Xin Chào, Người Thừa Kế

Chương 73: Tư Chính Đình, không phải không thích mình sao?

Editor: Nện Nện

Thầy giáo Tôn lúc đó sợ ngây người ra, cứ như vậy nhìn mẹ cô, sau đó nuốt ngụm nước miếng, mới dò hỏi: “ Cái kia, phụ huynh của Nại Nại, chị không nhìn ra vấn đề đang được nói tới sao?”

Mẹ cô rất tò mò, “ Vấn đề gì?”

“ Trang Nại Nại là học sinh còn nhỏ tuổi, suy nghĩ còn non nớt, không nên yêu sớm!”

Mẹ cô càng kinh ngạc, “ Nó đã mười sáu tuổi rồi, không tính là yêu sớm! Ở nước ngoài, 15 tuổi đã trưởng thành rồi.”

Thầy giáo Tôn:.....!!!

Mẹ trầm tư một chút, sau đó nhìn về phía Trang Nại Nại, “ Nại Nại, cậu bạn học Tư Chính Đình này, chính là người con đặc biệt yêu thích sao?”

Trang Nại Nại trả lời,“ Đúng, mẹ.”

Mẹ gật đầu, “ Nói về tình yêu phải cẩn thận, nếu như theo đuổi thành công, đưa về nhà cho mẹ để kiểm tra!”

Trang Nại Nại cười, “ Mẹ, người yên tâm, mẹ không tin tưởng vào mắt của con sao?”

Mẹ trả lời ngay lập tức: “ Đúng, người con trai bình thường, nhất định sẽ không lọt vào tầm mắt của Nại Nại nhà ta!”

Thầy giáo Tôn:....!!

Cho nên, người mẹ này, đang thật sự muốn con gái mình yêu sớm sao?

Trang Nại Nại lúc đó không cảm thấy gì, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, hiện tại nhớ lại... Giáo dục của mẹ cô, thật sự rất khác người.

Mẹ dùng sự giáo đặc biệt này, làm cho cô cảm thấy, việc học tập của mình tới cùng mà nói, không phải là gánh nặng, mà là vui sướng.

Cho dù là... sống trong sự khó khăn, nhưng mẹ con họ lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.

Như vậy, mẹ cô tại sao có thể là người trộm cô được chứ? Sao lại yêu thương cô đến như vậy?

Cho nên... Cái kết quả giám định thân tử DNA kia, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Cô không tin, như thế nào cũng không có cách tiếp nhận được.

Trang Nại Nại nghĩ tới đây, ánh mắt buồn bã, cô thở dài, cúi đầu đem sách bài tập đóng lại.

Nhưng mà khi cúi đầu khép sách bài tập trong nháy mắt đó, mắt của cô hình như đã lướt qua thứ gì đó, lập tức mở ra, liền thấy ước mơ thứ hai của cô năm đó

Giường công chúa?!

Trang Nại Nại sững sờ.

Trong đầu thoáng qua hình ảnh căn phòng đó, là giường công chúa ba mét.

Trang Nại Nại như phát hiện ra điều gì, nhanh chóng đem bài văn do chính mình viết ra đọc một lần nữa.

Kỳ thực cái này là do cô viết vào năm lớp mười, cũng chính là chuyện tình tám năm trước, chi tiết nhỏ kia cô chắc chắc là không nhớ rõ,....

Phong cách Châu Âu, giường dài ba mét, còn có màn màu trắng....

Trang Nại Nại viền mắt ươn ướt, cô vụt đứng dậy, có một suy nghĩ đang nảy sinh ở trong đầu.

Cái giường kia, chính là vì mình mà chuẩn bị sao?

Một luồng nhiệt huyết xông lên đầu, làm cho toàn thân cô đều trở nên kích động.

Cô ném sách bài tập, đóng cái rương lại, sau đó liền mở cửa phòng xông ra ngoài.

Cô muốn đi hỏi Tư Chính Đình một chút, anh không phải là...không thích cô sao? có phải bây giờ vẫn còn thích cô?

........

Tập đoàn Đế Hào, buổi chiều sáu giờ.

Tầng cao nhất là phòng làm việc của giám đốc, thư ký cùng nhân viên vẫn đang làm việc, họ đã quá quen với việc tăng ca.

Bên trong phòng làm việc, trợ lý Qúy đứng cầm bản báo cáo trước mặt Tư Chính Đình, đưa cho anh xét duyệt và ký tên.

Tư Chính Đình vừa ký xong một bản, Qúy Thần lại đem một bản khác tới, “ Tiên sinh, cái này là...”

Lời nói còn chưa dứt, liền thấy Tư Chính Đình ngẩng đầu lên, nhìn về phía đồng hồ treo ở vách tường.

Kim giây từng điểm từng điểm, tiến nhanh tới số 12, sáu giờ đúng, chuông vang.

Tư Chính Đình cầm bút máy ném một cái, trực tiếp đứng lên, “ Tan ca.”

Qúy Thần:....!!