Những phi tử bên ngoài này hoặc là tức giận hoặc là đau lòng hoặc là xem náo nhiệt vô cùng ồn ào, chỉ một lát đã khiến cho cô tâm phiền ý loạn. Cô lập tức vén chăn lên, bước ra ngoài. Với tính tình nóng nảy của cô, lúc nửa tỉnh nửa mê đi ra ngoài chính là chuẩn bị quát người. Sau đó cô đạp cửa ra nhìn thấy tình hình như vậy, lập tức mù mờ trừng mắt ngẩn ra cộng thêm không hiểu là chuyện gì. Một đống phi tử quỳ đây là… Trong cơn đau đầu, Đậu Đậu phảng phất nhớ lại chuyện ngày hôm qua. Cô thành thân với Ma quân, tối hôm đó lúc chuẩn bị ra tay, Ma quân và Bích Long cùng ngất đi, rồi tiếp đó, cô cũng không có ý thức gì nữa. Đợi lúc cô tỉnh lại lần nữa, vị Tôn thần kia đút máu đỏ tươi cho cô, kéo tay cô, gần như hút khô tất cả công lực trên người Hoa Tú Chiêu Nhiên. Lúc đó Đại Vu Sư nói cái gì? Y nói: Thục phi bày kế hại cô và Hoa Tú Chiêu Nhiên, Hoa Tú Chiêu Nhiên đâm lao phải theo lao giết Ma quân, cô không cam lòng chịu nhục vì vậy thức tỉnh thiên phú, thế là... “Là ngươi! Là ngươi giết Ma quân, sau đó giá họa cho con trai ta! Người đâu! Mau bắt con yêu phụ này lại cho Bản cung!” Hiền phi nhìn thấy Đậu Đậu áo quần xộc xệch, nhìn thấy dấu vết ái muội lốm đốm trên cổ cô, chuyện trong lòng ý thức được và chuyện nói ra ngoài miệng hoàn toàn không phải là một. Bà ta đại khái đã đoán được sự thật, nhưng đánh đòn phủ đầu, hắt nước bẩn cho Đậu Đậu trước. Các phi tử ở đây cho dù là khóc hay là hóng chuyện hay là vừa khóc vừa hóng chuyện đều kinh ngạc đến ngây người, nhao nhao nhìn về phía Đậu Đậu, muốn nghe xem cô giải thích thế nào. Nhưng mà không nhìn nổi rồi, vừa nhìn một cái đã thấy trên người vị Ma hậu mới vào cung này tràn đầy dấu vết sau khi hoan ái. Ma quân đã chết, cô lấy đâu ra dấu vết ái muội cả người thế này? “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Lôi ả xuống cho Bổn cung!” Hiền phi cuồng loạn gào lên một câu như vậy, hộ vệ trong Ma cung dè dặt vây lại. Nói chung bọn họ vẫn thấp thỏm, trong lòng đang cân nhắc một người là Ma hậu mới vào cung, một người là Hiền phi đã lăn lộn ở trong Ma cung mấy nghìn năm xem ai nặng ai nhẹ hơn. Cân nhắc đi cân nhắc lại, đương nhiên có người đứng về đội này, có người đứng về đội kia. Người đứng về đội Đậu Đậu lui về phía sau, cong người, không động thủ. Nhưng người đứng về đội Hiền phi thì thuần thục vây lên, thật sự muốn kéo Đậu Đậu đi. Đậu Đậu đâu có phải là một người dễ bắt nạt, trước đây không phải, bây giờ có một thân công lực này lại càng không phải. Đám thị vệ kia còn chưa đến gần đã bị cô nhẹ nhàng vung một chưởng đánh bay toàn bộ ra ngoài. Chưởng dường như mang theo dao, cắt qua mặt các phi tử ở đây, nhất thời bọn họ ai cũng đần người ra. Chỉ một chưởng nhẹ nhàng vừa rồi của cô, sợ là cả Ma cung cũng chỉ có Hoa Tú Chiêu Nhiên và Quân thượng… Đám phi tử này vẫn rất có năng lực quan sát, Đậu Đậu bây giờ nào có phải vẫn là tay mơ mới vừa trở về Ma giới như hồi đó nữa. Thiên phú của cô mở ra bug, hấp thu một nửa công lực của Mạch Truy, cộng thêm gần như toàn bộ công lực của Hoa Tú Chiêu Nhiên, cả Ma tộc sợ rằng cũng ít có ai là đối thủ của cô. Huống hồ, cô còn là Nhiễu Lan Đằng chín lá, cô còn có không gian phát triển rất lớn. Đậu Đậu cảm thấy từ lúc cô trở về Ma tộc đến giờ, cuối cùng ông trời cũng thiên vị cô một lần, cho cô một thân công lực này, khiến cho phần tử bạo lực một ngày không đánh nhau không bắt yêu sẽ ngứa tay như cô cuối cùng lại có thể tái xuất giang hồ rồi. “Ngươi, ngươi… ngươi lại, lại có thể sử dụng công lực của ta!”