Trong công ty Hoa Phổ, Thi Cẩm Ngôn có tổng cộng 60% cổ phần. Lúc trước ly hôn, anh nản lòng thoái chí, chuyển cho Tư Tĩnh Ngọc 50%, cho Tân Tân 5%, cho ba mẹ anh 5%.
Bạch Nguyệt chỉ biết anh cho Tân Tân cổ phần, nhưng không rõ là bao nhiêu.
Vì thế, bây giờ cô ta nói vậy cũng chỉ để khiến Tư Tĩnh Ngọc đau khổ.
Từ lúc Thi Cẩm Ngôn về Bắc Kinh, cô ta đã bắt đầu ra sức ăn vạ, nhưng lại phát hiện ra anh và Tư Tĩnh Ngọc đã làm lành, nên lại thầm mắng Tư Tĩnh Ngọc bỉ ổi.
Cô ta rất hiểu lòng kiêu ngạo của Thi Cẩm Ngôn. Biết Tư Tĩnh Ngọc thích Diêu Đằng, anh chắc chắn sẽ không thổ lộ, nên cô ta nghĩ rằng chuyện này là do Tư Tĩnh Ngọc bám lấy Thi Cẩm Ngôn.
Hôm nay đến khách sạn Hoàng Gia ăn cơm, cô ta cũng chỉ trùng hợp thấy bọn họ vào phòng bèn đứng ngoài nghe lén, kết quả mới biết hóa ra đây là buổi gặp gỡ giữa phụ huynh hai bên.
Tại sao phụ huynh hai nhà lại phải gặp nhau? Chắc chắn không phải là vì ly hôn.
Nghĩ vậy, Bạch Nguyệt cảm thấy sốt ruột, đi tới đi lui ngoài phòng, vắt óc nghĩ cách để cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ. Cô ta tuyệt đối không thể để buổi gặp mặt này thành công, nếu không thì cô ta thật sự sẽ chẳng còn cơ hội nữa
Nghĩ như vậy, Bạch Nguyệt lại càng nghĩ độc ác. Cô ta nhìn Tư Tĩnh Ngọc, một lúc sau mới thở dài, “Tĩnh Ngọc, tôi biết Cẩm Ngôn ngủ với cô, làm cô lỡ dở là sai. Anh ấy áy náy với cô nên sẽ không chủ động đề nghị ly hôn. Nhưng vì Tân Tân, cô có thể buông tha cho anh ấy được không? Tĩnh Ngọc, cô trả Cẩm Ngôn lại cho tôi đi, tôi sẽ không so đo chuyện cô gài bẫy bạn trai tôi mấy năm trước nữa, được không?”
Tư Tĩnh Ngọc nghe vậy thì sa sầm mặt, nhìn Bạch Nguyệt chằm chằm.
Cô biết rất rõ Thi Cẩm Ngôn có bao nhiêu phần trăm cổ phần, đơn ly hôn cũng đã được công chứng rồi, Thi Cẩm Ngôn lấy đâu ra 20% cổ phần để cho Bạch Nguyệt? Sao Bạch Nguyệt này lại nói năng giả dối như vậy chứ?
Cô mất kiên nhẫn hỏi cô ta, “Có chuyện gì thì cô tìm Thi Cẩm Ngôn, đừng có tìm tôi!”
Bạch Nguyệt lại nắm chặt tay cô, “Nếu nói với Cẩm Ngôn mà có ích thì tôi đã chẳng đến tìm cô. Tĩnh Ngọc, nhà cô giàu có, cô muốn tìm đàn ông kiểu gì mà chẳng được? Tại sao cứ phải chen vào giữa chúng tôi? Anh ấy đã chuyển 20% cổ phân cho Tân Tân của chúng tôi, cô biết…”
Nhưng cô ta còn chưa dứt lời thì Tư Tĩnh Ngọc đã cau mày, “Bạch Nguyệt, tôi không muốn đôi co với cô, nhưng sao bây giờ cô lại thành ra thế này? Miệng lưỡi đầy dối trá!”
Bạch Nguyệt cau mày nhìn Tư Tĩnh Ngọc, trong lòng hốt hoảng. Chẳng lẽ chuyện cô ta làm bị phát hiện rồi sao? Cô ta gân cổ cãi: “Cô nói gì?”
Tư Tĩnh Ngọc cười lạnh: “Cô nói Thi Cẩm Ngôn đã chuyển 20% cổ phần cho cô? Nhưng cô có biết anh ấy đã chuyển cho tôi 50% cổ phần rồi, chỉ còn lại 10%, lấy đâu ra 20% mà cho cô?”