Dụ bọn họ qua rồi bỏ thuốc không phải là được rồi à, có cái gì khó chứ?” Tên Ngốc vừa nói như vậy, Viên Viên liền ha ha, “Anh nói đơn giản quá đấy! Mấu chốt là làm sao mà dụ được anh ấy qua đây? Anh ấy không phải kẻ ngốc! Thấy trong phòng có thuốc thì căn bản sẽ không đi vào!” “Vậy nếu như cậu ta có lý do phải tiến vào thì sao?” Mắt Tên Ngốc lóe lên, bỏ đi bản tính ngốc nghếch, đột nhiên lại có chút đẹp trai. À, cậu ta vốn dĩ rất đẹp trai, chỉ là sự đẹp trai của cậu ta bị sự ngốc nghếch của mình che mất hào quang, không còn chỗ phát huy. May mà lần này cậu ta nguyện ý thông minh một lần, gian xảo tiến tới, nói với Viên Viên một câu, “Vậy nếu như là Viên Viên trúng thuốc thì sao? Cậu ta sợ nhất là Viên Viên ở cùng với tôi!” Nói tới đây Tên Ngốc không thể không oán trách một cầu, “Không biết đầu óc cậu ta bị làm sao nữa, luôn cảm thấy tôi muốn dụ dỗ trẻ con, tôi bỉ ổi như vậy à?” Viên Viên, “.” Cậu ta nhận ra rồi? Sau đó vòng vo nói với cô là cậu ta không có ý gì với cô? Không đợi Viên Viên hoàn hồn khỏi mớ bòng bong, Tên Ngốc đã nói, “Cô mau biến thành Viên Viên đi! Mau lên! Cô là bạn thân của Viên Viên, cô phải biết dáng vẻ của Viên Viên mới đúng chứ?” Viên Viên, “.” Rồi, không hề nhận ra, cô đã đánh giá cao cậu ta rồi. Viên Viên vô cùng khó chịu, thở dài, xoay người biến thành hình dáng của Tiểu Viên Viên, cao vừa qua đầu gối Tên Ngốc, ngẩng đầu mở đôi mắt to chớp một cái, làm cho Tên Ngốc nhìn mà ngây ra, “Thế này... giống quá..” Viên Viên cau mày lại, “Được rồi đừng phí lời nữa, mau lên!” “À, cau mày như vậy càng giống hơn, đến giọng nói cũng y như đúc” Nói xong cậu ta nhìn Viên Viên thăm dò, sờ sờ đầu nó, mỉm cười ngu ngốc, “Làm yêu quái thật là hay, kỹ năng này, chậc chậc, điểm tuyệt đối!” Viên Viên, “... Ha ha.” Nói xong cô đi lên trên cái giường lớn trước mặt nhảy lên năm thành hình chữ đại, nghiêng cái đầu nhỏ, tương đối thản nhiên, “Đến đi.” Tên Ngốc đốt hương kích tình trước kia bắt yêu thu được từ trên người một con yêu ác, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức xoắn xuýt, “Đến cái gì mà đến, muốn diễn cũng phải đợi Biển Biển đến đã chứ! Hơn nữa cái bộ dạng này của cô, cái bộ dạng này.” “Cái bộ dạng này làm sao?” “Cái bộ dạng này của cô khiến cho tôi cảm thấy rất tội ác! Tôi cảm thấy mình giống như một kẻ biến thái đáng chết! Bắt nạt trẻ em cũng thôi đi, cô còn đội lốt Tiểu Viên Viên nhà sư thúc tôi! Thế này thế này thế này... hay là bỏ đi, không giả vờ nữa, chỉ rắc chút thuốc mê thôi. Nào, cô uống thuốc giải trước đi.” Nhất định phải để cho cô uống thuốc giải đã, nếu không theo cái tình hình này, nhất định cậu ta sẽ có bóng ma tâm lý. Nhưng tình thế không đợi người, tiểu yêu đã phóng yếu lực ra rồi. Sau đó cô còn nhìn cậu ta như muốn ép cậu ta lên Lương Sơn, nhìn khiến cho cậu ta giận không có chỗ phát tiết. Đáng tiếc, không đợi cậu ta nói gì để kết thúc cái quyết định hoang đường này, Biển Biển đã đằng đằng sát khí đẩy cửa ra. Một khắc trước khi cậu đẩy cửa ra, không biết tiểu yêu đội lốt Viên Viên trên giường lấy đâu ra sức lực kéo cậu ta đến, rất thuận tay, còn biến mất luôn áo của cậu ta. Lần này Tên Ngốc thật sự là có miệng cũng không nói rõ được. Cậu ta còn có thể nói thế nào? Một thằng con trai mét tám mấy tay trần đè một đứa trẻ con trên giường, chẳng lẽ là nói chuyện đời người nói chuyện lý tưởng à? Biển Biển lập tức điên lên, xông lên túm lấy Tên Ngốc, dốc hết sức đấm liền mấy đấm!