Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 909: Tam quan... hoàn toàn gặp quỷ rồi! (1)

Đám người lập tức hoảng loạn, không ít nữ sinh kinh sợ thét chói tai.

Đậu Đậu đẩy gọng kính, nhìn thấy… không ít tình nhân đang nhân cơ hội này hôn nhau.

Khụ...

Đây mới là lý do vì sao trường học liên tục xảy ra chuyện kỳ quái, nhưng nam sinh vẫn sẽ đưa nữ sinh trở về ký túc xá.

Là cô già rồi sao? Là cô không theo kịp thời đại hả?

Đương nhiên không phải! Đến con cũng sinh rồi, nếu như cô không theo kịp thời đại trào lưu, vậy còn có người có thể theo kịp trào lưu nữa ư?

Đậu Đậu oán trách trong lòng nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh. Cô đang nhìn, cô đang cẩn thận tìm tung tích của con Diễm Quỷ kia. Tên Ngốc nín thở tập trung suy nghĩ, hiển nhiên cũng đang rất cố gắng tìm. Nhưng bọn họ tìm một vòng lớn mà không thấy có gì cả.

Trong bóng tối, Đậu Đậu nhìn Tên Ngốc một cái, “Tin tức của cậu không bị sai đấy chứ?”

Tên Ngốc dứt khoát lắc đầu, “Không có! Cây Lau Nhà đã chứng thực tin tức này rồi!”

Sư thúc lại nghi ngờ cậu ta? Quá tổn thương lòng tự trọng rồi, nói thế nào thì cậu ta cũng là đạo sĩ bắt yêu Thanh Anh đó!

“Được rồi, coi như tôi chưa nói gì, chúng ta tiếp tục tìm đi.”

Yêu Nghiệt đứng ở phía sau bọn họ, nhìn bọn họ tìm đi tìm lại cũng không tìm được, hắn không nhịn được đành nhắc nhở, “Phía trước, phía sau bên trái.”

“Hả? Hai con à?”

Tên Ngốc kinh ngạc lên tiếng, Đậu Đậu trừng cậu một cái bảo cậu nói nhỏ chút, có điều không thể phủ nhận là khi nghe thấy Yêu Nghiệt nhắc nhở, cô cảm thấy có chút thất bại.

May mà cô là người từng thấy qua sóng to gió lớn, rất nhanh đã ổn định lại vẻ mặt, thuận theo phía Yêu Nghiệt nói nhìn qua, lờ mờ cảm nhận được quỷ khí.

Nhưng sao quỷ khí ở hai nơi này sao lại giống nhau như vậy? Chẳng lẽ là chị em gái cùng chết? Cùng chết rồi đều đi làm Diễm Quỷ?

Đậu Đậu đi về phía trước, Tên Ngốc đuổi sát theo sau. Hai người chen qua chen lại ở trong đám người, khó tránh khỏi giẫm phải chân người khác.

Đám người hỗn loạn có không ít quần chúng hóng hớt bắt đầu đầu suy đoán, cảm thấy có thể thật sự là quỷ. Có người bắt đầu đề nghị, “Đèn đường đều tắt cả rồi, chúng ta đừng đứng ở đây nữa, mau đi về ký túc xá thôi.”

“Đúng thế, mau đi thôi, không phải nói có mấy nam sinh đều vòng vo ở chỗ này cả đêm rồi à.”

Người nói lời này là Tôn Diểu Diểu. Cô ta nói xong thì nhìn một nam sinh sau lưng một cái. Lần trước cậu ta vòng vo ở chỗ này cả một đêm, hôm nay vẫn đến đưa cô ta về, chẳng lẽ thích cô ta như vậy sao?

Nhưng Tôn Diểu Diểu vừa nói xong, không ít nam sinh đã bật cười, “Nếu thật sự gặp phải quỷ rồi thì bọn họ sẽ không dám đi con đường này nữa đúng không? Sao bọn họ còn đi nữa chứ!”

“Đúng thế, lần trước không phải là Lý Đỉnh đã vòng vo ở chỗ này cả một đêm rồi sao? Sao hôm nay cậu ta vẫn dám đến đưa cậu về?”

Đậu Đậu nhìn nam sinh Lý Đỉnh đó một cái, là một nam sinh không xuất sắc lắm, nhìn lại thêm lần nữa, chỉ có hai chữ: bình thường.

Điều này không thể trở thành lý do Đậu Đậu chú ý đến cậu ta, nguyên nhân có thể khiến cho Đậu Đậu dừng lại là: Có một đôi tay trắng nõn như ngọc đang bò lên mắt Lý Đỉnh. Ngay sau đó, trên vai Lý Đỉnh đột nhiên xuất hiện một cái đầu tóc tai bù xù.

Lý Đỉnh bị che mắt lại, từ từ xoay nửa vòng, lặng lẽ đi ra khỏi đám người. Cậu ta xoay một cái liền lộ ra cô nàng dáng người yểu điệu ở sau lưng.

Diễm Quỷ!

Tên Ngốc thuận theo ánh mắt của cô nhìn qua, lập tức hít một hơi lạnh. Mẹ kiếp, được mở rộng tầm mắt rồi!