Lúc ở trên đảo này, mọi người thấy nó thì đều tỏ vẻ không muốn nói chuyện nên nó biết mọi người không thích nó.
Nếu nghe nó nói không thích mẹ, liệu họ có cho rằng nó xấu tính, nên lại càng không thích nó hơn không?
Nghĩ đến đây, Tân Tân liền im thin thít, không dám hé nửa lời.
Sau đó, thằng bé đi theo Thi Cẩm Ngôn lên tàu của anh, rời khỏi đảo, đón taxi đến sân bay về Bắc Kinh. Sau khi về Bắc Kinh, Thi Cẩm Ngôn đưa Tân Tân về nhà rồi nói chuyện với ba mẹ một lúc lâu.
Ông bà Thi vốn thích con dâu cũ của mình nên lúc này nghe Thi Cẩm Ngôn nói vẫn có thể ở bên con bé, họ cũng thấy mừng.
Bà Thi thở dài, “Cẩm Ngôn, về chuyện Tân Tân, nhà họ Thi chúng ta quả thật có lỗi với Tĩnh Ngọc. Sau này con phải đối xử với Tĩnh Ngọc thật tốt! Con bé là lá ngọc cành vàng, theo con đã phải chịu khổ nhiều như vậy rồi nhưng vẫn thật lòng yêu thương con. Con đã chọn Tĩnh Ngọc thì sau này tuyệt đối không được dính dáng gì đến Bạch Nguyệt nữa, nghe chưa?”
Thi Cẩm Ngôn gật đầu, nói suy nghĩ của mình cho hai ông bà nghe.
Bà Thi nghe xong cũng gật đầu, “Mẹ biết, mẹ cũng là phụ nữ, dù có bao dung đến mấy cũng không thể thật sự bỏ qua sự tồn tại của Tân Tân. Nên từ giờ cứ để ba mẹ chăm nom Tân Tân, cuối tuần các con về nhà thăm thằng bé là được.”
Người nhà thấu hiểu và ủng hộ như thế, khiến Thi Cẩm Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, anh chuẩn bị để cầu hôn Tư Tĩnh Ngọc.
Nghĩ đến lúc kết hôn, anh chỉ dùng chiếc nhẫn mua lúc tốt nghiệp để tặng cô nên đi chọn nhẫn cưới trước.
Sau đó, Thi Cẩm Ngôn lại đến nhà của bọn họ thu dọn một lượt. Xong xuôi hết tất cả, anh nghe ngóng tin cũng biết mọi người đã dự đám cưới ở đảo Bali trở về, bèn chuẩn bị đến cầu hôn Tư Tĩnh Ngọc.
Anh thật sự không để bụng chuyện Diêu Đằng cầu hôn Tư Tĩnh Ngọc. Cô không phải là kiểu người bắt cá hai tay, yêu anh nhưng lại đồng ý với Diêu Đằng.
Vì thế, anh sắp xếp, tự tay chuẩn bị một cách thức cầu hôn lãng mạn nhất rồi mới gọi cho cô, nhưng cô lại tắt máy. Anh đành gọi cho Trang Nại Nại, nhưng lại nghe cô ấp úng, không nói rõ là Tư Tĩnh Ngọc đi đâu, chỉ nói là cô ấy chưa về nước. Cuối cùng anh mới nghe được chuyện từ Tư Chính Đình. Thì ra sau khi hôn lễ kết thúc, bọn họ vốn định trở lại Bắc Kinh, nhưng Tư Tĩnh Ngọc và Diêu Đằng lại bỗng nhiên vội vã bay sang Mỹ.
Sang Mỹ, chỉ hai người bọn họ?
Thi Cẩm Ngôn bỗng thấy hốt hoảng, không phải là…
Không đâu, Tĩnh Ngọc không phải là người như vậy!
Chắc chắn là cô ấy có chuyện gì đó nên mới sang Mỹ.
Nhưng rốt cuộc là chuyện gì mà lại khiến cô ấy hốt hoảng như vậy?