Đậu Đậu có chút lúng túng, vì vậy bầu không khí yên lặng đến quỷ dị.
Hai đứa bé ngước đôi mắt to long lanh nước tò mò nhìn về bên này, nhìn đến lúc lòng hiếu thắng của Đậu Đậu nhô lên, giơ tay dồn ngược lại.
Cô phải làm tấm gương tốt cho hai đứa bé. Cho dù lúc nào nơi nào đều không thể để cho người khác bắt nạt. đều phải chiếm thế thượng phong.
Nhưng hậu quả của việc cô làm như vậy tuyệt đối không phải như cô nghĩ. Trong tưởng tượng của cô, cô dồn ngược lại người dồn cô, mắt hai đứa bé nhất định sẽ đầy sao cực kỳ sùng bái cô. Nhưng mà không hề, cô dồn ngược lại người dồn cô, mặt hai đứa bé vẫn dửng dưng như không nhìn thấy.
A, không, không phải bọn chúng không nhìn thấy mà bọn chúng đã quen rồi. Dẫu sao bọn chúng cũng ăn thức ăn cho chó từ nhỏ đến lớn.
Vì vậy Đậu Đậu có chút thất vọng, thở dài, vừa muốn thu tay lại đã thấy Yêu Nghiệt khẽ cúi đầu đặt cằm lên hõm vai cô.
Đậu Đậu có chút mù mờ, “À, thần gì đó ơi, ngươi, ngươi đây là...”
“Có hứng nghe tôi kể một câu chuyện không?”
“Hả? Kể chuyện?”
“Đúng, kể chuyện.”
“À, được, ngươi kể đi.”
Dù sao cũng nhàn rỗi, cô vẫn chưa từng nghe chuyện của Thần giới đâu.
“Trước kia ở trong một ngọn núi, có một anh nông dân, anh ta yêu một tiểu thư nhà giàu.”
Đậu Đậu, “Cha mẹ của tiểu thư nhà giàu đó không đồng ý cho bọn họ ở bên nhau đúng không? Muốn đánh uyên ương đúng không? Ai nha, anh đúng là thần! Không ăn khói lửa nhân gian, không xem phim điện ảnh nhân gian, các đài lớn đã sớm diễn nát loại tình tiết này rồi!”
Khóe miệng Yêu Nghiệt giật giật, “Chuyện tôi muốn nói không phải là cái này.”
“Hả? Không phải cái này?”
Nói thật Đậu Đậu có chút lúng túng, vì vậy cô ha ha cười khan hai tiếng bày tỏ, “Xin lỗi, ta không nên ngắt lời ngươi. Ngươi tiếp tục, hì hì, ngươi tiếp tục đi.”
Yêu Nghiệt ngẩn ra một chút, không để ý đến sự xa cách trong giọng nói của cô, tiếp tục nói, “Anh nông dân yêu tiểu thư nhà giàu, vì vậy đã đem tất cả cho cô ấy. Nhưng tiểu thư nhà giàu không có trái tim, cho dù như thế nào cũng không yêu anh nông dân.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó, không có sau đó nữa.”
“Hả? Chỉ như vậy à?” Đậu Đậu không dám tin, “Tác giả viết câu chuyện này cũng quá kỳ quái quá nhỉ? Là SE hay HE cũng nên có một cái kết cục chứ?”
“Không có kết cục.”
“... Tại sao?”
“Bởi vì câu chuyện này là do tôi viết.”
Đậu Đậu, “...”
Đột nhiên không muốn nói chuyện lắm làm thế nào đây?
Cho nên cô còn có thể nói gì nữa? Cô còn có thể nói thế nào nữa? Cô chỉ có thể ha ha cười khan hai tiếng, cho hắn một câu nói thật, “Ngươi viết như vậy hoàn toàn không có ý nghĩa. Hoặc là ngươi khiến cho anh nông dân quay đầu, hoặc là ngươi khiến cho tiểu thư nhà giàu có trái tim, SE HE đều nên có một cái kết cục.”
“Anh nông dân không muốn quay đầu.”
“Ồ, vậy cũng chỉ có thể làm cho tiểu thư nhà giàu có trái tim thôi.”
Đậu Đậu nói xong câu này, nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn vào mắt Yêu Nghiệt, “Tiểu thư nhà giàu ngươi nói chắc không phải là ma chứ?”
Yêu Nghiệt híp mắt thu lại tâm tình, “Cô cảm thấy thế nào?”
“Ta cảm thấy thế nào? Đây là chuyện ngươi kể mà!”
Đậu Đậu im lặng nhìn Yêu Nghiệt, nghĩ đến cái câu chuyện không đầu không cuối đó, thở dài, “Nếu như tiểu thư nhà giàu đó là ma, vậy có lẽ sẽ hết chuyện rồi. Ma tộc thành ma xong căn bản sẽ không còn trái tim nữa.”