Ác Ma Pháp Tắc

Chương 173: Linh hồn Vũ giả

Lời này có vẻ như đơn giản nhưng làm cho Đỗ Duy nghe xong thầm thở dài.
Bá tước Raymond đột nhiên cười:
-Điện hạ Thần, ngài tuổi còn trẻ nhưng thực sự rất thông minh. Tuy thế, ngài làm chia rẽ quan hệ của ta cùng đại hoàng tử thì không hữu dụng rồi. Ta cũng không giấu mà nói cho ngài hay : Đúng là nếu như bệ hạ cho chúng ta phụ tá ngài ngay từ đầu, như vậy chúng ta cũng nhất định phải làm theo. Vấn đề ở chỗ, bệ hạ cho chúng ta phò tá đại hoàng tử ba mươi năm, nhưng đột nhiên lại thay đổi chủ ý, làm cho chúng ta lãng phí ba mươi năm cố gắng, ngay cả một con đường lui cũng không có.
-Nếu nói như vậy thì cha thực sự sai rồi.
Hoàng tử Thần đột nhiên nói ra câu này làm cho tất cả mọi người đều giật mình !
Đến ngay cả Augustine VI cũng không nhịn được , kinh ngạc liếc đứa con trai nhỏ này một cái
-Cha
Hoàng tử Thần khom mình trước mặt lão hoàng đế nói :
-Xin người hãy về hoàng cung trước. Chuyện ở nơi này, giao cho con xử lý được không?
-Vọng tưởng
Đại hoàng tử đột nhiên tức giận:
-Thần! Ngươi cho rằng chuyện hôm nay đơn giản như vậy sao? Hôm nay mà cha không thoái vị, ta sẽ không bỏ qua đâu!
Augustine VI nhướn mày. Trong mắt vị võ sĩ mặc áo choàng màu xám phía sau hắn đột nhiên toát ra một dải hàn quang :
- Lớn mật ! Đại hoàng tử điện hạ! Bệ hạ phải về cung, ta xem kẻ nào dám ngăn cản?
Nói xong, võ sĩ này dáng vẻ vốn không làm cho người khác sợ hãi đột nhiên tiến tới một bước rồi lại một bước. Hắn lúc đầu giống như một cái bóng, bộ dáng vô thanh vô tức. Rồi đột nhiên xảy ra biến hóa, toàn thân hắn đột nhiên phát ra hàn khí vô cùng kinh người! Rõ ràng là tụ tập không biết bao nhiêu sát khí huyết tinh !
Tinh thần cảm ứng lực của Đỗ Duy cực kỳ nhạy cảm, đứng ở xa mà đột nhiên cảm thấy nhói đau. sát khí cường liệt của đối phương làm cho Đỗ Duy không dám nhìn thẳng vào!
-Hừ
Đại hoàng tử cười lạnh một tiếng:
-Các hạ Rossi tôn kính. Ta đương nhiên không dám quên vị " Kiếm Thánh áo xám " nổi danh đại lục như ngài. Tuy thế ,cho dù võ thuật mạnh mẽ nhưng nếu nghĩ rằng với sức của một người để đối mặt vạn quân tinh nhuệ, cũng không tránh khỏi …
Đại hoàng tử lạnh lùng nhìn vũ giả áo xám :
-Hơn nữa , ngài ở bên cạnh cha ta nhiều năm như thế, sao ta lại bỏ quên ngài cơ chứ. Để đối phó ngài, ta đã chuẩn bị cho ngài một đối thủ rất thích hợp
Vừa nói, Đại hoàng tử quay lại thấp giọng nói với một gã kị sĩ toàn thân khải giáp ở phía sau:
Ta yêu cầu ngài làm cho ta việc thứ ba: giúp ta giết chết "Kiếm Thánh áo xám".
Một tiếng thở dài khe khẽ:
-Như ngài mong muốn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Âm thanh lạnh lùng như băng đầy quen thuộc này rơi vào trong tai Đỗ Duy khiến hắn không nhịn được rùng mình một cái. Hắn ngay lập tức nghĩ đến chủ nhân của âm thanh này
Quả nhiên, kị sỹ này chậm rãi hạ mũ giáp xuống, để lộ ra một khuôn mặt gầy gò, ánh mắt cô đơn. Hắn chậm rãi rút bội kiếm ra, hàn khí bao phủ kiếm phong dần dần khuếch tán, ẩn chứa khí tức đáng sợ tựa như cơn bão tuyết……
Nguyệt hạ mỹ nhân !
Sau Hussein, trên đại lục lại xuât hiện vị thánh kị sĩ thứ hai, Rodriguez!!!
Rodriguez chậm rãi cởi bỏ áo giáp trên người, hắn mặc một chiếc áo choàng, đi ra từ trọng giáp kỹ sĩ đội, lẳng lặng nhìn lên vị vũ giả áo xám trên đài.
-Rossi các hạ , đã nghe danh ngài từ lâu!
Rodriguez hơi cười cười:
- Tuy nhiên , ta cũng không quá hảo cảm đối với ngài … Ngài được xưng là "Kiếm thánh áo xám" ta vẫn rất tò mò , thực lực như của ngài như vậy, lại có thể thêm vào một chữ "Thánh" trước tên!
Nói xong. Rodriguez khe khẽ thở dài, khí lưu quanh thân hắn đột nhiên chuyển động, đấu khí mạnh mẽ đột ngột xuất ra. Đấu khí màu vàng giống như một ngọn lửa bừng bừng thiêu đốt !
Màu vàng rực dường như chấn nhiếp ánh mắt của tòan bộ mọi người.
Qua một đoạn thời gian trầm mặc, mới có người đột nhiên kinh hô :
- Hoàng kim đấu khí ! hoàng kim đấu khí ! Thánh .. Thánh kị sỹ !! Đấng toàn năng trên cao , không ngờ là thánh kị sỹ!!
Rodriguez toàn thân kim quang rực rỡ, ngay cả mái tóc dường như cũng biến thành màu hoàng kim , chỉ có thanh thần kiếm đại danh lừng lấy "nguyệt hạ mỹ nhân " trong tay phải hắn vẫn phát ra hàn khí màu bạc. Bên trong quả cầu lửa màu vàng là một điểm ánh sáng màu trắng , nhìn qua càng thêm thần bí
Sắc mặt Rossi đã không còn trấn định và cuồng ngạo như vừa rồi, hắn không nhịn được, đổi tay cầm thanh kiếm đang ôm trước ngực!
Rodriguez cùng với thanh " nguyệt hạ mỹ nhân " của hắn , Rossi tất nhiên là sớm biết nhưng cho dù để hắn gặp từ trước hắn cũng không cho rằng mình sẽ thất bại trong tay đối phương !
Nhưng … không nghĩ tới Rodriguez đã tấn cấp thành thánh kỵ sĩ
Rossi trong lòng trầm xuống, vì thực lực của hắn vẫn chỉ là cửu cấp kỵ sĩ
Có lẽ .. nói hắn " chỉ là " cũng không khỏi quá mức mỉa mai vị Kiếm thánh áo xám này.
Bởi vì cửu cấp võ sĩ, tính khắp toàn bộ Roland đại lục, tuyệt đỉnh cường giả có thể đếm được. Ví như cường đại như thần điện, thần thánh kỵ sĩ đoàn trước khi Hussein xuất hiện, cao thủ mạnh nhất cũng chỉ là cửu cấp mà thôi
Rossi được xưng Kiếm thánh áo xám là do hắn nhiều năm chỉ mặc một thân áo bào màu xám , mà " Kiếm thánh " hai chữ cũng bởi vì kiếm thuật của hắn thật sự rất thần kỳ. Danh tiếng của ngài Rossi này trên đại lục còn hiển hách hơn rất nhiều Rodriguez không thích lộ diên. Chỉ vì nhiều năm qua phải ẩn cư trong hoàng cung trở thành hộ vệ bên người của Augustine, đến lúc này mới không hiển lộ danh tiếng nữa.
Nhìn " Nguyệt hạ mỹ nhân " trong tay Rodriguez, nhìn hoàng kim đấu khí hừng hực thiêu đốt trên người vị thánh kỵ sĩ trước mặt
Màu vàng…Quả thật là hoàng kim đấu khí, là hoàng kim đấu khí trong truyền thuyết, dù mình cố gắng cả đời cũng không thể đạt tới!
Khuôn mặt xám xịt của Rossi đột nhiên nhìn quét qua, trong mắt bỗng toát lên một chút ý vị, đó là một loại ánh mắt gần như là thành kính!
-Bệ hạ

Vị kiếm thuật cường giả đột nhiên xoay người, nhìn sâu vào trong mắt của Augustine VI, âm thanh của hắn không có lạnh lùng mà tràn đầy ôn hòa ấm áp:
-Ta ở bên cạnh người đã bao lâu rồi ?
-… Cũng gần hai mươi sáu năm rồi.
Augustine VI đột nhiên thấy trong ánh mắt của Rossi được một vẻ khiến bản thân phải lo lắng, không nhịn được nói :
-Rossi , ngươi …
-bệ hạ, chúng ta quen biết nhau đã bao nhiêu năm?
Khuôn mặt màu xám của Rossi đột nhiên hiện ra một nụ cười.
-… Năm mươi tư năm "Augustine VI đột nhiên hiểu được điều gì đó , thân thể run rẩy của hắn đột nhiên nghiêm lại :
-Năm mươi tư năm !
-Đúng vậy, năm mươi tư năm rồi …
Rossi ngửa đầu nhìn bầu trời, dường như tự nói một mình :
-Năm đó, chúng ta đều còn trẻ, chúng ta quen biết nhau tại rừng rậm băng phong. Trong lòng ta, bệ hạ vẫn như trước, là một hoàng tử tuổi trẻ khí thịnh, là bạn tốt của ta .Vì ngài , ta mới cam nguyện ở lại bên cạnh bảo vệ ngài, cùng ngài vượt qua quãng thời gian hai mươi sáu năm
-Ros … Rossi!
-Không , bệ hạ. Ngài là người hiểu rõ ta nhất trên thế giới này.
Rossi thấp giọng nói:
- Khi còn trẻ ta đã nói rồi . Đời này, mục tiêu lớn nhất của ta là có thể có một ngày tấn cấp "Thánh Giai". Đáng tiếc, ta năm nay đã sáu mươi tám tuổi nhưng vẫn không cách nào đạt tới cảnh giới đó.Nhưng trời cao thương xót, ít nhất để cho ta có thể chính mắt chứng kiến một vị chân chính thánh giai, còn cho ta cơ hội cùng với thánh giai cường giả giao thủ.
Nói tới đây , Rossi đột nhiên quỳ xuống, cúi đầu thật sâu nói:
-Bệ hạ, cả cuộc đời ta , rất may mắn có thể trở thành đồng bạn của ngài . Nhưng kể từ hôm nay , Rossi không thể lại tiếp tục làm bạn với ngài nữa rồi!
Nói xong, Rossi đứng thẳng lên, quay người đi, không hề nhìn Augustine VI lần nữa. Vị vũ giả này lấy một tư thái ngang nhiên, thân thể như một đám mây nhẹ nhàng từ trên đài cao hạ xuống, lẳng lặng hạ xuống trước mặt Rodriguez!
-Thánh giai cường giả! Âm thanh của Rossi rất nghiêm túc, hắn gật đầu với Rodriguez:
-Đa tạ ngươi thỏa mãn nguyện vọng cả đời ta . Trận đánh này, ta đã chờ đợi gần cả đời rồi.
Nói xong, hắn nhẹ nhàng rút kiếm của mình ra. Đó là một thanh bảo kiếm thượng đẳng, dùng thượng đẳng tinh cương luyện thành. Nhưng không hề có khảm đá quí, hiển nhiên không có gia trì ma pháp. Mà chuôi kiếm lại dùng dây gai quấn quanh , có thể tưởng tượng cầm vào nhất định phi thường hợp tay !
Vị kiếm thánh áo xám Rossi bạo phát toàn bộ đấu khí bản thân, đấu khí quanh thân hắn từ màu bạc dần dần mang theo dải màu vàng nhàn nhạt… Đáng tiếc, vẫn còn kém xa so với màu vàng thuần của hoàng kim đấu khí
Hiển nhiên, vị vũ giả sáu mươi tám tuổi này đã đứng ở bên bờ tấn cấp thánh giai, nhưng vẫn chưa thể vượt qua cánh cửa này. Từ màu sắc đấu khí, Đỗ Duy nhìn ra sợ rằng ngay cả so với Hussein khi mới gặp ở băng phong sâm lâm cũng kém hơn.
Nhưng mặc dù rõ ràng thực lực yếu hơn nhiều, vị vũ giả này vẫn giơ kiếm của mình lên, ánh mắt hắn bình tĩnh :
-Ra tay đi , lấy danh nghĩa cùng tôn nghiêm một vũ giả, ta thỉnh cầu ngài, xin đem hết toàn lực.
Sắc mặt của Rodriguez cũng trở nên nghiêm túc, trên mặt hắn không vì thực lực song phương chênh lệch mà lộ ra chút nào khinh thị. Trong ánh mắt tràn đầy tôn trọng, nhìn địch thủ trước mặt, hắn hít một hơi thật sâu:
-Như theo lời ngài! Như ngài mong muốn!
Một quả cầu hoàng kim đấu khí cùng một quả cầu ngân sắc đấu khí mạnh mẽ đánh vào nhau, ánh sáng rực rỡ chiếu vào ma pháp trận che phủ bên trên bầu trời, giống như trăm ngàn năm qua một đời thay mặt linh hồn vũ giả vĩnh viễn tồn tại
Chú thích: Paolo Rossi (sinh 23 tháng 9 năm 1956) là cựu cầu thủ bóng đá Ý. Năm 1982, ông đã cùng đội tuyển Ý giành chức vô địch World Cup 1982, ghi được 6 bàn thắng trong giải, giành danh hiệu Vua phá lưới và Cầu thủ xuất sắc nhất. Cho đến nay, Rossi là cầu thủ duy nhất đoạt được cả 3 danh hiệu đó trong một World Cup và là cầu thủ đầu tiên lập được thành tích này trong một giải đấu chính thức của FIFA
Nguồn: http://vi.wikipedia.org/wiki/Paolo_Rossi