Xà Vương Quấn Thân Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1901: Phiên ngoại 35 KHÔNG THÍCH CÔ THÌ NÓI SỚM ĐI! (1)

Nhất thời Biển Biển cũng không nói được gì, cậu thở dài, chậm rãi cởi quần áo trên người ra... Buổi sáng ngày hôm sau, người tỉnh dậy trước là Hoa Hoa. Mới biến hình đã trải qua việc này, cô thức tỉnh thiên phú duy nhất thuộc về Hồ tộc, trên người có thêm sự phong tình, nhưng biểu tình trên mặt vẫn lạnh nhạt như cũ. Cô được Biển Biển nuôi lớn, đương nhiên biết rốt cuộc Biển Biển suy nghĩ thế nào. Cửu U không thích cô, làm vậy chỉ là vì cứu cô mà thôi. Cố rất rõ ràng, cho nên trong lòng không thoải mái lắm, nhưng cô biết, cô muốn ở bên Biển Biển. Lúc Biển Biển tỉnh dậy liền nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Hoa Hoa, trong lòng thoáng kinh ngạc, sau đó dâng lên một cảm giác là lạ. Cái bộ dạng này của Hoa Hoa đều là do cậu dạy ra. Nhưng Viên Viên nói Hoa Hoa thích cậu, bây giờ đã làm chuyện cần lập lời thề mới có thể làm này với cậu mà sắc mặt Hoa Hoa còn dửng dưng như vậy? Đúng, sắc mặt Hoa Hoa chính là dửng dưng như vậy, cho nên Biển Biển ở đó xoắn xuýt rất lâu muốn nói nếu làm cũng làm rồi anh đây cũng không phải là một người không chịu trách nhiệm không bằng kết hôn đi, dịu dàng cái gì từ từ đào tạo sao? Kết quả Hoa Hoa người ta hờ hững đứng dậy, mặc quần áo đàng hoàng không nói gì, đi mất. Nội tâm Biển Biển gần như sụp đổ, nhanh chóng đuổi theo nắm lấy tay cô, “Em rể, em...” Ý thức được mình gọi cái gì, Biển Biển có chút muốn điên, xong muốn cứu lại chút gì, lại nhìn thấy Hoa Hoa vẫn là dáng vẻ hờ hững như không đó, cậu lập tức giận không có chỗ phát tiết. Cậu nghĩ, người sai rõ ràng là Viên Viên, dựa vào cái gì cậu phải gánh vác cái hậu quả này? Hơn nữa cậu ngược lại còn muốn gánh vác nữa! Nhìn cái bộ dạng không để ý của người ta đi. Đúng là ứng với thiên tính của tộc Hồ Yêu mà, căn bản không coi là gì hết. Cậu cuống cái gì mà cuống chứ, làm như cậu ngu ngốc lắm dễ dàng tức giận lắm ấy? Nghĩ đến đây, Biển Biển không dấu vết thở dài một cái, sau đó buông tay ra, nói, “Tạm biệt.” Nói xong trên người cậu tự xuất hiện một bộ quần áo, đẩy cửa ra, trong lòng giận dữ, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ bình thường rời đi. Từ đầu chí cuối Hoa Hoa không bày tỏ gì cả, không quấn lấy cậu kêu cậu chịu trách nhiệm, cũng không kéo cậu hỏi cậu rốt cuộc có ý gì. Vì vậy, Biển Biển cảm thấy mình giống như tên thiểu năng, tức giận hừ hừ rời đi, không quay đầu lại. Hoa Hoa có chút khó chịu, thầm nghĩ, Biển Biển không thích cô quá rõ ràng rồi, cho nên ngay cả câu đoạn tuyệt quan hệ cũng không nói với cô. Thật là, cô còn vì Biển Biển mà nghe lời Viên Viên làm phụ nữ nữa. Không thích cô thì nói sớm đi! Bộ dạng như bây giờ, cô còn làm “đàn ông” thế nào được? Haiz, bỏ đi bỏ đi, cô cũng không phải cái tính bụng dạ hẹp hòi gì, không thích thì không thích thôi, cô vẫn có thể trở về Hồ tộc học mị thuật làm cho Biển Biển thích mình. Hoa Hoa rất tích cực lạc quan nghĩ được cách giải quyết, quay đầu trở về núi Đạo Vương. Từ giã cha mẹ xa cách nhiều năm của mình, rồi ngựa không dừng vó trở về Yêu Đô. Cô muốn học mĩ thuật, vậy không phải nên đi tìm Hồ vương Văn Kha sao? Cho nên, cứ quyết định như vậy. Học xong rồi đi bắt Biển Biển lại, bảo cậu tiếp tục tắm sấy lông hồ ly cho mình. Khụ, nói thế nào nhỉ? May mà Viên Viên không biết chuyện này, nếu không nhất định sẽ oán trách: Bảo Biển Biển tiếp tục tắm sấy lông hồ ly cho Hoa Hoa? Sao đột nhiên có một loại cảm giác Biển Biển là quan xúc phân thế nhỉ? Rất lâu sau, Viên Viên dìm Biển Biển như vậy, Biển Biển suýt nữa nghẹn một ngụm máu mà chết, chải lông hổ ly cho VỢ, máy móc gật đầu, “Coi là vậy đi.”