Lúc đó lão già mất nết còn ngẩn ra một chút, suy nghĩ cẩn thận, nói, “Đúng thế thật” Cho nên, bây giờ đã ứng với lời Đậu Đậu nói khi đó rồi phải không? Mặc dù hai đứa bé này lớn nhanh, có thể không bằng Trứng Lười nhỏ trong bụng này, nhưng so sánh với con của người khác, vậy cũng không ai bằng được. Cứ nói con gái của cô đi, tuổi còn nhỏ đã thức tỉnh thiên phú, trời sinh đã có thể ngửi được các loại mùi mà người khác không ngửi được. Điểm này đã rất tốt rồi! Ít nhất tất cả độc dược trên thế gian này đều không thể làm hại nó được. Mặc dù gần đây so thế lực Viên Viên có chiều hướng yếu hơn Biển Biển, nhưng con gái mà, cần lợi hại như vậy làm cái gì? Bản thân cô đã rất lợi hại rồi, nhưng không phải là cô lười chảy thây ra suốt ngày được Lão Cửu nhà cô bảo vệ à? Đậu Đậu thấy hai anh em đánh tới đánh lui, ngáp một cái vừa định nói gọi vợ chồng Đại Hùng cách vách bắt đầu nấu cơm đi, Biển Biển trong kết giới bên kia hít một hơi lạnh, “Cửu Vũ Phi! Em làm gì thế?” Hóa ra Viên Viên đánh mãi đánh mãi thấy sắp thua rồi, không cam tâm, nhoài người nhe răng nanh ra cắn lên tay Biển Biển một cái. Đây là lần đầu tiên hai anh em lớn như vậy cắn nhau, Đậu Đậu nhìn mà khóe miệng giật giật, cổ nhấc cùi chỏ lên đụng vào Yêu Nghiệt, “Này, anh xử lý đi, mặc dù rằng độc của con gái anh không có tác dụng gì với con trai anh, nhưng nhìn mồm miệng đầy máu cũng không tốt lắm” Yêu Nghiệt nghe rồi lười biếng ừ một tiếng, tương đối không để tâm mà dạy dỗ, “Quân tử động thủ không động khẩu, máu dầm dề rất khó coi. Không phải cho các con đi học Vịnh Xuân quyền rồi à? Dùng thử mấy động tác đẹp mắt xem nào!” Đậu Đậu, “...” Thôi, cô vẫn nên yên tĩnh thì hơn. Cô nhìn thế nào cũng cảm thấy ánh mắt nhìn hai đứa bé đánh nhau của Lão Cửu nhà cô giống như đang nhìn khỉ con đùa giỡn. Nói là để cho con gái và con trai nhà mình đánh nhau đẹp mắt hơn một chút có tính thưởng thức hơn một chút nên đưa đi học Vịnh Xuân quyền gì đó, cô cũng bái phục Lão Cửu nhà cô từ tận đáy lòng. Nói như thế nào nhỉ? Thần tiên và yêu ma đánh nhau đều dùng pháp lực, có những chiếu số xem trọng chính là sự nhanh chuẩn độc. Theo ý của cô là đánh thẳng vào chỗ hiểm không phải được rồi sao, đùa giỡn tốn thêm chiều như vậy có ích lợi gì? Nhưng mà Lão Cửu nhà có nói thế nào? “Có ích, rất có ích. Với cái tính cách thối của con trai chúng ta đó, không học mấy chiếu đẹp mắt thì cô gái nào có thể thích nó chứ?” Vả lại, ban đầu hắn đến bên vợ, không phải cũng là nếu có thể sử dụng mánh lới thì sẽ không đánh thẳng vào chỗ hiểm sao. Lúc đó cô còn sáng mắt lên nhìn hắn! Bây giờ lại không thừa nhận! Cho nên bây giờ là tình hình gì đây? Nhìn hai anh em tiếp tục dùng Vịnh Xuân phần đua cao thấp? Hình như... cũng không tệ. Vậy là thật kỳ diệu, Đậu Đậu vốn dĩ đến khuyên can lại cắn hạt dưa, nhìn chằm chằm vào hai đứa bé chơi Vịnh Xuân quyền. Hai đứa bé ngươi tới ta qua mấy chục chiều, cuối cùng, Viên Viên không nhịn được trước. Chỉ thấy thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi quét chân qua, thuận tay bắt được cổ chân của thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, toàn thân rực lên ánh sáng tím. “Dừng!” Cảm nhận được yêu lực trên người Biển Biển không ổn định, Đậu Đậu cuống lên, hổ một tiếng rồi đứng lên, mới vừa thu lại kết giới, Yêu Nghiệt đã đi tới chém sống tay xuống làm cho Viên Viên ngất đi. Bọn họ cũng không ngờ con gái của bọn họ vì đoạt lại điện thoại, dưới tình thế cấp bách lại thức tỉnh thiên phú thứ hai. Chuyện này là chuyện từ trước đến nay chưa từng xuất hiện trong lịch sử Ma tộc. Viên Viên thế mà cũng có thể hấp thu công lực của người khác! Không, có lẽ cái này không thể gọi là thức tỉnh thiên phú, cái này nên gọi là... di truyền!