Thấy mình sắp nói lộ ra, Viên Viên ho khan một tiếng, lập tức đổi chủ đề, “Chỉ có người gợi đòn mới cảm thấy tên binh khí này không hay!” Tên Ngốc không nghe ra manh mối, chỉ là cảm thấy cô gái mới lớn xinh đẹp nổi bật đột nhiên xuất hiện ở hiện trường cậu ta bắt quỷ này có mấy phần quen mắt. Vẫn chưa kịp liên hệ đến Viên Viên! Viên Viên cũng là tạm thời đổi chủ ý. Vốn dĩ, cố định nói cho Tên Ngốc biết có chính là Viên Viên, nhưng cố suy nghĩ một chút, tên thiểu năng này luôn luôn nghe lời mẹ ruột cố, nếu như cậu ta biết lần này cố giấu cha mẹ lén chạy ra ngoài thì bảo đảm sẽ hóa thân cán bộ dạy dỗ cô một trận thuận tiện đưa vé máy bay cho cô đưa về Yêu Đô. Cô đến là vì muốn chơi bắt quỷ, nếu trở về như vậy, đến bản thân cũng cảm thấy mất mặt. Cho nên cô thấy Tên Ngốc không nhận ra, liền thay đổi ý nghĩ, che giấu thân phận của mình. Thu lại đao Tân Nguyệt Loan từ trên người ác quỷ hồn phi phách tán kia, cô khẽ chắp tay, nói, “Tôi là Phi Ngư, Tử Phi Ngư, Phi Ngư trong không phải cá sao biết niềm vui của cá, không biết anh là...” “Diệp Tinh Trạch, đạo sĩ bắt yêu Trùng Anh” Tên Ngốc giới thiệu ngắn gọn, sau đó ngồi xổm xuống nghiêm mặt nhìn chằm chằm con ác quỷ kia. Con ác quỷ này đã là cấp bậc quỷ đỏ, vốn dĩ nó đã bị Cục bắt yêu bắt một lần rồi, không ngờ lúc nó đang được siêu độ thì đột nhiên tức giận ăn mấy con cũng được siêu độ bên cạnh, xông ra khỏi trận pháp, trốn thoát. Thiếu soái ra lệnh bắt sống con quỷ này, nhưng cậu ta cho rằng con quỷ như vậy, không bằng khiến nó hồn phi phách tán tại chỗ vẫn hơn. Nhưng Thiếu soái nói Cục bắt yếu khác đạo sĩ bắt yêu bên ngoài, cho dù như thế nào cũng xem trọng quy tắc, dù con quỷ này có làm chuyện ác lớn hơn nữa cũng phải siêu độ rồi giao cho Hắc Bạch Vô Thường xử lý. Bây giờ hay rồi, cậu ta sắp bắt sống được con quỷ này, đột nhiên lại có một Tử Phi Ngư rơi từ trên trời xuống. Đây cũng không phải do cậu ta ra tay, Thiếu soái cũng không thể trách cậu ta đúng không? Nghĩ đến đây, Tên Ngốc giơ tay thu lại quỷ hồn sắp tiêu tan kia, khẽ quay đầu nhìn cô gái tóc ngắn ngang vai rất hoạt bát một cái, “Đi thôi, để tỏ lòng cảm ơn, tôi mời cô uống trà.” Viên Viên ngẩn ra, sau đó nói, “Tại sao lại cảm ơn tôi? Loại ác quỷ làm hại nhân gian này không phải là thứ người người đều phải giết sao?” “Đúng vậy” “Nếu đã là thứ người người phải giết, vậy tại sao anh còn phải cảm ơn tôi?” “Bởi vì thứ người người phải giết, không có nghĩa là tôi là có thể giết nó đúng không? Hôm nay cô thay tội giết nó, tôi vừa có thể giải mối hận trong lòng, lại có cớ báo cáo kết quả với Thiếu soái, về tình về lý, tôi đều nên cảm ơn CÔ.” Nói xong cậu ta tương đối thuận tay móc chìa khóa ra, “Đi thôi, vẫn còn sớm, tôi mời cô uống trà chiều” Viên Viên gật đầu, đi theo Tên Ngốc lên chiếc Ferrari màu đỏ rực của cậu ta. Chiếc Ferrari này, Viên Viên rất quen thuộc. Bốn năm trước lúc cả nhà bọn họ dọn đến Yêu Độ, tên thiểu năng này đã lái chiếc xe này. Không ngờ sắp qua bốn năm rồi, tên nhị thế tổ này cũng không muốn đổi cái khác. Thấy tiểu mỹ nhân tóc ngắn ngang vai nhìn chằm chằm cái xe cưng của mình, Tên Ngốc cười, “Sao thế? Xe tôi có vấn đề gì à?” Viên Viên ngẩn ra một chút, sau đó lắc đầu, “Không, chỉ là cảm thấy màu sắc này rất đẹp. Mặc dù năm ra mắt có sớm chút, qua rất nhiều năm nhưng cũng không đến nỗi lỗi thời” Tên Ngốc khẽ mỉm cười không nói gì, tương đối ga lăng mở cửa xe, “Xin mời, uống trà chiều rồi tôi còn phải trở về Cục bắt yêu báo cáo kết quả nữa.” Viên Viên lên xe, một đường liền đã thay đổi ấn tượng đối với Tên Ngốc. Xấp xỉ bốn năm, cậu ta vào Cục bắt yếu, thi đỗ đại học Đế Đô, hình như, cũng không thiểu năng như vậy nữa?