Ác Mộng

Chương 6

Editor + Beta: Diệp tử

-o-

Cúc áo từng chiếc từng chiếc bị mở khai, cậu càng ngày càng liều mạng giãy dụa, mặc kệ đau đớn truyền đến từ cổ tay… Miệng bị nén chặt khó chịu, muốn kêu to lại chỉ có thể phát ra tiếng “Ô ô ”. Chân tay dễ dàng bị hắn chế trụ, áo ngủ rất nhanh bị cởi ra, ánh mắt hắn càng khiến cậu thêm sợ hãi…

Hắn xoay người ngồi sát bên cạnh , dùng tay vuốt ve ngực cậu, da giống như bị loài bò sát bò lên, thân thể căng thẳng, thật đáng ghét…

Cậu chỉ có thể mặc hắn vuốt ve da thịt mình, cảm giác bất lực khiến cậu tuyệt vọng…

“A..” Đau a, hắn hung hăng bóp hai điểm nhảy cảm trước ngực cậu. Mẫn cảm khiến thần kinh cậu lập tức thống khổ!

“ Umh… Biểu tình rất thú vị..” Hắn thở dốc, cúi đầu xuống, cư nhiên ngậm hai điểm bị hắn đùa nghịch đến sưng đỏ. Cậu cho dù không hiểu chuyện, lúc này cũng đã minh bạch hắn định làm gì.. Cậu dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn…

Nước mắt không ngừng chảy ra, thấy tay hắn càng ngày càng xuống thấp, cả người run rẩy không kiềm được…

“ Rất nhỏ…” Hắn cầm hạ thân cậu, “Nhưng rất đáng yêu…”

Chưa bị phát hiện… Không muốn…. Phân thân bị hắn nắm, như vật gì yếu ớt bị hắn chế trụ.

***

“ Đây là cái gì…” Hắn nghi hoặc nhìn hạ thể của cậu , nghe rõ tiếng hô hấp của hắn, vẻ mặt hắn kỳ quái lẫn kinh ngạc, giờ phút này, cậu chỉ hận tại sao không sớm chết đi cho rồi…

Hạ thể bị lộ ra, ngay cả nơi mà chính cậu cũng chưa từng chạm qua , bị hắn dùng ngón tay đùa nghịch.

Cậu hoảng hốt, nước mắt chảy đầy mặt.

“Tôi sẽ bỏ khăn ra, nếu như cậu dám kêu người, tôi sẽ để mọi người thấy thân thể cậu !” Hắn uy hiếp, thỏa mãn nhìn cậu thống khổ gật đầu.

“ Cậu là người song tính sao?…”Hắn do dự hỏi.

“…”Cậu không trả lời.

“Ha ha … Ha ha ha a…”

Hắn cười càng lúc càng lớn “ Xem xem, tôi tìm được một bảo bôi hiếm có …Thật không ngờ tôi sẽ gặp được, lại là một vật rất xinh đẹp..Sau khi cậu là người của tôi rồi” Hắn liếm nước mắt đang rơi trên mặt cậu.

“…” Cậu không muốn! Thế nhưng, cậu không dám hô lên, thân thể như vậy không thể để người khác nhìn thấy…

Hắn tách ra hai chân cậu ra, đem nơi cậu luôn cảm thấy hổ thẹn bày ra trước mắt hắn , cậu thân thể run rẩy, không có cách nào ngăn cản tầm nhìn của hắn.

Có cái gì đó đi vào, là ngón tay hắn, cảm giác thô ráp ma sát cơ thể, tựa như một hạt cát dính vào vết thương, tay hắn bên trong liên tục ma sát, hai chân cậu cũng bị hắn áp chế đến tê cứng.

Cậu vô lực thở dốc, đau quá, hắn lại cho thêm một ngón tay, tiếp tục ở bên trong không ngừng khuấy đảo…

_________

Hết