Trách ai cũng được, dù sao không thể trách vợ hắn là được. Bên này người làm cha mẹ nửa mừng nửa lo, Viên Viên bên kia thì đã tìm được Tên Ngốc đang cau mày thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ trong góc rồi. “Hi! Anh ở đây à?” Viên Viên trưng ra một nụ cười thật tươi, Tên Ngốc ngẩn ra, cuối cùng cũng dời sự chú ý từ đồng hồ đến cô, “Là cô? Lần trước cô bị Cửu U bắt về rồi, sao lại trốn ra được thế?” “Đương nhiên là Viên Viên giúp đỡ, nếu không làm sao có thể trốn ra được, nhưng bây giờ anh ấy sẽ không bảo Hoa Hoa đi quấn lấy Viên Viên nữa, Viên Viên tự do rồi, tôi cũng tự do rồi” Tên Ngốc gật đầu, “Nói cũng đúng” Sau đó nghĩ đến Viên Viên, cậu ta liền hỏi, “Sao sự thúc bọn họ đến rồi mà Viên Viên Biển Biển lại không đến?” “Lấy thân phận gì mà đến chứ? Trẻ con bốn tuổi ở Nhân giới không lớn như vậy đúng không?” Tên Ngốc nghĩ cũng đúng, chỉ có thể gật đầu, “Ừ. Vậy bây giờ Viên Viên đang làm gì? Không bị Biển Biển trói buộc, chắc là có thể chơi loạn khắp nơi rồi nhỉ?” “Đúng vậy, bây giờ cô ấy rất bận” “Em ấy bận cái gì?” “Đương nhiên là theo đuổi cậu con trai cô ấy thích rồi! Nếu không thì anh nghĩ là làm gì? Không dễ dàng gì mới không bị lo, phải làm chút chuyện cô ấy thích chứ đúng không?” Viên Viên thử thăm dò một chút, kết quả... Kết quả Tên Ngốc hoàn toàn không care! Ngược lại còn gật đầu, thổn thức nói, “Rốt cuộc cũng trưởng thành, đã biết theo đuổi con trai rồi, lần sau gặp em ấy tôi muốn xem xem em ấy thích kiểu con trai thế nào, thuận tiện có thể chỉ cho em ấy mấy chiêu” Giọng điệu của Tên Ngốc có chút cảm giác nhà có con gái mới lớn, có điều cũng không hẳn vậy. Ít nhất cha ruột của Viên Viên biết Viên Viên mới biết yêu thì sẽ không chỉ cho cô mấy chiếu. Viên Viên nghĩ rõ ràng những thứ này, đau lòng một lúc, sau đó nghĩ đến cậu ta cũng không thích ai cũng không có bạn gái, lập tức lại cảm thấy mình vẫn còn cơ hội. Vì vậy cô nói, “Gần đây có lẽ anh sẽ không có cơ hội gặp cô ấy đâu, bởi vì cô ấy thật sự rất thích nam sinh kia” Tên Ngốc ừ một tiếng, sau đó điện thoại đột nhiên vang lên, cậu ta móc ra vừa đi vừa nói, “Được được, tôi lập tức đến ngay” Nói xong quay đầu nhìn Diệp Tinh Thần và Hà Chính Trực đã kết thúc buổi lễ, vẫy tay với anh trai cậu ta, cởi âu phục ra vắt lên tay đi xuống hầm để xe. “Anh đi đâu thế?” Viên Viên đạp giày cao gót đuổi theo, nhưng Tên Ngốc không quay đầu lại, “Tôi đi bắt yêu, cô cứ tự nhiên đi” “Tôi đi cùng anh!” Viên Viên không chịu bỏ qua theo lên xe, Tên Ngốc nhìn thấy cũng sắp hết thời gian xin nghỉ, dứt khoát vặn chìa khóa xe đạp cần ga, đưa Viên Viên đi cùng. Nhưng cậu ta vẫn có chút không yên tâm, “Phi Ngư, tôi nói cô biết, chuyện lần trước là ngoại lệ. Con ác quỷ kia không có việc xấu nào không làm nên tôi mới trơ mắt nhìn cô giết chết nó, lần này không phải bắt thứ đại gian đại ác gì, lúc cổ giúp đừng có giết chết đấy” “Được.” Viên Viên sảng khoái đồng ý, vừa mới đồng ý thì cả người suýt nữa đã bị tốc độ xe của Tên Ngốc hất bay ra ngoài. Hai người đi không bao lâu đã đến điểm đích, chờ đợi bọn họ là một nữ đạo sĩ bắt yêu bị yêu ma mê hoặc. Nữ đạo sĩ bắt yêu đó còn rất xinh đẹp, nghe nói là tự học thành tài, cũng học đại học ở Đế Đố. Chỉ là lúc bắt yêu bị mê hoặc, bây giờ giúp đỡ ác quỷ phá kết giới của Cục bắt yếu, thả một nhóm vong hồn đang được siêu độ ra. Những đạo sĩ bắt yếu khác đều đi bắt quỷ rồi, Tên Ngốc vì anh trai kết hôn nên xin nghỉ nửa ngày. Thời gian nửa ngày, ác quỷ dễ bắt đều đã bị bắt hết, chỉ còn lại mấy vong hồn cực ác cùng với nữ đạo sĩ bắt yêu bị ác quỷ mê hoặc này thôi.