Tên Yêu Nghiệt đó lại dám gạt lừa em gái anh ta ký đá nhân duyên? Anh ta còn có thể nói cái gì nữa? Dù sao em gái anh ta đã làm Ma quân, vị kia cũng đã làm Đế Tôn rồi, muốn thế nào thì cũng đã không phải là chuyện anh ta có thể lo được nữa. Vì vậy, trừ một câu xem như hắn lợi hại ra, anh ta vẫn thật sự không biết nói cái gì cho phải. Nhưng Đại Vu Sư biết rồi sắc mặt lại có chút khó coi. Vốn dĩ y đã định thuyết phục Đậu Đậu thu nhận bảy vị ma tinh kia vào hậu cung. Bây giờ xem ra cũng chỉ có thể bỏ thôi... Một tháng sau, trên dưới Ma tộc đều tiếp nhận sự thật thay đổi của Ma quân, triều đình Ma tộc dưới sự âm thầm thao tác của Đại Vu Sư tiến hành một vòng thay máu lớn. Đậu Đậu ỷ vào công lực có được từ trên người Mạch Truy và Hoa Tú Chiêu Nhiên, quân vị ngồi không tính là vô cùng vững nhưng cũng tạm thời không lung lay được. Các phi tử trong hậu cung, trừ một vài ma ra, những ma còn lại, dường như cũng đã chấp nhận sự thật cô làm Ma quân rồi. Sau đó những phi tử có con trai kia liền bắt đầu có suy nghĩ sai lệch. Ngày nào cũng như ngày nào ai có chuyện hay không có chuyện đều kéo các Hoàng tử đã thành niên ra ngoài đi dạo. Đối với chuyện này, Đậu Đậu chỉ cảm thấy tam quan hủy hết rồi, mở một mắt nhắm một mắt, phất tay kêu anh ruột cô ném người ra xa một chút. Nhưng mà, ném những Hoàng tử kia là xong à? Người mỗi ngày tới quấy rầy Đậu Đậu còn có một Hoa Hạo Vũ trúng cổ trùng nữa! Đấy, anh ta lại tới rồi! “Tiểu Phi!” Hoa Hạo Vũ tất tả chạy tới, trong tay còn bưng một đĩa đồ ăn xào đen sì, “Đồ ta làm đó! Muội nếm thử xem sao?” Gần đây Hoa Hạo Vũ đặc biệt thích làm những thứ này, chỉ là vì anh ta nhìn thấy Đại Vu Sư làm như vậy, không cam lòng nên cũng học làm theo. Anh ta cảm thấy một người có vợ như Đại Vu Sư rồi còn làm như vậy, một người đã cho thôi tất cả tiểu thiếp như anh ta làm như thế, nhất định đủ thành ý hơn so với Đại Vu Sư. Đậu Đậu mặc áo choàng màu mực, búi tóc, có mấy phần bộ dạng thiếu niên nhanh nhẹn, cô buông hũ rượu nhỏ trong tay xuống, nhìn đĩa đồ ăn kia, lập tức gọi Mạch Lăng nhấc chân muốn chạy lại, “Đứng lại!” Mạch Lăng không nghe, cắm đầu cắm cổ chạy. Anh ta… không muốn đút phân bón ruộng! Nghĩ xem bây giờ anh ta cũng là anh ruột của Ma quân rồi. Loại chuyện này giao cho ma hạ đẳng đi làm không được sao? Em gái này của anh ta lại thù dai nhớ lâu như vậy, không mượn tay người khác, một lòng một dạ muốn anh ta làm. Anh ta cũng không phải ngốc, sao không chạy được chứ? Xem ra, gần đây anh ta không nên chạy đến Ma cung thì hơn. Nhưng lúc này Đậu Đậu đã bị Hoa Hạo Vũ ầm ĩ không thể nhịn được nữa, quyết tâm muốn Mạch Lăng đi đút, dưới cơn nóng giận khống chế Mạch Lăng lại, chậm rãi đứng lên. “Nhị ca, bản quân nghe nói gần đây Uyển Như tỷ của Thích gia bị bệnh liệt giường, sao anh cũng không biết đi thăm xem?” “Ha ha ha, cô ấy bị bệnh liệt giường, liên… liên quan gì đến anh?” “Ừ, anh nói cũng đúng. Vậy hay là, em ban hôn cho anh? Lần này thì liên quan đến anh rồi chứ?” Bị bệnh liệt giường cái gì, cô vừa nghe đã đoán là có thai rồi, nên chạy đến nhà Thích thừa tướng nhìn một cái, đúng là bị cô đoán chính xác đến nỗi không thể chính xác hơn nữa! Nhưng Thích Uyển Như lại cứng đầu, năm lần bảy lượt xin cô đừng nhúng tay vào. Lúc đó cô không nói gì, dắt hai đứa bé rời đi, bây giờ suy nghĩ lại, nếu cô không nhúng tay vào thì chuyện này không thành được! Cho nên… “Em cho anh hai lựa chọn, một, giải quyết anh ta cho em; hai, lấy Thích Uyển Như.” “Có, có ba không?” “Không có!” “Vậy, vậy anh lấy Thích Uyển Như đi.” Chẳng qua chỉ là một cô gái, tốt hơn so với đút phân cho Hoa Hạo Vũ nhiều.