Mạch Lăng nghĩ mãi không hiểu, vì thế anh ta nhìn Đậu Đậu một cái, Đậu Đậu thấy anh ta lại định nói chuyện bên lập tức đuổi anh ta đi thăm mẹ bọn họ. Sau khi Mạch Lăng đi, Đậu Đậu vô vị tổng kết lại, “Tập tục của Ma tộc trước giờ vẫn như vậy, chốc lát không thể sửa lại được. Tỷ, tỷ cũng đừng nghĩ nhiều, anh trai muội không phải người xấu” Thích Uyển Như gật đầu, “Tỷ biết mà.” “Thật ra loại tình huống này không hiếm thấy, rất nhiều đàn ông không biết tại sao phụ nữ lại tức giận” “.. Tỷ biết” Đậu Đậu liên tiếp nhận được hai ba cầu tỷ biết của Thích Uyển Như, nghĩ đến mình từ nhỏ đến lớn đều đi theo Thích Uyển Như, hơn phân nửa các thói quen của cô đều học được từ cô ấy. Giương mắt nhìn một lát, thật sự không biết phải an ủi thế nào, cô chỉ có thể nói sang chuyện khác, “Chúng ta về đi?” Thích Uyển Như không trả lời, cô nhìn Đậu Đậu lại nhìn sang Yêu Nghiệt, bỗng nhiên cảm thấy có gì đó khang khác. “Tiểu Phi, muội nhớ lại rồi” “À... vâng!” “Muội lại thích hắn.” “.. Đúng” “Không phải muội đã thành ma rồi sao?” Đậu Đậu gật đầu, “Đúng vậy.” “Sao thành ma rồi mà muội còn có thể thích hắn?” Đậu Đậu nhìn nhìn Yêu Nghiệt, rồi nói tất cả chân tướng sự việc cho Thích Uyển Như nghe. Đương nhiên, bỏ qua thân phận của Xích Viêm và Hoa Tú. Vì thế hai mắt Thích Uyển Như sáng lên, “Như vậy nghĩa là thành ma rồi vẫn có thể sinh ra cảm tình, chỉ cần có tình quả là được, đúng không?” Đậu Đậu, “.. Trên lý thuyết thì đúng là vậy?” “Tỷ biết rồi, chúng ta đi về thôi.” Thấy Thích Uyển Như đầy máu sống lại được Tiểu Thúy đỡ đi vào trong nhà, Đậu Đậu nhìn Yêu Nghiệt một cái, “Không phải giống như những gì em nghĩ đấy chứ?” Yêu Nghiệt sâu sắc chấp nhận, “Đúng!” “Nhưng mà sở dĩ Nhiễu Lan Đằng của em có thể mọc ra tình quả, chẳng phải là do nó ăn máu của người sáng tạo ra nó sao? Nếu là máu của những người khác thì... Này! Con đâu rồi?” “Còn đang chơi ở bên dưới.” Đậu Đậu nhìn thoáng qua cửa sổ, thở phào nhẹ nhõm, kéo Yêu Nghiệt đi xuống. Còn phần việc xử lý đứa bé trong bụng Tôn Miểu Miểu vừa mới nhận xong, cô chuẩn bị bỏ tàn hồn của Hoa Tú Khu vào đứa bé đó. Trẻ con vẫn còn trong bụng mẹ sẽ không có hồn phách. Ngay lúc sinh ra, địa phủ mới sắp xếp cho hồn phách đi đầu thai. Nếu là trẻ con còn chưa sinh ra mà đã cho hồn phách nhập vào, chỉ cần không phải quỷ đại gian đại ác thì bình thường địa phủ sẽ không lo. Cho nên, chỉ cần cho tàn hồn của Hoa Tú Khu nhập vào, đến lúc đó Tôn Miểu Miểu muốn nuôi thì nuôi không muốn nuôi thì bỏ. Yêu Nghiệt thấy vậy thì giật giật môi, hình người nhỏ trong lòng liên tiếp lắc đầu bất đắc dĩ. Xem ra vợ hắn không thể bỏ được cái tật xấu thích xen vào việc của người khác này. Được rồi, thích lo thì cứ lo đi vậy, nếu không cho cô tự tìm cho mình mấy việc để làm, sợ là cô lại nhàm chán muốn chết. “Mẹ ơi, khi nào tiểu hồ ny mới tốt lên?” Viên Viên vừa thấy Đậu Đậu và Yêu Nghiệt đi xuống, lập tức chạy tới kéo ngón tay Đậu Đậu, nhìn Đậu Đậu đầy tội nghiệp, “Viên Viên muốn chơi với Hoa Hoa” Đậu Đậu liếc nhìn tiểu hồ ly có vẻ bệnh tật trong ngực Biển Biển một cái, “Mẹ không có cách nào đầu con hỏi ba con di.” Vì thế Viên Viên lại đi kéo Yêu Nghiệt, “Ba ơi...” Yêu Nghiệt, “... Ôm lại đây ba xem nào? Tuy rằng tiểu hồ ly đã bị bệnh từ trong bụng mẹ, nhưng thật ra cũng không phải bệnh gì nặng. Hồ vương có thể chữa được, tất nhiên hắn cũng chữa được. Nhưng mà hắn cảm thấy cái tật xấu một lời không hợp liền trộm bé con nhà người ta của con hắn thật là một thói quen không tốt, lại còn vô tình cho tiểu hồ ly ăn một đống linh quả không cần thiết, nên hắn chỉ muốn dạy bé một chút mà thôi.