muốn ta cùng nàng luận bàn, vậy ta có thể mang theo bằng hữu để trợ uy không?” Liễu San San cẩn thận nói xong, lập tức mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, bày ra bộ dáng nhu thuận hiền lành

Nàng chỉ mong có thể kéo người lên thuyền giặc, mặc kệ bọn họ nguyện ý hay không, chỉ cần Diêm La vương đồng ý, nàng kéo thêm vài đệm lưng, độ an toàn cao hơn rất nhiều so với việc nàng đi một mình.

Yêu cầu của Liễu San San đều ngoài dự kiến của ba người. Hành  Tư và Tất Trì dùng ánh mắt khó lường nhìn nàng, Liễu San San da mặt dày không thèm để ý tới bọn họ, chỉ chờ Diêm La vương trả lời

Diêm La vương giật mình một chút, sau đó hào phóng nói ‘đương nhiên. Hành Tư, có thể mang người của ngươi đến chỗ của ta, cùng nhau ăn này nọ, miễn cho sau này oán giận ta mượn đầu bếp các ngươi khiến các ngươi không có cơm ăn”

Diêm La vương tự mình tới đây đã nể mặt lắm rồi, nếu cự tuyệt nhiều lần thì không hay lắm. Lại nghe Diêm La vương thập phần chu đáo hỏi có cần đưa mấy phán quan đến Chuyển Sinh điện để làm thay bọn họ ngày hôm nay, Hành Tư chỉ có thể ôn hòa từ chối, để Tất Trì ở lại giữ nhà, những người khác đều đến Sâm La điện cổ động

Kéo được những người khác làm đệm lưng, Liễu San San liền thấy an tâm nhưng vừa thấy Tây Tề đen mặt đi ra, nàng liền thấy nổi da gà toàn thân, túm lấy Vô Thân hỏi ‘ai đánh thức Tây Tề vậy? ta nói mang theo các bằng hữu, ý là hai người thì được rồi, cũng không nói muốn toàn bộ Chuyển Sinh điện đi cùng ah” Nếu lỡ Tây Tề ghi thù, người khởi xướng lại là nàng, mất hứng mà giết nàng thì phải làm sao?

Vô Thân thích nhất là góp vui, nhờ Liễu San San mà có thể hợp lý không làm việc lại càng thích chí, nhìn thấy bộ dáng lo lắng của nàng liền hù dọa “ai bảo ngươi đưa ra chủ ý này, Tây Tề trước kia là nhân viên của Sâm La điện, sau  mới chuyển đến Chuyển Sinh điện, Diêm La vương cũng xem như lão thủ trưởng của hắn, không thể không đi cổ động. Vừa rồi là Diêm La vương đích thân lôi hắn xuống giường’

Liễu San San cứng họng. Cũng chỉ có Diêm La vương mới dám đối với Tây Tề như vậy “nếu Diêm La quân đánh thức hắn, vậy chúng ta hẳn sẽ không bị vạ đúng không?”

Vô Thân cho nàng ánh mắt: ngươi thật thiên chân, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa “có bị vạ cũng do ngươi tự mang đá đập chân mình, liên quan gì tới chúng ta”

“Sao Diêm La vương lại muốn ta cùng hắn bàn luận trù nghệ? hắn không phải làm việc sao?”

Vô Khâu nói chen vào “nể tình đồng nghiệp, ta nhắc nhở ngươi, Diêm La vương đời này chỉ thích hai chuyện. Một là nuôi nữ nhi, hai là xuống bếp. Thời gian trước nữ nhi bảo bối Tang Cách của hắn nhìn trúng nhi tử thứ sáu Phi Dung của Đông Hải Long Vương, kêu khóc đòi gả đi, bên phía Đông Hải động tác cũng mau lẹ, bà mối, văn thư đã tới gả, Diêm La vương không nỡ xa nữ nhi nhưng nữ nhi lại khẩn cấp muốn gả đi, lão nhân gia hắn tâm tình không tốt nên muốn xuống bếp để giải tỏa tâm tình,rảnh đâu mà để ý tới công vụ. Lúc này Diêm La vương đang rất buồn bực, muốn tìm người luận bàn nhưng chẳng ai dám đụng vào củ khoai nóng nay, nay hắn nghe nói tới ngươi, liền lập tức chạy đến mượn người”

Cho nên nói nàng chính là tiểu tốt vô tội bị đẩy ra để cho người ta trút giận?

Nghe xong, tâm tình của Liễu San San càng thêm trầm trọng, đến khi nhìn thấy đại môn Sâm La điện, chân của nàng đã không nhúc nhích được nữa. Nàng run rẩy quay đầu hỏi Vô Thân “Sâm La điện có phải mỗi ngày đều náo nhiệt như vậy không?”

Vô Thân không chút do dự lắc đầu “Đương nhiên không phải.”

Liễu San San lại xoay đầu nhìn đám người người phía trước như đang sẵn sàng đón địch, gian nan nói “vậy có thể giải thích vì sao hôm nay lại náo nhiệt như vậy không?”

Khoảng sân rộng mênh mông trước cửa điện lúc này chật ních ngưu đầu mã diện, hắ bạch vô thường, có cả những người mà nàng không biết được. Chẳng lẽ ở sân nhà mà Diêm La vương cũng cần đội ngũ ủng hộ không lồ như vậy